Khâu Minh Hạc qua đời là hai tuần sau, hai tuần này Khâu Đông Duyệt đang sống ở trường học.
Tang Lễ của Khâu Minh Hạc, Khâu Đông Duyệt là cùng Khâu Đông Thần hai người cùng lo liệu.
Từ lúc bắt đầu không biết cha mẹ mình là ai, bây giờ cha mẹ đều đã mất, hai người đã đi được một vòng nhân thế.
Trải qua việc người bình thường không thể trải qua tất cả.
Trước bia mộ Khâu Minh Hạc.
Khâu Đông Thần hỏi Khâu Đông Duyệt, “ Duyệt Nhi, anh cả đời này chỉ có thể họ Minh, tất cả của anh đều bắt nguồn từ cha mẹ hiện tại của anh, em có oán anh không?”
“ Sẽ không!”
“ Anh qua vài ngày nữa muốn đi đi Venezuela, anh muốn ở bên Thẩm Dương, em thì sao? Đi không?
“ Đi, cha nói, ở Mỹ chủ nợ của ông rất nhiều, ông không thể để cho người nhà biết trong tay ông có tiền, cho nên, em cũng đi đến một quốc gia khác.
“ Em và Miêu Doanh Đông sao? Anh ấy đồng ý cho em đi đến một nơi xa như thế không?”
Khâu Đông Duyệt nhẹ nhàng nói ra, “ Chia tay rồi! em phải ra nước ngoài, anh ấy không đồng ý, chính là chia tay như thế! Sinh viên chia chia hợp hợp, hôm nay tìm người bạn trai này, ngày mai tìm người bạn trai kia, vô cùng bình thường.”
Quả nhiên, Minh Nguyên cũng coi việc này là bình thường, không hỏi tiếp nữa.
Khâu Đông Duyệt chẳng qua là tùy tiện yêu như thế!
Miêu Doanh Đông một người có tiền như thế, chắc cũng là tùy tiện yêu đương chơi bời.
Anh cũng không biết, Khâu Đông Duyệt hai tuần này đêm đêm đều mơ đến Miêu Doanh Đông, gọi tên “ ethan” tỉnh lại.
Hai người quyết định nửa tháng sau cùng nhau đi Venezuela, trong nửa tháng này, Khâu Đông Duyệt làm thủ tục thôi học, thu dọn đồ đạc, kỳ thực cũng không có gì mà thu dọn, vốn dĩ cô là người đến nhà cũng không có.
Trong thời gian này, Tam Nhi bảo Duyệt Nhi đi đến nhà bọn họ một chuyến.
Duyệt Nhi nói cô cùng cần anh trai của cô đi Venezuela.
Cuộc nội đấu điên cuồng đẫm máu của Minh gia, Tam Nhi đã nghe qua, dù sao dì tham gia, hơn nữa Minh gia cũng làm về Châu báu, có mối quan hệ gắn bó chặt chẽ, Khâu Đông Duyệt không nói việc bản thân cần xây dựng lại xưởng đóng tàu, cô sợ bản thân đến lúc đó không làm được sẽ khiến mọi người chê cười.
“ Duyệt Nhi, cậu và anh cả” Tam Nhi thử hỏi xem.
Nếu Duyệt Nhi đã quyết định đi Venezuela, xem ra là thường trú rồi, đã thôi học rồi, khẳng định không về Mỹ nữa rồi.
Venezuera, là nơi cả đời này anh cả sẽ không đi.
Cho nên, khẳng định là chia tay rồi.
Tam Nhi đã từng hết sức tác hợp hai người này, bây giờ, cô cảm thấy bản thân uổng công làm tiểu nhân rồi.
Khâu Đông Duyệt đi rồi.
Trước khi cô rời đi, đi Hứa gia mang đi bé Thành, muốn tranh cầu ý kiến của Lý Hồng, nhưng Lý Hồng xuất quỷ nhập thần, vốn dĩ người thường đều không nhìn thấy.
Cho dù con trai ruột đề có thể để lại Hứa gia không lo lắng, xem ra sống chết của bé Thành bà cũng không quan tâm.
Khâu Đông Duyệt nói với mẹ Hứa, để bà nói với Lý Hồng, bé Thành cô mang đi rồi, chỉ cần cô có một miếng ăn, cô tuyệt đối không để bé Thành đói.
Sau khi cô đi một tuần chính là ngày mùng 1 tháng 10.
Sinh nhật của cô và Miêu Doanh Đông.
Miêu Doanh Đông vừa công tác quay về, anh gần đây rất bận.
Tam Nhi nói cô ấy và Nam Lịch Viễn buổi trưa mời anh ăn cơm, anh lúc sắp trưa mới từ bên ngoài vội vã chạy trở về.
Tam Nhi và Nam Lịch Viễn đã đang đợi anh rồi.
Cầu thanh máy ở trên gác vừa mở ra, Tam Nhi liền nhìn thấy, anh hầu như giống ánh trăng trên bầu trời sao đi ra, dáng vẻ phong trần mệt mỏi, một nút áo phía trên áo sơ mi vẫn chưa đóng, đi đến phía trước Tam Nhi và Nam Lịch Viễn, ánh mắt vẫn sáng ngời có tinh thần, không nhìn ra bất kỳ cơn sóng dậy nào
Anh vỗ đầu Tam Nhi, “ may có em vẫn nhớ sinh nhật của anh cả!”
Anh vẫn cười, nhưng Tam Nhi luôn cảm thấy, anh dường như có chỗ nào không đúng rồi.
Anh cả con người này, lòng dạ kỳ thực rất sâu sắc, bên ngoài trước nay songd s dậy không sợ hãi nhưng bao nhiêu sóng to gió lớn kỳ thực, đều ở trong lòng anh.
Có điều, có thể khiến cho anh làm đến việc sóng dậy ầm ầm kỳ thực căn bản không nhiều.
Người khác muốn quạt thành chuyện lớn, ở chỗ anh chẳng qua là một chuyện nhỏ.
Cho nên, tính đến ngày hôm nay, Tam Nhi một việc cũng đều không phát hiện,việc có thể khiến anh cả mất đi sự chừng mực.
Tam Nhi gọi mấy món ăn anh cả thích ăn, Tam Nhi vẫn luôn muốn hỏi Duyệt Nhi như thế nào rồi.
Nhưng bây giờ, Tam Nhi phát hiện, cô đã không thích hợp ở trước mặt Miêu Doanh Đông nhắc đến cái tên “ Khâu Đông Duyệt” rồi.
Lúc trước, cô luôn nhắc, nhưng bây giờ, anh cả bên ngoài với bộ dạng trời trong nắng ấm, cô cảm thấy cô ngược lại không thích hợp nhắc đến rồi.
Có thể anh cả thật sự quên rồi, quên đi quá khứ đã từng bên nhau của anh và Khâu Đông Duyệt, quên đi anh đã từng nỗ lực làm việc.
Tam Nhi không biết, trong đoạn tình cảm này, là ai từ bỏ ai trước, cô chỉ cảm thấy, hai con người này kỳ thực đều rất mệnh khổ.
Anh cả có thể có lựa chọn tốt hơn nữ cường nhân trắng giàu đẹp, tùy anh chọn, bao nhiêu người như thế, anh một người cũng không để trong lòng.
Anh dường như bị động lựa chọn Khâu Đông Duyệt, chắc chắn trên người Khâu Đông Duyệt có điểm gì thu hút anh.
Hoặc là tướng mạo, hoặc là tính cách.
Còn điểm nào thu hút anh, anh cả trước nay không nói, nhưng Tam Nhi biết mỗi lần anh cả và Khâu Đông Duyệt đùa vui, anh cả đều không phản cảm, Thậm chí rất thích.
Tuy nhiên trò vui đùa của người phụ nữ khác, Tam Nhi trước nay chưa bao giờ đùa. Tam Nhi là một người nữ có chừng mực.
Ở lâu sinh tình chỉ là một trong những nguyên nhân, còn lại phải xem anh cả nghĩ như thế nào.
Nhưng lòng của anh cả sâu như kim mò đây biển, sao cũng không mò rõ được.
Bao nhiêu người phụ nữ theo đuổi anh, không gian tự do lựa chọn của anh rất lớn, nhưng anh cứ ai cũng không chọn.
Tam Nhi cũng biết, anh cả đã thay đổi rất nhiều vì khâu Đông Duyệt.
Một người ba mươi năm tuổi nỗ lực đi thay đổi bản thân.
Hôm nay tâm sự của Tam Nhi rất nặng nề không muốn nói chuyện.
Cuối cùng cô chỉ là nói: anh cả, Tuần sau em sinh em bé rồi, đi thăm cháu của anh nha.
Đương nhiên, anh tặng cho con của anh hai em một chiếc du thuyền, tặng cho em đương nhiên còn tốt hơn. Thân người Miêu Doanh Đông dựa vào phía sau cười nói.
Từ dáng vẻ của anh, căn bản nhìn không ra đã từng có bóng dáng của Khâu Đông Duyệt.
Tam Nhi cảm thấy, Miêu Doanh Đông có thể đời này sẽ không kết hôn, người bình thường anh căn bản không để vào trong mắt.
Chỉ có một Khâu Đông Duyệt, bây giờ lại cách anh xa cách trùng dương.
Có điêu Miêu Doanh Đông càng ngày càng có tiền. Oliver mỗi năm Nam Lịch Viễn sẽ cho anh số hoa hồng nhất định., hoa hồng từ Aio, thu nhập chủ nghiệp của aak, hoa hồng từ công xưởng sản xuất dưới tay Từ Thiến.
Càng già càng là người đàn ông kim quý, người đàn ông già ngoài tiền ra cái gì cũng không có.
Tam Nhi sinh con rồi, lại là con trai. Đặt tên là Nam Lan.
Ba đứa có nhà Nam Nhi đều là mệnh thủy.
Con gái của Tam Nhi với tính cách này nên là sinh con trai nhiều hơn một chút. Đây là lần đầu tiên Miêu Doanh Đông ôm trẻ con, rất nhỏ rất nhỏ.
Anh cả anh đã từng nghĩ qua tương lai có con là con trai hay con gái. Tam Nhi hỏi. Nghĩ qua, là con gái Miêu Doanh Đông nói.
Tam Nhi biết việc Khâu Đông Duyệt xảy thai, cô chỉ là cười cho rằng anh cả chẳng qua lại thuận miệng nói.
kỳ thực Miêu Doanh Đông thật sự có nghĩ qua.
Anh thật sự mong muốn có một cô con gái, nếu là con gái, anh sẽ trở thành nô lệ của con gái.
Aak sở tại của Miêu Doanh Đông bắt đầu tuyển người làm trợ lý cho Miêu Doanh Đông, chủ yếu phụ trách những việc trong công việc, ghi chép lịch trình các loại, bởi vì chỉ có một trợ lý, căn bản không xong kịp.
Lúc trước Miêu Doanh Cửu vẫn ở đây, rất nhiều việc Miêu Doanh Cửu cơ bản phải tự làm lấy, Miêu Doanh Đông rất không giống, anh làm việc, trước nay chỉ nghe kết quả, không hỏi quá trình, nếu làm không tốt, cũng không tìm lý do.
Anh áp dụng mọi chế độ phụ trách nhân viên với những công việc có liên quan, việc nhỏ không cần anh phụ trách có thể tự giải quyết. Những việc cần đến anh bình thường đều thường là những việc lớn.
Cho nên không tính là bận.
Có điều lại thêm việc bên Aio, việc của anh cũng tương đối nhiều.
Các công ty khác, anh căn bản chỉ đợi hoa hồng. Anh chỉ làm một công việc trung tâm, ví dụ làm ppt, loại công việc tìm tài liệu, công việc rõ ràng mang tính quyết sách, anh rất ít làm.
Trong công việc anh đặc biệt cao cao lạnh lùng.
Dù sao cũng là người cao cao lạnh lùng 35 năm rồi.
Bởi anh xem ra những việc này tuỳ tiện một sinh viên liền có thể làm tốt những công việc không mang tính kỹ thuật, hàm lượng kỹ thuật rất thấp.
Những công việc bên góc còn thừa lại anh sẽ sắp xếp những nhân viên có liên quan, chỉ có một thư ký thì thật sự không đủ dùng, bộ phận nhân sự trưng cầu ý kiến của anh, cuối cùng quyết định tìm cho anh một trợ lý.
Việc tuyển dụng trợ lý này sẽ kéo dài thời gian trong vòng một tháng. Bộ nhân sự tìm thư ký cho Miêu Doanh Đông ở Aio, thư ký này Miêu Doanh Đông đã dùng mấy năm, chắc chắn dùng mãi vẫn tương đối thuận tay, tham chiếu tố chất của anh tìm cho anh một thư ký, cuối cùng là tìm một nữ nghiên cứu sinh hoa kiều - La Âm. Tên tiếng anh là:Julie
Gia thế Julie vô cùng tốt, bản thân cô cũng rất đa tài, biết lần này làm trợ lý cho Miêu Doanh Đông- vương lão ngũ châu báu nổi tiếng, đặc biệt tràn đầy ý chí chiến đấu.
Khâu Đông Duyệt lúc này đã đang ở Venezuela định cư rồi. Lúc đầu cô sống ở ký túc xá công xưởng của Mình Nguyên, bây giờ cô sống ở phòng dành cho quản lý cấp cao, là căn phòng quản lý cấp cao mà trước đây Miêu Doanh Đông đã từng ở. Chỗ này trước đây, cô chưa từng đến.
Bây giờ cô ở lại là nơi trước đây anh từng ở.
Bây giờ cô thấy bản thân cô lúc còn ở với anh rất rõ ràng.
Cô không phải là một người thú vị, gánh nặng trên vai rất nặng, không những bản thân có gánh nặng mà còn thường xuyên gánh vác gánh nặng của người khác, cô cũng thường xuyên lừa dối anh, nói dối.
Anh nhẫn lại nhẫn, cuối cùng việc này cũng nổ ra trước mắt.
Lại hoặc là trực tiếp nói với anh sự tình, anh căn bản không để trong lòng.
Có thể hai người vốn dĩ là hữu duyên vô phận.
Khiêu Đông Duyệt bắt đầu lựa chọn địa điểm cho công ty, dựa theo cha cho cô hành trình nghiệp vụ, còn có quan hệ huyết thống, dần dần xây dựng công ty.
Cô không hiểu, một chút cũng không hiểu nhưng cô chịu học.
Cô thường thường xem tài liệu thuyền bè đến tận nửa đêm, Minh Nguyên đang đăng ký thành lập công ty, nắm bắt phương diện con người, tự nhiên mạnh hơn rất nhiều so với khâu Đông Duyệt, công ty trò chơi lên sàn là một ví dụ rất tốt.
Đương nhiên Minh Thị cũng là một xí nghiệp lớn, Minh Nguyên cũng vừa tiếp quản, muốn làm tốt cũng không dễ dàng gì.
Anh em hai người ở Vênzuela mới vừa bắt đầu khởi bước.
Bởi vì sau lưng còn gánh các trọng trách xây dựng lại khâu gia, muốn để bé Thành được sống qua ngày tốt Khâu Đông Duyệt rất nỗ lực rất nỗ lực.
Vốn dĩ cô chính là thuộc loại cắn chặt tăng leo lên.
Bên này, Miêu Doanh Đông tương đối không hài lòng với trợ lý mới, thường xuyên bắt cô làm lại.
Có điều Miêu Doanh Đông chính là tương đối không nhẫn lại với người khác, trên mặt cũng là một biểu tình lạnh lùng, bởi vì trợ lý không được anh lại đổi một người khác, không cần phải tức giận, nói trắng ra trợ lý này căn bản không đi vào trái tim anh, anh Thậm chí tên của trợ lý này anh cũng không nhớ.
Có điều, J uliengày nào cũng nhìn khuôn mặt lạnh băng của Miêu Doanh Đông, trái tim lại biến thân thành một thiếu nữ. Mỗi ngày đều mơ tưởng đến hoàn cảnh được anh chú ý đến, có lúc cô cũng có đôi lúc làm sai, chỉ là muốn gần Miêu Doanh Đông hơn một chút nữa.
Cô là một người rất thú vị, tính cách cũng rất thú vị, dự tính Miêu Doanh Đông loại người chắc sẽ rất thích.
Người sóng lớn không sợ, thêm một người thú vị, thêm một vài giai điệu có hứng thú, sẽ là một việc rất đẹp.
Lúc Miêu Doanh Đông ở trong văn phòng, nhận được một cuộc điện thoại, là bệnh viện gọi đến liên qua đến vấn đề giác mạc mắt.
Anh đã nói với bệnh viện rồi, cần lần nữa thay giác mạc mắt.
Bệnh viện khuyên anh thận trọng cân nhắc, giác mặc mắt tổng cộng chia làm 5 tầng, thay thì sẽ có mạo hiểm, hơn nữa cần tìm giác mạc mắt giống với mắt của Miêu Doanh Đông, cần xem thời cơ, bác sĩ cảm thấy giác mặt mắt hiện tại của Miêu Doanh Đông rất tốt, không vận thị, sức khỏe tràn đầy.
Miêu Doanh Đông cười lạnh thôi đi, không thay nữa.