Rất Yêu Cô vợ Ép Hôn

Chương 43: Chương 43: KHÔNG PHÙ HỢP VỚI TRẺ EM




Edit: Thích Cháo Trắng

Tuyết Thuần giận đến mức cả người run rẩy, lại có cảm giác không biết nói gì tiếp nữa.

Đáng thương cho người bạn nhỏ Tề Tiểu Thanh bị kẹp giữa hai người, không có cha mẹ, chú Satan cùng chị thần tiên lại bận bịu cãi nhau.

Tuyết Thuần dừng một chút, lại luông cuống chọn lời mà nói: “Anh có Tina, Trù Nhiên, Trình Diễm… Những người phụ nữ này đều xinh đẹp như vậy, yêu thích anh như vậy... anh hoàn toàn không cần đến em.”

Lại Tư vốn đang bị sự giận dữ vây quanh, đã đứng ở ranh giới kiềm chế của mình, nghe lời nói như vậy, càng giận đến mức không thể kìm lại được.

Nghe xem, đây giống như là lời một người vợ sẽ nói sao? Bảo anh ra ngoài tìm người phụ nữ khác, cô xem bản thân mình là gì, vật chưng bày sao?

Chợt quay người lại, anh mạnh mẽ lôi kéo cô, hôn lên môi của cô, không cho phép cự tuyệt, ngay sau đó đưa bàn tay từ phía dưới lên luồn vào trong quần áo của cô, sờ lên làn da bóng loáng mịn màng.

Đứa bé cũng không náo loạn, đứng im tại chỗ chớp chớp đôi mắt, hai vị đại nhân này sao lại thích chơi trò yêu thương rồi, thật sự chơi vui như vậy sao? Hôm nào nhân lúc ba không ở nhà, cũng phải tìm mẹ chơi đùa mới được.

Nhìn một cái, không phù hợp với trẻ con… Độc hại quá!

Tuyết Thuần bất ngờ bị đoạt đi hô hấp, trong hơi thở tràn ngập mùi hương của anh. Mạnh mẽ cường thế xâm lấn, tựa như cơ thể cũng không còn là của cô nữa. Tất cả đều có anh, anh ngậm lấy môi của cô, xoa cơ thể mềm mại đầy đặn của cô. Cô đẩy thế nào cũng không ra, cô biết, anh định làm tới thật.

Ngày thường bị vẻ bề ngoài tao nhã của anh lừa gạt, nghĩ một người tốt như vậy, sẽ không làm chuyện xấu với cô, không có đến một câu làm cho người khác buồn phiền, chung sống cả với một người đàn ông như vậy cũng không tệ. Nhưng không ngờ, sau khi trở về, anh giống như biến thành người khác vậy. Loại chuyển biến này, bây giờ cô vẫn còn không thích ứng được.

Thật vất vả Lại Tư mới khẽ thở hổn hển ngừng lại.

“Dì Lục! Ném tên tiểu tử này ra ngoài cho tôi.” Lúc Lại Tư nói lời này, vẫn không hề chớp mắt chăm chú nhìn Tuyết Thuần, trong mắt chỉ có một người phụ nữ là cô. Ánh mắt của anh, khiến Tuyết Thuần quên mất phải chạy trốn.

Ánh mắt như thế khiến cho cô thật sự sợ hãi. Phương diện này anh đã có cảnh cáo, có người đàn ông nguyên thủy nhất **, tương tự như bữa tiệc ngày hôm đó, dường như muốn chiếm đoạt toàn bộ cô.

Tuyết Thuần đẩy lồng ngực rắn chắc của anh, muốn thoát ra.

Nhìn cô y hệt như con thỏ nhỏ không biết phải làm thế nào, thú tính trong lòng anh đang kêu gào, muốn cô, chiếm đoạt cô!

Anh lau nhẹ gương mặt ửng đỏ của cô, lướt qua đôi môi đang run rẩy, khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ cỡ một bàn tay này sao mà động lòng người đến thế, mùi hương của cô thơm ngọt như vậy, tựa như hoa anh túc, càng thưởng thức, lại càng chìm đắm mê muội.

Mà người phụ nữ này là của anh, nhất định chỉ thuộc về một người đàn ông là anh. Dù cho cô và người cũ kia có bao nhiêu là cảm tình sâu đậm, cũng con mẹ nó biến mất toàn bộ cho anh! Anh cho cô thời gian thích ứng quá lâu rồi, là tự cô không biết mà nắm chắc lấy.

Một người đàn ông bộc phát thì đáng sợ tới mức nào! Tuyết Thuần chỉ có thể chịu đựng. Huống chi Lại Tư là ai chứ? Một thần đồng lớn lên thành Ông chủ lớn kế thừa gia tộc buôn bán vũ khí lâu đời nhất. Bàn về tâm kế, hay là mưu lược, Lại Tư chỉ cần búng một ngón tay, tất cả sẽ bị tóm gọn vào tay. Tuyết Thuần cũng không phải là ngoại lệ!

Dì Lục nhìn thấy hai người như vậy, cũng biết sắp sửa xảy ra ra chuyện gì.

Con trai của cậu Tề còn đang gặm cắn đầu ngón tay, bé con tò mò nhìn chằm chằm, xem hai người nào đó thân mật.

Dì Lục thầm nghĩ, tuyệt đối không được dạy hư đứa bé, vội vàng ôm đứa bé chạy đi nhanh như một cơn gió.

Lại Tư chợt cúi đầu cười, cười rất kỳ quái, khiến cho đáy lòng Tuyết Thuần vô cùng sợ hãi.

Lại Tư vác cô trên vai, vác thẳng vào phòng ngủ của bọn họ. Tách một tiếng, khóa trái cửa phòng. Sau đó, coi như không có ai ở đây mà tự nhiên cởi quần áo ra.

Tuyết Thuần hoảng hồn, nếu như nói đêm đó thình lình xảy ra chuyện kia là không có chuẩn bị, chỉ là một sự hiểu lầm. Nhưng dù sao, cũng coi như đã là buổi tối. Lúc này vẫn còn là ban ngày, trời mới chỉ chạng vạng, cô không muốn làm những chuyện như thế.

Lúc này Tuyết Thuần cũng không quan tâm anh đang tức giận, chạy ra mở cửa. Nhưng cánh cửa này bị làm sao vậy? Cô xoay trái xoay phải, cũng không nhúc nhích được chút nào.

“Vô dụng thôi, đây là hệ thống anh thiết lập, không được sự cho phép của anh, em không được ra ngoài.”

Lại Tư cởi áo, lộ ra cơ ngực cường tráng, lập tức đi đến ôm lấy hông của cô, mạnh mẽ kéo cô quay lại, ngay sau đó liền mãnh liệt hôn xuống.

“Lại Tư, không nên như vậy ưm...”

Tất cả sự dịu dàng của anh, cô đều đã tiêu hao hết. Người phụ nữ này còn muốn như thế nào! Là cô không muốn anh dịu dàng, nhịn lâu như vậy, hôm nay sẽ để cho cô nếm thử một chút cảm giác bỏ rơi anh.

Anh hôn rất dùng sức, thậm chí phát ra cả âm thanh đầy xấu hổ.

Tuyết Thuần nghĩ mình sẽ chết mất, bởi vì cô không còn cảm thấy hô hấp của bản thân, tất cả đều bị anh chiếm đoạt, dây dưa không ngớt.

Anh để cô tựa lưng lên cánh cửa, hai tay vén áo của cô lên, đồng thời giày xéo da thịt mềm mại của cô. Giờ khắc này, cô đã hiểu, anh thật sự muốn cô vào lúc này, không hề nghĩ đến chuyện buông tha cho mình.

Hôm nay đầu óc cô đã đủ rối loạn rồi, đột ngột phát sinh tình huống như vậy, cô hoàn toàn không có cách nào đối phó.

Đối với sự quyết liệt tuyệt tình của Trình Lãng, cô cần thời gian. Vào ngày cô gả cho Lại Tư, có lẽ đã từng nghĩ tới chuyện quay đầu, đã từng ôm hi vọng, sau khi người đàn ông này chán ghét cô, cô sẽ có thể được giải phóng.

Nhưng mà sự dịu dàng của Lại Tư, cũng sưởi ấm trái tim của cô. Khi cô muốn vứt bỏ quá khứ, tiếp nhận Lại Tư, thì Lại Tư lại liên tục gạt đi; khi cô đang dao động, thì người cô mong mỏi khi xưa Trình Lãng lại xuất hiện.

Hôm nay, Lại Tư giễu cợt cô, lại làm chuyện thân mật khăng khít với cô như vậy. Hai thái cực đối lập như thế, cô không có cách nào tiếp nhận được. Đây rốt cuộc là cái tình huống gì? Lại Tư này, còn sâu hơn biển, coi như cô suy nghĩ nát óc cũng không hiểu được tâm tư của anh.

Hôn lên da thịt tinh tế của cô, Lại Tư mê muội tột cùng.

Anh yêu loại tư vị này! Người phụ nữ khác dù có xinh đẹp đến đâu, cũng không khiến anh có cảm giác ham muốn. Loại trạng thái tim đập nhanh, sự quyến luyến, ý muốn dung nhập cả người cô vào trong cơ thể anh để thương yêu, những cảm giác này, dù là Tina, Trù Nhiên, Trình Diễm... Tất cả những người này, đều không khơi dậy được.

Nhưng người phụ nữ này lại luôn là biết cách làm thế nào để đạp lên ranh giới cuối cũng của anh. Sau này, anh tuyệt đối sẽ không cho phép nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.