Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 220: Chương 220: Chương 211




Từ lúc Khương Thục Đồng lọt vào tầm ngắm của Tiểu Cù, nhất cử nhất động của cô đều chạm vào trái tim Tiểu Cù để cô ghen tuông đố kỵ.

Kỳ lạ thay khi yêu thầm một người, khi biết người ta đã có người yêu, ánh mắt chúng ta thường bị thay đổi.

Tiểu Cù một lòng một dạ với Cố tổng, nhưng khi Khương Thục Đồng xuất hiện khiến cô ấy âm thầm ghen ghét, âm thầm muốn so tài cao thấp với cô, xem coi Khương Thục Đồng có điểm nào hơn cô.

Thấy Khương Thục Đồng mặc đồ thể thao, Tiểu Cù cảm thấy, a cái dáng vẻ dịu dàng đó khi mặc đồ thể thao lại không toát lên sự trẻ trung hoạt bát! Thấy Khương Thục Đồng mặc đồ nữ tính, cô lại nghĩ: ngực tấn công mông phòng thủ như thế muốn quyến rũ đàn ông sao?

Xem ra Cố tổng cũng là loại phàm phu tục tử bị cuốn hút bởi người phụ nữ này!

Mặc dù Tiểu Cù thừa biết Cố tổng mua nhà cho cô ta, không phải là tạ lỗi, mà ngày hôm đó Cố tổng biết rằng anh có con trai rồi, bởi vì vui mừng nên mới tặng Tiểu Cù một ngôi nhà.

Thật là hào phóng!

Đứa con trai yêu quý của anh do người phụ nữ đó sinh ra.

……

Cố Minh Thành chơi bi da trên tầng thượng tập đoàn Minh Thành, có vẻ đang giận dỗi.

Từ khi người phụ nữ đó trở về, anh luôn e dè mọi thứ, cẩn thận mọi thứ.

Sợ cô suy nghĩ nhiều, cứ tưởng anh đã chiếm được cô rồi thì sẽ lên giường với cô, nhưng hai người cũng đã có con rồi.

Nếu làm việc này sẽ ảnh hưởng đến sự uy nghiêm của bố mẹ.

Nhưng anh không ngờ lần đầu tiên anh cầu hôn lại thất bại.

Thậm chí anh không dám giống trống khua chiêng mà cầu hôn, nếu thất bại thì thật là xấu hổ, ngay cả nói bóng nói gió cầu hôn, anh vẫn thấy xấu hổ.

Người phụ nữ này, dm nó...!

Phải lôi nó lên giường mà xoạc, chuyện còn lại tính sau.

Cố Minh Thành hờn giổi trong lòng, anh thổi phù cây cơ đánh bida, “boong” một cái đánh bi vào lỗ.

Anh nheo mắt, cả người thể hiện sự thất vọng!

Mỗi làn nghĩ tới người phụ nữ này, bất kể đang giận hay là nhớ cô, anh cũng đều có thái độ như vậy.

Trước mặt người phụ nữ khác thì hoàn toàn khác.

Có thể cô không biết chỉ khi đứng trước mặt cô, anh mới là người đàn ông thật sự.

Trước mặt cô, anh mới tìm thấy được hormon nam tính mạnh mẽ và tôn nghiêm

Anh không biết những phụ nữ bên ngoài đánh giá anh như thế nào, có nhìn anh giống như một thiên thần không.

Nhưng trong mắt cô anah giống như một con dã thú, đối với người phụ nữ đặc biệt cũng như vậy.

Bốn năm không có một người phụ nữ nào, là thời điểm hormon bộc phát

Nói ra ngay cả anh cũng không tin.

Bất lực trước những phụ nữ khác, đây là sự xấu hổ và nỗi niềm riêng tư mà anh không nói với Khương Thục Đồng.

Lúc đó trong đầu anh lại hiện lên hình ảnh cô mặc chiếc áo len màu trắng cổ lọ và váy len dài, đang bế Ken xuống lầu.

Lúc đó anh đang ngồi dưới lầu, trong lòng rất tự hào, người phụ nữ và đứa con trai trước mặt chính là vợ con anh.

Cứ tưởng cầu hôn sẽ suôn sẻ, cô đồng ý là lẽ đương nhiên.

Nhưng không ngờ cô lại cứng đầu như vậy.

Cô đối với Ken rất dịu dàng ân cần, tấm lòng người mẹ thể hiện rất đẹp.

Đúng rồi,...

Trốn tới trốn lui, úp úp mở mở, giống lạt mềm buộc chặt.

Vì tâm trạng không đủ kiên nhẫn và bất an, anh nhẹ nhàng vuốt cằm, dừng chơi bida, ngồi xuống ghế.

Đm nó, muốn xoạc cô ấy.

Thật là lỳ lượm mà.

Tự hào về tình yêu của anh sao?

Biết anh yêu thương cô, nên cô báo đáp như vậy sao?

……

Sau khi Khương Thục Đồng từ Thượng Hải trở về, liền bận rộn với công việc, hàng ngày đều đi đến xưởng.

Bởi vì lần trước xảy ra chuyện của Khương Minh Khải, Khương Thục Đồng không để con trai ở nhà, vì cô sợ.

Tâm trạng này rất dễ hiểu, sợ trượt vỏ dưa lại gặp vỏ dừa.

Ken đang chơi trong phòng, phòng làm việc Khương Thục Đồng có ánh nắng chiếu vào, chiếu lên khuôn mặt có làn da mềm mại, trên tai đeo bông tai trân châu.

Lúc trước luôn mặc đồ thể thao, cô cũng đã từng nghĩ có con rồi cô không còn là cô nữa.

Nhưng Ken đã 3 tuổi, cô cảm thấy bản thân thích cái đẹp, ăn mặc giống trước đây, dịu dàng và quyến rũ.

Ken đang chơi banh trong phòng làm việc của cô.

Khương Thục Đồng đang suy nghĩ gì đó trong đầu, rất yên tĩnh.

“Ken, không được ồn! Mummy đang tính toán cho năm nay.” Khương Thục Đồng nhìn Ken nói một câu.

Ken nhìn thấy mummy đang chăm chỉ làm việc như vậy liền nói “mummy, sao mẹ không để bố làm cho. Không phải bố rất giỏi sao?”

Khương Thục Đồng vò đầu Ken, tóc cậu rất mềm, điểm này giống Khương Thục Đồng, “Bố con rất bận. Phải quản một công ty lớn như vậy, tập đoàn Minh Thành 20 mấy tầng đều là của bố hết đấy.”

Ken đã từng đến tập đoàn Minh Thành, biết tòa nhà đó hùng vĩ như thế nào.

Lúc ở Đức, cậu và mummy chỉ ở một căn hộ chung cư nhỏ xíu, nhà ông ngoại tuy to nhưng chỉ là một cái nhà.

Cậu vô cùng ngạc nhiên, “Cả tòa nhà to lớn đó đều là của bố sao?”

Tay cậu còn diễn tả để hình dung tòa nhà ấy cao như thế nào.

Khương Thục Đồng gật đầu.

“Thực ra chưa hết nữa, còn có nhiều công ty con ở Đức, Mỹ, và nhiều thành phố, nhà của bố cũng nhiều lắm, biệt thự Bán Sơn là một trong số đó.” Khương Thục Đồng tự nhiên nghĩ đến cũng không biết tập đoàn quốc tế Phong Thành như thế nào.

Với độ tuổi 3 tuổi của Ken, những chuyện này vượt qua sự tưởng tượng của cậu, nhưng kể từ lúc đó, trong đầu cậu cũng đac có một tư tưởng rõ ràng: Bố là một người đàn ông tuyệt vời.

Lúc này điện thoại Khương Thục Đồng reo lên, sau khi về nước cô lại mua điện thoại, đổi số điện thoại trong nước, số ở Đức vẫn đang dùng, vì vẫn còn liên hệ công việc với bên đó, và cũng thường xuyên liên lạc với Adam.

Nhưng những lời của Adam, lời lẽ của người khoa học kỹ thuật luôn ngắn gọn súc tích, đều nói trọng điểm, nên vẫn phải hỏi Ken nhiều nhất.

Là Cố Minh Thành gọi điện, hình như anh đang giận chuyện gì, Khương Thục Đồng vừa bắt máy “alo” một tiếng, đầu bên kia liền trả lời “tìm Ken!”

Làm Khương Thục Đồng giật mình.

Khương Thục Đồng thấy Ken nói chuyện điện thoại vui vẻ, gật đầu lia lịa, lòng thấy lâng lâng.

Ken nói chuyện điện thoại xong liền tắt máy.

Ken nói rằng bố nói bà muốn gặp cậu, muốn Khương Thục Đồng đưa cậu đến đó.

Trong lòng Khương Thục Đồng nghĩ: dầu sao cô cũng là mẹ thằng nhỏ, cũng nên nói với cô một tiếng chứ?

Hình như Cố Minh Thành đang giận cô, rốt cuộc tại sao chứ?

Khương Thục Đồng gần đây chạy chiếc Highlander của ba cô, cô vốn không muốn đích thân đưa đi, nhưng nghĩ tới Tiểu Cù, cô lại phải đi.

Cố Minh Thành không có trong phòng khách, không gặp anh.

Cũng tốt đỡ phải lúng túng.

Khương Thục Đồng vừa đi thì những lời của Tiểu Cù lại hiện lên, cô đang giúp Ken và Diệp Hạ phiên dịch.

Khương Thục Đồng mệt rồi, ngồi xuống ghế sofa nhắm mắt nghỉ ngơi một chút.

Tiểu Cù nhìn cô, ngực cao, eo nhỏ, dáng vẻ trầm tĩnh, ganh tỵ với loại phụ nữ như thế. Đàn ông đối với loại phụ nữ ấy thì vội vàng sáp lại, có khuynh gia bại sản cũng chấp nhận.

Cố Minh Thành từ trên lầu đi xuống, anh đang cài cúc áo sơ mi, vừa quẹo xuống cầu thang liền thấy Khương Thục Đồng đang ngồi vịnh tay vào ghế sofa.

Lúc đó có một từ vẳng bên tai Khương Thục Đồng “Thu”!

Là Diệp Hạ nói.

Cô vốn đang buồn ngủ, Tiểu Cù không biết Thu là ai, Ken lại càng không hiểu.

Cho nên cô giật mình đứng dậy hỏi Diệp Hạ, “Cô muốn tìm Diệp Thu sao”

Ánh mắt thông báo Khương Thục Đồng rằng Cố Minh Thành đang đứng ở cầu thang

Nhưng cô giả bộ không thấy.

Diệp Hạ gật đầu, cô cũng nhớ Diệp Thu nên nhắc đến là nhớ ngay.

“Diệp Thu bị cha quản chặt, ngăn không cho cô rời khỏi Canada.” Cố Minh Thành vừa cài cúc tay áo vừa bước xuống lầu, mắt nhìn vào tay áo dường như không nhìn thấy Khương Thục Đồng.

Tiểu Cù đã nói với Diệp Hạ rồi.

“Tiểu Cù ở nhà chăm sóc gia đình cho tốt, tôi đi đây!” nói rồi Cố Minh Thành liền ra ngoài.

Khương Thục Đồng giả bộ ngủ dựa vào phía sau ghế sofa, nhưng không ngủ được.

Cô và Cố Minh Thành trong lòng đã rõ nhưng không ai nói ra.

Sự im lặng giữa hai người Tiểu Cù cũng nhìn thấy được.

Cô không biết hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô cảm thấy Khương Thục Đồng đang lạt mềm buộc chặt, có gì không trực tiếp nói, một người lỳ lượm lại vụng về.

Tiểu Cù suy nghĩ lẽ nào đàn ông lại thích loại phụ nữ như thế?

Nếu cô muốn lạt mềm buộc chặt, vậy thì Tiểu Cù sẽ không để cô thành công.

Tối hôm đó, Tiểu Cù lên mạng đặt mua một bộ đồ lót rất quyến rũ, muốn hở nhiều thì có hở nhiều, muốn khiêu gợi thì có khiêu gợi.

Người nhận để là Khương Thục Đồng, địa chỉ nhận hàng là biệt thự Bán Sơn, nhà của Cố Minh Thành.

Khương Thục Đồng không phải ăn mặc rất thanh khiết sao, vậy để cho Cố Minh Thành nhìn thấy cô ăn mặc nhạy cảm như thế nào.

Theo quan niệm của Tiểu Cù, đối với cô gái trong sáng ngây thơ, đàn ông sẽ không thể kiềm chế được, ghét Khương Thục Đồng với sự bí ẩn, con người có bề ngoài trong sáng nhưng thực sự lại quyến rũ người khác.

Tiểu Cù ghét nhất loại phụ nữ như Khương Thục Đồng.

Cô chỉ muốn mỉa mai sự xuất hiện của Khương Thục Đồng.

Diệp Hạ muốn gặp Ken, nên mấy ngày nay Khương Thục Đồng và Ken hầu như đều ở đây, có khi Cố Minh Thành về thì hỏi thăm một chút.

Tiểu Cù cảm thấy sự ngại ngùng giữa hai người dường như muốn đốt cháy cô.

Mặc dù hai người không nói lời nào nhưng kiểu như tình trong như đã mặt ngoài còn e, ánh mắt anh theo dõi Khương Thục Đồng, ánh mắt Khương Thục Đồng lại vừa hận vừa oán theo dõi anh, rồi Cố Minh Thành quay lưng đi, Khương Thục Đồng lại giả vờ như không có tình ý gì.

Dường như có rất nhiều lời muốn nói nhưng không ai nói ra.

Tiểu Cù nghĩ Cố Minh Thành bị lừa bởi bề ngoài của Khương Thục Đồng,cô muốn Cố Minh Thành nhìn thấy được con người thực sự của Khương Thục Đồng.

Như vậy Cố Minh Thành sẽ tỉnh ngộ ra.

Cho nên cô giả làm Khương Thục Đồng, mua một bộ đồ lót vô cùng nhạy cảm.

Ngày hàng gửi đến Khương Thục Đồng và Ken không có ở đó, Cố Minh Thành đang ở nhà.

Cố Minh Thành thấy bưu phẩm của Khương Thục Đồng gửi đến nhà mình cảm thấy rất lạ.

Tiểu Cù im lặng quan sát thái độ Cố Minh Thành.

Tay Cố Minh Thành để trên thùng bưu phẩm, trên đó viết: màu đỏ, 75c

Anh biết là cái gì rồi. Đồ lót bởi vì có size của cô.

Không biết gửi đồ lót đến nhà anh là có ý gì?

Khiêu gợi? Đả kích? Hay muốn quay lại với anh?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.