Sau khi ăn sáng xong, Miêu Doanh Cửu bỏ chén bát vào trong máy rửa chén, cô phát hiện máy rửa chén của nhà Cố Vi Hằng chưa từng được dùng qua.
Miêu Doanh Cửu đã đặt vé máy bay tám giờ tối nay, có nghĩa là, thời gian ở bên Cố Vi Hằng chỉ còn khoảng nửa ngày, nửa ngày hôm nay cô lại còn phải đi họp.
Cố Vi Hằng lái xe, Miêu Doanh Cửu ở bên cạnh xem tài liệu.
Nói là đến họp với tập đoàn Minh Thành, không bằng nói là dùng phòng họp của tập đoàn Minh Thành mở một cuộc họp cho tập đoàn Hằng Đại.
Bởi vì cuộc họp này nhằm xoay vòng vốn hoạt động cho tập đoàn mới, cùng với phân tích thị trường,...
Việc kêu gọi vốn đầu tư đối với Miêu Doanh Cửu mà nói vô cùng quen tay, cô đang ở trên xe xem trước thị trường của tập đoàn Hằng Đại.
Cố Vi Hằng đã gọi điện cho quản lí cấp cao, nói hôm nay cuộc họp sẽ tiếp tục.
Cổ đông nghe nói chủ tịch của AKK sẽ đến, thái độ tiếp đón còn thận trọng hơn so với tiếp đón Cố Vi Hằng.
Dù sao cũng là khách từ xa đến, hơn nữa, họ cũng muốn nhìn xem vị chủ tịch này của AKK có dáng vẻ như thế nào, truyền thuyết về Miêu gia mọi người đều đã được nghe nói, truyền thuyết về AKK cũng đã được nghe qua.
Lúc này Cố Minh Thành đang trên đường về Hải Thành, người của tập đoàn Minh Thành đã gọi điện thoại cho ông, nói hôm nay Miêu Doanh Cửu sẽ mở cuộc họp với bọn họ.
Cố Minh Thành không biết lão nhị nhà ông đang đào cái bẫy gì, chỉ là, Miêu Doanh Cửu đến họp ở Minh Thành, ông cũng muốn đi xem thử, Cố Minh Thành gọi điện thoại cho cấp dưới bảo họ chuẩn bị phòng cho ông, ông muốn ở bên cạnh nghe, chuyện này không được để Cố Vi Hằng và Miêu Doanh Cửu biết, ông bảo tài xế trực tiếp đưa ông đến tập đoàn Minh Thành.
Bố trí của tập đoàn Minh Thành, dù ở trong mơ ông vẫn nhớ rất rõ, ông biết trong phòng hội nghị có một cửa kính mờ, ông không cần đi vào trong phòng hội nghị, từ phòng chủ tịch cũng có thể đi qua, Cố Vi Hằng sẽ không nhìn thấy ông, Miêu Doanh Cửu cũng sẽ không.
Tập đoàn Minh Thành, ông đã rất lâu rồi không đến đây.
Ông sợ mình đến đây rồi sẽ không nỡ rời đi.
Lúc này Cố Vi Hằng và Miêu Doanh Cửu đã lên lầu mở cuộc họp rồi.
Người của tập đoàn Minh Thành, đa số đều là nhân viên lâu năm, có từ thời của Cố Minh Thành, chỉ là, đã hai năm rồi Cố Minh Thành không đến đây.
Lần này nhìn thấy ông, họ đều rất kinh ngạc.
Tài xế đưa Khương Thục Đồng về nhà trước.
Cố Minh Thành đút một tay trong túi, đi trên hành lang, có rất nhiều âm thanh chào hỏi lịch sự vang lên, “Chào Cổ tổng”, “Chào Cố tổng”.
Cố Minh Thành mỉm cười gật đầu.
Ông bảo Dương Liễu mở cửa phòng làm việc của Cố Vi Hằng, bước vào phòng bên cạnh, Miêu Doanh Cửu không nhìn thấy ông, nhưng ông có thể nhìn thấy rất rõ tình hình bên ngoài.
Miêu Doanh Cửu đang chỉnh sửa nội dung trên máy tính.
Lần này vị trí của cô và Cố Vi Hằng đã được đổi, cô ngồi trên ghế chủ tịch, Cố Vi Hằng ngồi bên cạnh cô.
Khí chất và tư thế không thể đánh giá thấp được.
Cố Vi Hằng đang khoanh hai tay, lúc Miêu Doanh Cửu mở cuộc họp, anh đã từng nhìn thấy một lần.
Có điều lần trước Miêu Doanh Cửu cũng không hẳn là mở cuộc hợp, nghiêm túc mà nói, mới là học tập mà thôi, cũng có thể do Cố Vi Hằng ở đây, nên ngữ khí của cô cũng ôn hòa hơn.
Tất nhiên các cổ đông ở đây đối với vị chủ tịch xinh đẹp càng tập trung hơn so với lúc họp với Cố Vi Hằng.
Khác giới tính sẽ thu hút nhau hơn là đạo lí không đổi từ trước đến nay.
Tay Cố Minh Thành vuốt ve cằm, hôm qua ông đã nhìn thấy tác phong khi họp của Miêu Doanh Cửu, rất hợp với ý ông, không cho đối thủ một chút cơ hội nào.
Lúc họp, mọi thứ đều khá thuận lợi, cô nói lần này đến là để xem xét, còn về chuyện có đầu tư hay không, còn phải bàn với các cổ đông của AKK, có điều, theo phân tích của cô đối với thị trường và nhân lực của tập đoàn Hằng Đại, cô cho rằng những điều nay đều không thành vấn đề.
“Tất nhiên, những điều này đều nhờ ánh mắt sắc bén và tầm nhìn xa của Cố tổng đối với thị trường!” Miêu Doanh Cửu không quên nhắc đến Cố Vi Hằng vào lúc thích hợp, giúp anh tăng thêm uy vọng trong lòng cấp dưới.
Cố Minh Thành cười.
Cố Vi Hằng cũng cười.
Đều hiểu rõ.
Trước mặt người ngoài chưa bao giờ quên đề cao người đàn ông của mình.
Có điều, đối với Miêu Doanh Cửu mà nói, những điều cô nói đều là sự thật, cho nên, cô không hiểu Cố Vi Hằng đang cười chuyện gì.
Họp suốt hai tiếng đồng hồ, sau khi cuộc họp kết thúc, Cố Minh Thành cũng rời đi.
Vốn dĩ ông cũng không xem trọng Miêu Doanh Cửu, ông cho rằng người phụ nữ này quá mạnh mẽ, nhưng qua mấy cuộc họp này, ông phát hiện, Miêu Doanh Cửu cho dù làm phụ nữ hay làm thương nhân cũng đều làm đến tốt nhất.
Cố Minh Thành ngồi trên sôfa.
“Lần trước có phải em nói rất muốn tiểu Cửu vào nhà mình không?” Cố Minh Thành ôm lấy Khương Thục Đồng nói.
“A, anh cũng chịu gọi con bé là tiểu Cửu rồi à? Đúng thế, rất muốn, thì sao? Tới bây giờ em vẫn chưa thấy con bé có một chút khuyết điểm nào.”
“Vậy thì bảo lão nhị mau theo đuổi đi! Hai người chúng nó năng lực cũng tương đương nhau, không phân cao thấp, bản lĩnh của lão nhị là mới học được sau này, còn Miêu Doanh Cửu là nhân tài trời sinh, dù sao cũng là gia tộc kinh doanh nhiều năm, cho nên, Miêu Doanh Cửu thừa sức điều khiển sản nghiệp lớn như vậy, trong khi lão nhị nhà chúng ta phải cố gắng gấp mười lần mới học được, đây là lần đầu tiền anh nhìn thấy tình huống như vậy, cũng không biết lão nhị là vận khí gì, lại có một người phụ nữ như thế theo đuổi nó.” Ông cười vui vẻ.
Khương Thục Đồng nghe Cố Minh Thành nói như vậy, có chút không vui, dù sao cũng là con trai của bà mà.
“Nhưng mà lão nhị là đàn ông tốt, cho nên mới có phụ nữ theo đuổi.”
“Anh cũng là đàn ông tốt mà, sao không có ai theo đuổi anh?” Cố Minh Thành nhìn Khương Thục Đồng, ngữ điệu có chút không vui.