“Được, được rồi, tôi biết rồi, đừng nói về anh ta nữa.” Kim Tuyết Ngọc vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé.
Nếu lời này do người khác nói, Kim Tuyết Ngọc chắc chắn sẽ tỏ thái độ khinh bỉ.
Nhưng Trần Lập Đông là huyền thoại Mộc Phong người có thể chi tới 10 tỷ trên Internet thì làm sao có thể quan tâm đến chút tiền cỏn con kia?
“Tuyết Ngọc, anh dẫn em đi nơi khác chơi!” Trần Lập Đông đảo mắt một cái, sau đó nhẹ giọng hỏi.
Kim Tuyết Ngọc vốn dĩ muốn đồng ý, nhưng trong đầu lại chợt nhớ tới lời Cao Phong nói lúc trước và ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành sắt của anh trước khi rời đi.
“... Nếu không hôm nào đi nhé, hôm nay em còn có việc bận...” Sau cùng Kim Tuyết Ngọc cũng nghe theo lời của Cao Phong, nhẹ giọng cự tuyệt.
Trong mắt Trần Lập Đông hiện lên một tia không vui, nhưng cậu ta hiểu sâu sắc đạo lý, không thể ăn vội đậu hũ nóng, nên cũng không nói thêm gì nữa.
“Vậy anh đưa em về?” Trần Lập Đông đề nghị.
“Không cần đâu, anh Mộc Phong, em sẽ bắt taxi đi tìm bạn của em...” Kim Tuyết Ngọc quyết định cùng Lâm Đan Phượng đi mua sắm để giải tỏa tâm trạng.
Trần Lập Đông gật đầu cũng không nói gì thêm.
Nhưng sau khi Kim Tuyết Ngọc rời đi, cậu ta đã ngay lập tức gọi điện và vội vã đến nơi mà cậu ta đã hẹn trước.
Cao Phong lái xe trên đường phố Hà Nội.
Trong đầu anh đang nghĩ về những chuyện vừa xảy ra, điện thoại trong tay anh đột nhiên vang lên.
Anh cầm điện thoại lên, thấy số trên màn hình hiển thị là do Khúc Đại Minh gọi đến.
Trong khoảng thời gian này, Cao Phong liên lạc điện thoại với Khúc Đại Minh liên quan đến việc triển khai và bố trí tại Hà Nội, hiện tại anh ta đang gọi điện thoại, hẳn là có chuyện.
“Tôi nghe đây Minh.” Cao Phong trả lời điện thoại.
“Anh Phong, gần đây anh rất ít đến đây. Tôi vừa thấy chị dâu dẫn mấy người đi tập thể dục. Anh có muốn đến đây không?” Giọng điệu của Khúc Đại Minh có chút vui vẻ.
“Tuyết Mai đi tập thể dục à?” Cao Phong sửng sốt.
“Ừ, lúc nãy tôi đi chào hỏi thì chị dâu nói rằng đưa một số khách hàng từ công ty đến để đốt cháy calo.” Khúc Đại Minh giải thích.
Cao Phong lắc đầu cười, Kim Tuyết Mai trông giống như một nữ chủ tịch cao lạnh và có tính cách tương đối mạnh mẽ, thực tế thì đôi khi cô ấy làm những điều khiến người ta cảm thấy hơi đáng yêu.
“Được, tôi đi qua ngay, cấn thận đừng để cô ấy bị thương.” Cao Phong lo lång đáp.
“Anh Phong đừng lo lắng.” Khúc Đại Minh cam đoan.
Cao Phong cúp điện thoại, quay đầu xe quay về câu lạc bộ thể hình Phong Minh.
Câu lạc bộ thể hình Phong Minh.
Kim Tuyết Mai mặc một chiếc áo lót thể thao và đang đạp xe.
Vì vận động nên mặt cô đỏ bừng nhìn vô cùng đẹp mắt.
Sự xuất hiện của Kim Tuyết Mai đương nhiên thu hút rất nhiều đàn ông trong phòng tập, nhưng không ai dám tiến tới và bắt chuyện.
Dù sao thì lúc nãy Khúc Đại Minh đã đích thân ra tay chăm sóc cô ấy, vậy nên không còn ai dám tới bắt chuyện với Kim Tuyết Mai nữa!
Hàng xe đạp của Kim Tuyết Mai, có ba phụ nữ, tất cả đều đi xe đạp cùng nhau.
“Giám đốc Mai, cô đúng là được đó, ngay cả phòng tập thể hình cũng được chăm sóc đặc biệt nha.” Một người phụ nữ tóc xoăn cười.
“Chồng tôi và ông chủ ở đây là bạn” Kim Tuyết Mai cười giải thích.
“A, phòng tập này quy mô không nhỏ, sợ xây dựng cũng phải tốn gần mấy chục tỷ! Chồng của giám đốc Mai có thể quen biết một ông chủ lớn như vậy, hẳn là rất có thể lực.”
“Vâng, vâng, nói cho cùng thì những người có địa vị ngang bằng nhau mới có thể làm bạn của nhau! Lại nói, tôi cũng muốn gặp chồng của giám đốc Mai một lần nha!”
“Đúng vậy, tôi đã cùng giám đốc Mai hợp tác không biết bao nhiêu lần rồi, nhưng chồng của cô thật thần bí, tôi chưa gặp một lần nào cả.”
Vài người phụ nữ đang trêu đùa Kim Tuyết Mai, Kim Tuyết Mai cũng có chút không nói nên lời.
Nhưng trong lòng cô trào dâng một cảm giác khó tả.
Kim Tuyết Mai trước đây không bao giờ nhắc đến Cao Phong trước mặt người khác, như thể người này hoàn toàn không tồn tại, thậm chí nhiều người còn cho rằng Kim Tuyết Mai đang độc thân.
Ngay cả khi anh được nhắc đến thì đôi khi nó cũng đi kèm với sự chế nhạo và nghi ngờ của người khác.
Nhưng hiện tại, Kim Tuyết Mai cũng không nhận ra, cô nhắc đến Cao Phong một cách rất tự nhiên, còn nói với người khác anh là chồng của cô.
Điều quan trọng nhất là khi Cao Phong được nhắc đến lần này, những người xung quanh đều có loại ánh mắt ngưỡng mộ, điều này làm cho Kim Tuyết Mai cảm thấy rất có mặt mũi.
Đây là chuyện mà Cao Phong chưa từng mang cho cô.
Cho dù Kim Tuyết Mai không phải loại phụ nữ coi trọng tiền bạc nhưng cô vẫn muốn chồng mình là một người đàn ông có trách nhiệm và có năng lực!
“Rầm!”
Đúng lúc này, cửa phòng tập thể hình bị đá mở, mười mấy người xông vào.
Mọi người trong phòng tập đều sửng sốt, bọn họ đều ngạc nhiên nghi ngờ nhìn về phía cửa.
Kim Tuyết Mai cũng dừng lại và nhìn về phía cửa.
Cả chục người này đều là nam giới hầu hết đều mặc áo thun đen, có một nam thanh niên mặc vest.
Người đàn ông trẻ mặc vest đi giữa đám đông, trong khi Trương Quốc Bảo, người đã từng có dây mơ rễ má với câu lạc bộ thể hình Phong Minh thì đi bên cạnh anh ta.
“Nhìn cái gì mà nhìn, kêu ông chủ của các người ra đây, anh Phi đến rồi.”
Lúc này Trương Quốc Bảo tỏ ra vô cùng kiêu ngạo, chỉ tay vào một nhân viên trong câu lạc bộ thể hình Phong Minh mà quát lên.
Các nhân viên của câu lạc bộ thể hình Phong Minh đều bị sốc, câu lạc bộ thể hình Phi Vũ vẫn còn chưa hết hy vọng, lại đến kiếm chuyện?
Không chỉ vậy, ngay cả ông chủ của họ là Đặng Hoàng Phi cũng đích thân đến đây?
Có vẻ như hôm nay họ đến đây vô cùng tự tin.
“Trương Quốc Bảo, lần trước bị đánh còn chưa đủ thảm hả?” Một huấn luyện viên có chút khó chịu lập tức chỉ vào Trương Quốc Bảo mà mắng.
“Ha ha.” Trương Quốc Bảo đột nhiên nhìn về phía huấn luyện viên, sau đó tiến lên hai bước không nói lời nào, liền đánh cho anh ta một đấm.
“Ầm!”
Tốc độ của Trương Quốc Bảo rất nhanh và sức lực rất mạnh, một đấm đánh vào ngực huấn luyện viên, trực tiếp đánh huấn luyện viên đó lùi lại mấy bước.
Người huấn luyện viên thể hình đập vào dụng cụ thể dục bên cạnh thì mới có thể ổn định thân thể.
Không ai nghĩ rằng Trương Quốc Bảo vừa mới không hợp một hai câu đã ra tay đánh người, xem ra hôm nay người của phòng tập thể hình Phi Tốc không có ý định đến đây để thương lượng.
Kim Tuyết Mai và một số phụ nữ dừng động tác của họ, cau mày và nhìn qua đó.
Những hội viên khác có mặt trong phòng tập cũng hơi ngạc nhiên, còn những người biết về chuyện xung đột của hai phòng tập thì lặng lẽ giải thích cho bạn mình.
Sau khi Trương Quốc Bảo tung ra cú đấm này đã có rất nhiều người sẽ thành thật hơn.
Về phần Khúc Đại Minh, sau khi nghe động tĩnh anh ta lập tức dẫn người ra ngoài.
Trương Quốc Bảo cười ha ha, với lấy một chiếc ghế, đặt nó sau lưng Đặng Hoàng Phi.
Đặng Hoàng Phi mặt vô cảm ngồi ở giữa phòng tập.
Phía sau, hơn chục người đàn ông vạm vỡ mặc áo thun đen đứng cạnh nhau, càng làm cho khí thế của Đặng Hoàng Phi thêm uy lực.
Mà Trương Quốc Bảo đứng bên trái Đặng Hoàng Phi, còn có một thanh niên không nói lời nào, đứng bên phải Đặng Hoàng Phi là Thái cao thủ do anh ta mời tới.
Khoảnh khắc đầu tiên Khúc Đại Minh bước ra, nhìn Thái, anh ta có thể cảm thấy Thái là một người có thực lực vô cùng mạnh mẽ.
“Đặng Hoàng Phi, anh có ý gì?” Khúc Đại Minh cau mày hỏi.
“Có ý gì? Mày làm đả thương người của còn hỏi tao có ý gì?”