Chắc chắn không được, vậy Kim Hồng Vũ của nhà họ Kim, tài giỏi hơn Cao Phong không ít chứ?
Nhưng mà Cao Phong... không kéo chân cho nhà họ Đường là tốt lắm rồi. "Mấy người đủ rồi!" Đường Ngọc Diệp trừng mắt nhìn mọi người.
Mặc dù lúc này sắc mặt Cao phong thản nhiên không để ý, nhưng mà Đường Ngọc Diệp đột nhiên không hiểu tại sao lại cảm thấy đau lòng.
Những người xung quanh cười giễu khinh khi, giống như một trận bão cứ điên cuồng đánh về phía Cao Phong.
Mà Cao Phong thì lại như một con thuyền trong mưa bão, tuy là không đến mức bị giông tố thổi lật thuyền chìm xuống biển, nhưng cũng không ngừng quay cuồng khiến người ta tim đập loạn ха.
Đường Ngọc Diệp biết Cao Phong vì cô mới phải chịu đựng những thứ này!
Nhìn thấy Đường Ngọc Diệp nổi cơn tức giận, rất nhiều người liền ngậm miệng lại, nhưng vẫn có người nói chuyện không ngừng.
"Dừng lại hết đi." Đường Văn Lâm lạnh nhạt mở miệng, âm thanh của tất cả mọi người xung quanh đều dừng lại."
"Bỏ chuyện khác sang một bên, bản thân ông cũng muốn làm bạn với cậu Cao Phong đây."
"Thế nên, cậu Phong phải đứng ở bên cạnh ông”
Đường Văn Lâm do dự vài phút, sau đó nói lời cuối cùng dừng lại chủ đề.
Đường Đình Thư nhìn sang Cao Phong, ánh mắt lóe lên một tia phẫn nộ, nhưng cũng không dám làm ngược lại lời của ông cả, chỉ đành tiếp tục im lặng.
“Bố à, cho dù Cao Phong đứng ở bên cạnh bố, nhưng cũng không thể dùng thân phận bạn trai của Ngọc Diệp được.” Đường Hoành Du khẽ nhíu mày, giọng điệu lại vô cùng kiên định.
Nhưng mà lời nói này của ông trên thực tế lại đúng ý của Cao Phong.
Cao Phong ở trước mặt cả nhà họ Đường làm bia đỡ cho Ngọc Diệp, nhưng anh không muốn tuyên bố thân phận này với người khác.
“Cái này..." Đường Văn Lâm cũng có chút do dự.
“Ông Lâm, cháu cảm thấy như thế cũng được." Cao Phong lạnh nhạt gật đầu.
“Vậy được thôi!" Đường Văn Lâm cũng không nói nhiều lời nữa.
Đường Đình Thư hừ lạnh một tiếng, trong lòng nghĩ rằng tên Cao Phong này cũng có chút biết điều.
“Thưa ông cụ Lâm, tất cả mọi thứ đều chuẩn bị xong rồi, bên ngoài đã có khách đến biệt thự rồi." Quản gia nhanh chân bước vào, báo cáo cho Đường Văn Lâm.
"Được rồi! Theo ông ra đón khách mời nào!"
Đường Văn Lâm vẫy tay, bảo mọi người ra đằng trước.
Cao Phong và Đường Ngọc Diệp, một trái một phải đi theo ngay bên cạnh ông Lâm.
Ở bục cao trước biệt thự, Đường Văn Lâm đứng sừng sững, hiên ngang trước cổng.
Ngoài Cao Phong và Đường Ngọc Diệp đứng ở hai bên, mọi người của nhà họ Đường đứng ở phía sau.
Cả nhà cùng nhau ra đón khách quý đến, cũng xem như để các vị khách hôm nay nở mặt nở mày.
Chẳng mấy chốc, bên ngoài căn biệt thự đã có xe đến.
Chiếc này nối tiếp chiếc kia, cái nào cũng là siêu xe mười mấy tỷ.
“Công ty Trường Giang đặc biệt đến
đây thăm nhà họ Đường, chúc sự nghiệp của nhà họ Đường càng ngày càng đi lên, chúc sức khỏe ông cả mạnh khỏe."
"Tập đoàn Thăng Long, đặc biệt đến thăm nhà họ Đường, chúc doanh nghiệp nhà họ Đường thuận buồm xuôi gió, ông cả sống lắm trăm tuổi!”
“Doanh nghiệp Bách Dân đặc biệt đến thăm..."
“Nhà họ Triệu..."
Chẳng bao lâu, nhà họ Đường náo nhiệt hẳn lên, đông như trẩy hội.
Vô số doanh nghiệp lớn nhỏ ở Hà Nội gần như đều đến thăm viếng.
Hơn nữa cũng có nhiều người đều vì ông Lâm mà đặc biệt ghé thăm.
Ông Lâm đức cao vọng trọng khiêm tốn lễ độ, có mối quan hệ rộng rãi ở Hà Nội, vào ngày thế này đương nhiên sẽ có rất nhiều người đến tham dự.
Những người này ai cũng cầm những món quà tinh xảo mỹ lệ trong tay, đặt trên bục để quà ở trước cửa. “Chào mừng các vị, cảm ơn các vị nể mặt tôi mà đến.” Đường Văn Lâm cười hào sảng, vẫy tay với mọi người.
"Ông Lâm khách sáo rồi, có thể đến thăm nhà họ Đường đã là một niềm vinh hạnh cho chúng tôi rồi!"
“Không sai, chúng tôi vô cùng vinh dự!"
Toàn là doanh nghiệp khủng ở Hà Nội đều trả lời với ông Lâm với giọng điệu khách sáo.
“Được rồi! Mọi người vào trong ngồi nghỉ một lát đi, đợi tôi tiếp đãi xong chúng ta sẽ bắt đầu bữa tiệc.” Đường Văn Lâm haha cười nói.
Mọi người tự nhiên, vội tìm chỗ ngồi của mình ngồi xuống.
Lúc này, bọn họ phải nắm bắt cơ hội. Suy cho cùng, bữa tụ họp này cũng xem như là buổi giao lưu giữa các doanh nghiệp ở Hà Nội.
Ở đây, người hiếm khi thấy mặt cũng đã xuất hiện.
Nói không biết chừng chỉ tốn vài câu nói, hợp đồng lên đến mấy tỷ cũng được đàm phán thành công ở đây. Những người này lúc đi ngang qua những người nhà họ Đường cũng có chào hỏi qua lại với họ.
Lúc thấy Cao Phong, bọn họ có chút bất ngờ, suy cho cùng Cao Phong vẫn là người lạ mặt.
Nhưng có thể đứng bên cạnh ông cả, hẳn không phải người thường!
Không rõ thân phận và gốc gác của Cao Phong, bọn họ không dám nói chuyện, chỉ đành gật đầu rồi kiếm chỗ ngồi.
Mấy người Đường Đình Thư cười khinh khỉnh, nhiều khách quý như thế kia, toàn là nhân vật có máu mặt ở Hà Nội.
Nhưng Cao Phong lại chẳng hề quen biết ai, lại còn dám đứng ở ngay phía trước, không biết điều mà tự thấy xấu hổ sao?
“Có vài người không có biết điều, đứng đẳng trước làm bóng đèn sao?"
“Ai nói vậy chứ, những người này đều là ông lớn ở Hà Nội, nó có thể biết họ, nhưng họ lại không biết nó!
Giọng điệu mọi người khinh bỉ, lời nói coi thường, trên mặt còn mang vẻ có ý tứ sâu xa.
Nhưng Cao Phong lúc này chẳng có thời gian đáp lời bọn họ, trong lòng có chút thấp thỏm bất an.
“Cái đó, Ngọc Diệp?” Cao Phong nhỏ tiếng kêu lên một tiếng.
Đường Ngọc Diệp ngơ cả người, vội vàng vòng qua từ bên phía của ông Lâm đến bên cạnh Cao Phong. “Sao thế?" Đường Ngọc Diệp đứng bên cạnh Cao Phong nhỏ tiếng hỏi han.
Lúc này, Đường Văn Lâm còn bận rộn chào hỏi với các khách quý, không có thời gian chú ý đến hai người bọn họ.
"Tại buổi tụ họp ngày hôm nay, đều là những người nào ở Hà Nội đến thế?" Cao Phong khẽ nhíu mày.
“Có nhiều lắm, có người là đối tác làm ăn của nhà họ Đường, cũng có người là bạn bè của ông nội, còn có một vài người muốn đến đây để mở rộng mối quan hệ."
“Ông nội của em đương nhiên cũng không từ chối những người này.” Đường Ngọc Diệp nhỏ tiếng giải thích cho Cao Phong.
Cao Phong nghe xong trong lòng càng bất an, liền vội nhỏ tiếng hỏi lại: “Nhà họ Kim không phải cũng sẽ đến chứ?”
Đây là điều khiến cho Cao Phong bất an.
Ở nơi như thế này, bản thân mang tư cách là bạn trai của Đường Ngọc Diệp ở nhà họ Đường, ngộ nhỡ doanh