Phó Xuân đã thành công, cuối cùng Hoàng Ny Ny cũng nhận được kết quả mà cô ta mong đợi.
Phó Xuân nói với cô ta rằng, ông ta đồng ý lấy ra sản phẩm, hợp tác với Văn hóa Đông Tinh.
“Tôi vốn định lấy đơn hợp tác kinh doanh của tổng bộ tập đoàn, nhưng miếng thịt này quá lớn, tôi sợ Văn hóa Đông Tinh của các cô chịu không nổi. Hơn nữa, dù gì đơn kinh doanh này cũng thuộc về Văn hóa Đông Tinh, còn cô chỉ là nhân viên nhỏ bé, lợi nhuận trước mắt quá ít, nên tôi sẽ lấy đơn kinh doanh của chi nhánh công ty cho cô trước, đợi sau này cô có cơ hội thành lập công ty riêng, tôi sẽ cho cô đơn kinh doanh lớn hơn.”
Sau khi nghe Phó Xuân nói những lời này, Hoàng Ny Ny nhất thời cảm thấy cực kỳ hưng phấn, tương lai cô ta còn có cơ hội thành lập công ty riêng ư? Thật sự quá cừ rồi, cô ta cảm thấy cuộc giao dịch với Phó Xuân lần này thật sự rất xứng đáng, quá có lời.
Nhìn thấy dáng vẻ hưng phấn của Hoàng Ny Ny, Phó Xuân cũng rất phấn khích, dù gì bây giờ con gái ngốc nghếch cũng ngày càng ít, nên hiếm khi gặp được người thiếu thông minh như này, lấy ra đơn kinh doanh nhỏ bé để duy trì mối quan hệ lâu dài cũng không tệ, ít ra cũng tiết kiệm hơn so với việc nuôi một tiểu tam.
Hai người vui mừng mang theo ý đồ xấu của riêng mình, cuối cùng cũng đi tìm khách sạn để thuê phòng...
Sáng hôm sau, Hoàng Ny Ny vui vẻ quay về công ty.
Hôm nay cô ta trông khác hẳn, toàn bộ khí chất đều thay đổi, trở nên cực kỳ kiêu ngạo, ngay cả lúc bước đi cũng hất cằm lên, mang tới cảm giác cực kỳ khinh thường cho người khác.
Tất nhiên, cô ta có vốn liếng để khinh thường, bởi vì cô ta đã lấy được đơn kinh doanh của tập đoàn Đại Minh.
Lúc cô ta đi đến văn phòng của Trương Tứ Hải thì cửa không đóng, Hoàng Ny Ny nói thẳng: “Tôi đã lấy được đơn kinh doanh của tập đoàn Đại Minh rồi.”
Cô ta không chỉ nói với Trương Tứ Hải, mà còn nói cho các đồng nghiệp ở bên ngoài nghe.
Chẳng phải hôm qua mấy người đã nói không ai có thể lấy được đơn của tập đoàn Đại Minh hay sao? Hôm nay tôi sẽ chứng minh cho mấy người thấy, Hoàng Ny Ny tôi sẽ làm được.
Quả nhiên Hoàng Ny Ny vừa dứt lời, đã nhận được kết quả đúng như cô ta đã dự đoán, mọi người đều ngạc nhiên hoặc thắc mắc.
“Tôi đã sớm nghĩ tới, chắc chắn mấy người sẽ không tin, bởi vì xét từ góc độ của mấy người, mấy người không có đủ năng lực, nên mới cho rằng đơn của tập đoàn Đại Minh hoàn toàn không thể lấy được.”
“Nhưng tôi thì có thể, tôi đã thành công lấy được đơn hàng của tập đoàn Đại Minh, hơn nữa mười giờ sáng nay sẽ có người đến ký hợp đồng, vì thế cho dù các người có nghi ngờ hay không cũng vậy thôi, hai tiếng nữa, hiện thực sẽ dạy cho mấy người về cách làm người.”
Mặc dù cô ta ăn nói kiêu ngạo, nhưng dám nói những lời như vậy trước mặt mọi người thì chắc chắn phải có căn cứ xác thực. Hơn nữa nếu không có sự tự tin thì làm sao Hoàng Ny Ny dám đề xuất thời gian cụ thể là mười giờ sáng nay.
Mọi người đều đồng loạt cảm thán Hoàng Ny Ny chính là chân nhân bất lộ tướng, vừa ra tay đã khiến mọi người chấn động.
Trương Tứ Hải ngồi trong phòng làm việc cảm thấy hơi buồn bực, trước đây ông ta cảm thấy không thể gia hạn hợp đồng với Cố Đại Bằng, nhưng Trần Thanh Xuyên lại làm được. Hôm qua, ông ta cảm thấy không thể lấy được hợp đồng của tập đoàn Đại Minh, ai dè Hoàng Ny Ny lại lấy được, có quá nhiều chuyện vượt ngoài dự tính của ông ta.
Nhưng ông ta vẫn rất vui, bởi vì Hoàng Ny Ny đã lấy được hợp đồng, còn tên rác rưởi Trần Thanh Xuyên thì chẳng làm được gì.
Thế là ông ta đã biểu dương Hoàng Ny Ny trước mặt mọi người, đồng thời kéo Trần Thanh Xuyên ra làm đệm lưng.
“Tôi rất ngạc nhiên trước năng lực làm việc của Hoàng Ny Ny, đồng thời cũng tự hào về thành tích của cô ấy. Cô ấy là nhân viên kinh doanh nội bộ, nhưng lại làm được chuyện mà nhân viên kinh doanh ngoại bộ không thể làm được. Thành tích này rất đáng được ghi lại và tuyên dương.”
“Chuyện này còn giỏi hơn rất nhiều so với mấy nhân viên kinh doanh dựa vào mối quan hệ bám váy đàn bà để được xếp vào đây, tự cho rằng mình có thể dựa vào mối quan hệ này để lăn lộn trong bộ phận kinh doanh. Tôi nói cho cậu biết, bộ phận kinh doanh vẫn dựa vào thực lực, phải mạnh mẽ giống như Hoàng Ny Ny vậy.”
Tất nhiên Hoàng Ny Ny nghe ra Trương Tứ Hải đang chà đạp Trần Thanh Xuyên, nhưng cô ta vẫn rất vui, bởi vì cô ta cũng muốn chà đạp Trần Thanh Xuyên.
Chẳng phải anh phớt lờ tôi hay sao? Cả ngày chỉ biết nằm ngủ rồi vênh váo. Hôm nay, Hoàng Ny Ny tôi sẽ cho anh mở mang tầm mắt, không có anh, tôi vẫn có thể tạo ra thành tích đáng kinh ngạc, thậm chí còn làm được chuyện mà ngay cả anh cũng không làm được.
Hoàng Ny Ny đã khoe khoang xong thành tích, Trương Tứ Hải cũng không còn nói bóng nói gió nữa, nhân viên trong bộ phận kinh doanh tiếp tục làm việc.
Trần Thanh Xuyên phớt lờ chuyện này, Hoàng Ny Ny có thể lấy được đơn kinh doanh của tập đoàn Đại Minh là nhờ vào bản lĩnh của cô ta, mặc kệ cô ta lấy được bằng cách nào, anh cũng không chen vào giở trò xấu sau lưng Hoàng Ny Ny, bởi vì anh không đến nỗi làm ra chuyện hẹp hòi như vậy.
Nhưng đúng lúc này, Hoàng Ny Ny lại đi tới trước mặt Trần Thanh Xuyên.
“Mười giờ người của tập đoàn Đại Minh sẽ đến ký hợp đồng, nhưng môi trường khu văn phòng của chúng ta lộn xộn, anh không có năng lực đi lấy đơn kinh doanh, chẳng lẽ còn không có năng lực đi dọn dẹp vệ sinh môi trường hay sao? Chuyện vặt vãnh như này mà cũng cần tôi phải nhắc nhở, anh không có mắt à?”
“Kể từ khi chúng ta tuyên bố hợp tác với Tôn Bá Lâm, cả bộ phận kinh doanh chỉ có mình anh là không lấy được đơn, vậy mà anh vẫn còn mặt mũi nằm đây ngủ. Nếu đổi thành người khác, có lẽ đã xấu hổ đến mức đập đầu vào tường rồi, đúng là tên vô dụng.”
Trần Thanh Xuyên ngẩng đầu liếc nhìn Hoàng Ny Ny: “Cô đừng đắc ý, vì đắc ý dễ xảy ra chuyện.”
Hoàng Ny Ny nhất thời không vui, bởi vì bây giờ cô ta đang rất kiêu ngạo về thành tích lấy được đơn kinh doanh của tập đoàn Đại Minh, ai dè Trần Thanh Xuyên lại dám xúc phạm cô ta, khiến cô ta nổi trận lôi đình ngay: “Tôi đắc ý ư? Rồi sao, anh có thể làm được gì tôi?”
“Anh còn uy hiếp tôi sẽ xảy ra chuyện ư? Tôi có thể xảy ra chuyện gì chứ? Chẳng lẽ anh muốn đánh tôi một trận hay sao?”
“Để tôi xem thử anh có tiền đồ gì, anh có giỏi thì tới đánh tôi đi! Tên vô dụng nhà anh mau tới đánh tôi đi, để tôi xem thử bây giờ anh có bản lĩnh đến cỡ nào... Anh tới đánh tôi đi! Sao thế, anh không dám à? Nếu anh không dám thì còn lớn tiếng với tôi làm gì?”
Bây giờ trông Hoàng Ny Ny chẳng khác gì người phụ nữ chua ngoa chửi đổng.
Tất nhiên Trần Thanh Xuyên sẽ không đánh cô ta, anh vốn định tôn trọng thành quả lao động của Hoàng Ny Ny, nhưng bây giờ anh lại không muốn tôn trọng nữa.
Thế là sau khi Hoàng Ny Ny mắng nhiếc cực kỳ đắc ý bỏ đi, anh đã gửi tin nhắn wechat cho Triệu Hồng Vũ, để kiểm tra lại chuyện này.
Chưa đầy năm phút xong, Triệu Hồng Vũ đã nhắn lại, nội dung rất đơn giản, chỉ có hai chữ: Đã xong!
Trần Thanh Xuyên không cần phải nói gì nhiều, mà Triệu Hồng Vũ cũng không hỏi quá nhiều, sự hiểu ngầm từ nhỏ đến lớn của bọn họ đã đủ giúp bọn họ hiểu rõ đối phương rồi.
...
Gần mười giờ sáng, hai bên cửa công ty đã đặt những lẵng hoa, chính giữa còn trải một tấm thảm đỏ.
Dù gì tập đoàn Đại Minh đến hợp tác cũng là chuyện lớn, thậm chí Trương Tứ Hải còn thông báo cho Tô Tuyết.
Tô Tuyết cũng ra ngoài chờ đợi nghênh tiếp người của tập đoàn Đại Minh, nhưng trong lòng lại rất ngạc nhiên: Chẳng lẽ Trần Thanh Xuyên thật sự cấu kết với Hoàng Ny Ny ư? Bằng không, tại sao Hoàng Ny Ny lại lấy được đơn kinh doanh của tập đoàn Đại Minh?
Trong lúc cô nghi ngờ điều này, không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy hơi khó chịu.
Hai ngày trước có một Mạc Tiểu Vũ xinh đẹp không thua kém gì cô, hôm nay lại xuất hiện thêm Hoàng Ny Ny, Trần Thanh Xuyên này thật sự rất quá đáng.
Trong khi cô đang oán thầm Trần Thanh Xuyên, thư ký đã chạm nhẹ vào cánh tay của cô.
“Tổng giám đốc Tô, đã mười giờ rồi, sao người của tập đoàn Đại Minh vẫn chưa tới vậy?”
“Ai mà biết, người nào liên hệ hợp tác thì đi hỏi người đó chứ?”
Tô Tuyết tức giận, hờn dỗi đáp lại ngay, thế là thư ký đi về phía Hoàng Ny Ny.
Nhưng chuyện này, Hoàng Ny Ny cũng không biết.
Rõ ràng sáng nay, Phó Xuân đã nói với cô ta rằng, mười giờ ông ta sẽ đến ký hợp đồng, tại sao bây giờ vẫn chưa đến?