“Tính cách Tuyết Ngọc vốn sơ ý, ngây thơ, lỡ gặp phải mấy thằng tồi thì rất dễ chịu thiệt thòi.” Kiều Thu Vân rất quan tâm tới chuyện của Kim Tuyết Ngọc.
“Khi đó anh cách xa nên không thấy rõ.” Cao Phong đáp. Dù sao anh không quá thích tên Lý Hình Văn kia, nhưng nếu Kim Tuyết Ngọc thích thì không còn cách nào khác.
“Được rồi..” Kim Tuyết Mai bất đắc dĩ gật đầu, sau đó cầm điện thoại xem đồng hồ, chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi.
Cao Phong cũng nhìn điện thoại của Kim Tuyết Mai. Đó là một chiếc điện thoại Vsmart màu hồng, lớp sơn đã bị bong tróc không ít. Cao Phong khẽ thở dài, anh từng nói là sẽ cho Kim Tuyết Mai những thứ tốt nhất, kết quả là lại xem nhẹ những thứ nhỏ nhặt như điện thoại.
“Tuyết Ngọc, em đã dùng điện thoại này bao lâu?” Cao Phong bỗng hỏi.
“Khoảng ba năm rồi. Dù sao vẫn chưa hư mà, có thể dùng tiếp.” Kim Tuyết Mai nhìn điện thoại, không mấy bận tâm.
“Mai anh dẫn em đi mua cái mới.” Cao Phong nghiêm túc nói.
Nghe vậy, Kim Tuyết Mai sửng sốt, ánh mắt đầy mong chờ, nhưng vẫn lắc đầu: “Thôi đi, anh từng tưởng mình có biệt thự thì sẽ có tiền. Anh phải nghĩ cách trả lại tiền cho người ta đi.”
“Không phải nói là trả đợt đầu chỉ hơn 2 tỷ thôi sao? Vẫn còn nhiều tiền lắm, chỉ nghĩ thôi đã thấy áp lực rồi.”
“Nhưng không sao, em sẽ ở bên anh, chúng ta cùng nhau trả nợ.” Kim Tuyết Mai chớp mắt.
“Đúng rồi Cao Phong, anh không thể ở nhà mãi được, không đi làm thì sao mà trả nợ tiền nhà được đây? Ngày mai anh cùng em đi công ty, em sẽ thu xếp công việc cho anh” Kim Tuyết Mai bỗng nghiêm mặt nói.
“Ừm… Gần đây anh với Khúc Đại Minh đang nghiên cứu một dự án nên tạm thời không cần đi làm.” Cao Phong giải thích.
“Được rồi, vậy thì anh đi nghỉ sớm đi. Chuyện đêm nay… Hôm khác em sẽ đền bù cho anh.” Kim Tuyết Mai e thẹn nói xong rồi vội vã về phòng, không chờ Cao Phong trả lời. Cao Phong khẽ lắc đầu, âm thầm quyết định ngày mai đi mua điện thoại mới cho Kim Tuyết Mai, sau đó nằm trên sofa nghỉ ngơi.
Kim Tuyết Mai vừa về phòng thì đã thấy Kim Tuyết Ngọc nằm trên giường chat trên điện thoại với ai đó.
“Tuyết Ngọc, gần đây em sao vậy? Sao lại có thành kiến với Cao Phong thế?” Kim Tuyết Mai thở dài hỏi.
“Ây da, chị đừng nhắc tới anh ta nữa, ảnh hưởng tâm trạng quá đi, cứ nói anh Mộc Phong của em đi. Hôm nay em đi gặp anh ấy á, anh ấy đẹp trai lắm!” Kim Tuyết Ngọc ngồi dậy, phấn khởi nói.
“Hôm nay em đi gặp anh ta hả?” Kim Tuyết Mai bỗng cao giọng.
“Suỵt… Đừng để mẹ nghe thấy!” Kim Tuyết Ngọc vội ra dấu.
“Em ơi là em! Bạn trên mạng sao em lại tự tiện đi gặp người ta thế hả?” Kim Tuyết Mai bất đắc dĩ nhìn cô ta. Nhưng Kim Tuyết Ngọc lại không chịu nghe, trong đầu tràn ngập bóng dáng của Lý Hình Văn.
“Chị không biết chứ anh ấy thật sự rất lịch thiệp, sẽ kéo ghế cho em, sẽ bỏ thêm đường vào café cho em đó.” Kim Tuyết Ngọc cười ngọt ngào.
Kim Tuyết Mai bỗng nhớ đến lời nói của Cao Phong, bèn hỏi: “Người em đi gặp mặt hôm nay chính là Mộc Phong hả?”
“Đúng rồi. Sao vậy chị?” Kim Tuyết Ngọc khó hiểu. . ngôn tình hoàn
“Không sao.” Kim Tuyết Mai suy nghĩ một chút, cuối cùng không hỏi nhiều. Dù sao thì đây cũng là chuyện riêng tư của Kim Tuyết Ngọc.
“Chị, không phải em phê phán gì đâu, nếu Cao Phong có được một nửa phong độ như anh Mộc Phong thì em sẽ không chướng mắt anh ta đâu!” Kim Tuyết Ngọc bĩu môi.
“Hừ! Chị cảm thấy Cao Phong còn mạnh hơn anh Mộc Phong của em gấp mười lần.” Kim Tuyết Mai không hề nhường nhịn. “Xí! Hôm nào chúng ta cùng nhau so đấu đi.” Kim Tuyết Ngọc không phục. “Đấu thì đấu. Dù sao trong lòng chị, Cao Phong mới là tuyệt nhất.” Kim Tuyết Mai vẫn kiên trì.
“Được lắm! Ngày mai anh Mộc Phong hẹn em gặp mặt, em sẽ dẫn đến cho chị xem, để chị thấy có phải anh ấy mạnh hơn Cao Phong gấp mười lần không.” Kim Tuyết Ngọc chu môi.
“Thôi đi, chị không có hứng thú làm bóng đèn đâu.” Kim Tuyết Mai lắc đầu.
“Vậy thì hôm nào đó em sẽ kêu anh Mộc Phong đến nhà để mẹ phán xét xem ai tốt hơn.” Kim Tuyết Ngọc không chịu thua.
“Được!” Kim Tuyết Mai cũng nổi máu, đồng ý một cách dứt khoát.
Hôm sau, Kim Ngọc Hải đi làm, nhưng vì Kiều Thu Vân kiên trì nên đương nhiên trưng dụng Bentley của Cao Phong. Nhưng Cao Phong lại không quan tâm, dù sao họ dùng nó hay không thì đều không gây ảnh hưởng tới Cao Phong. Thậm chí Cao Phong còn cảm thấy lái chiếc xe này quá rêu rao, không phù hợp với tính cách khép kín của mình. Vì thế sau khi ăn sáng xong, Cao Phong lái chiếc ô tô trong nước giá rẻ vào thành phố Hà Nội.
Điện thoại của Kim Tuyết Mai đã dùng ba năm, nên đổi một cái mới.
Hình như từ khi hai người kết hôn đến nay, Kim Tuyết Mai rất ít khi mua thêm đồ mới, bất kể là quần áo hay đồ trang điểm đều là đồ rẻ tiền. Dù sao thì trước kia Cao Phong không đi làm, không có thu nhập, còn Kim Tuyết Mai làm việc ở công ty Thiên Kim phải làm công việc nặng nhọc nhất, nhưng nhận tiền lương của sinh viên thực tập, cuộc sống hơi túng quấn.
Nhưng đó là trước kia. Từ nay về sau, mọi chuyện đều sẽ thay đổi. Cao Phong muốn Kim Tuyết Mai trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới. Hôm nay anh sẽ chọn một chiếc điện thoại mới cho cô, chắc cô sẽ vui vẻ lắm.
Đường Hòa Bình là phố buôn bán, ở đây có bán quần áo hàng hiệu, còn có sản phẩm điện tử kỹ thuật số, vô cùng phồn hoa náo nhiệt.
Lúc này là buổi sáng, nhưng đường phố đã đông như trẩy hội, trông vô cùng sầm uất. Cao Phong thấy nơi tụ tập sản phẩm công nghệ cao thì đỗ xe ở đó, chuẩn bị vào tiệm xem thử.
Cao Phong vừa xuống xe, mùi café đã bay theo gió lan tỏa qua bên này. Thì ra cách Cao Phong không xa là một quán café.
Cao Phong bỗng nghĩ tới Trương Thanh.
Mặc dù Trương Thanh bị tàn tật nhẹ, nhưng quản lý một quán café không phải là chuyện khó khăn gì. Ở Hà Nội còn có rất nhiều người như Trương Thanh, họ là những người được Lâm Vạn Quân lựa chọn kỹ lưỡng, rất trung thành với Cao Phong. Mặc dù Cao Phong không quen biết họ, nhưng họ vẫn luôn ghi nhớ mình là người của cậu Phong.
Nghĩ đến đây, Cao Phong bỗng nghĩ có phải là mình nên tặng ít đồ cho họ không nhỉ?
Hôm nay anh đi mua điện thoại, vừa lúc tặng cho họ mỗi người một chiếc. Cho dù giá trị không lớn, nhưng đó là tấm lòng của Cao Phong.
Cao Phong suy nghĩ một chút, không gọi điện thoại cho Lâm Vạn Quân mà gọi cho Khúc Đại Minh. Hiện giờ Lâm Vạn Quân đang bị Cao Minh Trí giám thị, làm việc rất bất tiện, không cần quấy rầy ông ấy. Cao Minh Trí càng ngày càng càn quấy, nghiễm nhiên là muốn thao túng công ty bất động sản Phong Mai †rong tay mình.