**********
"Vào đi!” Giọng nói của Cao Phong hơi khàn, bỏ lại một câu rồi xoay người trở lại phòng.
Đám người Cao Kim Thành không dám do dự một giây, nhanh chóng đi vào bên trong phòng của Cao Phong. "Nói đi!” Cao Phong vừa cạo râu vừa không quay đầu lại nói.
Yết hầu của Cao Kim Thành dịch lên dịch xuống, sau đó chậm rãi mở miệng nói: “Anh Phong. "Sau này gọi tôi là Cao Vũ. Cao Phong nhẹ nhàng cắt ngang.
Dạ! Anh Vũ, ba ngày nay, kế hoạch của chúng ta đã đi vào quỹ đạo rồi. Dư Văn Cường đã triệu tập lại những đàn em trước kia cho nên thể lực nhanh chóng lớn mạnh hơn nhiều. Đại thần bên kia cũng phát triển khá tốt, tất cả đều được tiến hành đầu vào đấy rồi. Nhưng mà Bất động sản Thăng Thiên của Vũ Hoàng Lê ở bên kia có chút phiền phức." Cao Kim Thành nói tới đây, giọng điệu có chút lo lắng.
Nếu không phải thật sự không còn cách nào khác, bọn họ nhất định sẽ không làm phiền tới Cao Phong.
Cao Phong vừa xoa mặt vừa nhẹ giọng nói: "Năng lực của Vũ Hoàng Lê không có vấn đề gì, ông ta cũng hiểu chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm. Nếu như gặp phiền phức mà nói, vậy hẳn là vấn đề tài chính rồi." "Chuyện này." Cao Kim Thành trừng lớn mắt, sau đó mới gật đầu nói: “Đúng vậy, chính là phương diện tài chính gặp vấn đề.
Cao Phong khẽ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rõ
Tài chính hùng hậu của Vũ Hoàng Lê ở thủ đô Hà Nội lúc trước, kỳ thật đều thể hiện hết trên toàn bộ công ty và cổ phần ông ta có. Mà trong một đêm, ông ta có thể vứt bỏ rất nhiều tài sản, có thể nhận lại mấy tỷ vốn lưu động rời đi đã là cả một sự cố gắng rồi. 200 tỷ đồng, muốn hoàn toàn chiếm được thị trấn Biển Đông quả thật chính là một việc không thể nào. Vấn đề này Cao Phong trước đó đã nghĩ tới rồi.
Chẳng qua anh chưa kịp giải quyết chuyện này thì đã xuất hiện vấn đề của Kim Tuyết Mai. "Nói với ông ấy, tiền vốn không đủ thì thu mua mấy công ty nhỏ lẻ trước đi! Không được thì hợp tác với tập đoàn lớn nhanh chóng tiến hành việc góp vốn. Thử hết tất cả các cách, khi nào nhận được vốn về tay lại nói tiếp. Cao Phong duỗi tay ném khăn lông xuống, giọng điệu lạnh nhạt nói. “Chuyện này.." Cao Kim Thành ngây ngẩn cả người. Cao Phong lúc này khiến anh ta cảm thấy cực kỳ xa
Mạnh mẽ thu mua hết mấy công ty nhỏ, đây khác gì la. không cho người khác đường sống đâu! Nếu như là Cao Phong của lúc trước, nếu phải làm loại chuyện này khẳng định sẽ để lại cho người khác một đường sống nhỏ.
Nhưng giây phút này, Cao Phong không rõ lấy đâu ra sức ép trực tiếp phản án tử hình cho họ. “Anh Thành, anh Phong... Vũ nói không sai đầu, người không vì mình thì trời tru đất diệt! Chúng ta chỉ cần có thể lực lớn mạnh thì không cần phải quan tâm đến sống chết của người khác." Đàn em của Cao Kim Thành lập tức mở miệng nói.
Yêu cầu của họ đúng là một anh Phong quyết đoán sát phạt như vậy.
Chỉ có như vậy thì sau này khi đối mặt với nhà Cao ở Đà Nẵng, họ mới có thêm vài phần chắc chắn trong tay. Giữa lúc chỉ có thể đối đầu không thể tránh này mà nói, có chút sát phạt tất yếu cũng không có lời nào để phản bác được. “Chỉ là, lỡ như chạm tới lợi ích của những tập đoàn có lực lượng tài chính hùng hậu mà nói, có khả năng bọn họ sẽ " Cao Kim Thành có chút do dự. "Tôi muốn các cậu làm gì? Chỉ ăn mà không làm sao? Thế lực ở thị trấn Biển Đông, hoặc là tuân theo mệnh lệnh hoặc là giết chết hết." Cao Phong xoay người đi vào phòng. Câu nói chắc nịch không thể nghi ngờ.
Cao Kim Thành lập tức sửng sốt, sự quyết đoán này của Cao Phong lúc này khiến anh ta vô cùng kinh ngạc.
Khí thế thuận theo tôi thì sống đối đầu với tôi thì chết kia càng khiến tất cả mọi người phải kính nể.
Qua một lát sau, Cao Phong đeo chiếc mặt nạ môi phỏng kia lên, cất bước ra ngoài. “Thông báo lời của tôi cho Vũ Hoàng Lê, ông ta sẽ biết nên làm như nào cho đúng. Nhưng mà, phải ổn định. Chỉ cần ổn định bình tĩnh sẽ chiến thắng, không cần tạo áp lực quá lớn, lỗ hổng về vấn đề nguồn vốn tôi cũng sẽ nghĩ cách" Cao Phong vừa chỉnh lại cổ áo vừa nhẹ giọng nói.
Kim Tuyết Mai đi rồi, ngay cả loại chuyện như thắt cà vạt chỉnh cổ áo này cũng phải tự mình làm lấy. "Hai mươi ngày, hoặc muộn nhất là một tháng, tôi muốn tập đoàn Vũ Nặc nổi danh khắp thị trấn Biển Đông này." Cao Phong nhẹ giọng nói, tuy rất khó nhưng anh tin tưởng bản thân mình có thể làm được. “Vâng, anh Vũ, chúng tôi hiểu rồi!" Cao Kim Thành gật đầu, sau đó dẫn người rời đi.
Nếu có thể liên hệ với Tập đoàn Thiên Long, hoặc là hợp tác với khối Tập đoàn Đế Phong, vấn đề nguồn vốn chắc chắn không cần phải lo lắng. Nhưng gần đây họ không thể liên lạc tùy tiện được. Bản thân họ trong khoảng thời gian này nếu làm việc gây chú ý quá lớn sẽ rất dễ dàng thu hút sự chú ý của người khác. Nếu như có thêm một nguồn vốn đột nhiên xâm nhập vào thị trấn Biển Đông thì chắc chắn sẽ càng thu hút thêm nhiều sự chú ý hơn nữa.
Thứ hai, thành viên của khối Tập đoàn Đế Phong cũng phải phát triển ở những nơi khác, cũng cần nguồn vốn. Cho nên những việc này chỉ có thể do bọn họ tự nghĩ cách mà thôi.
Hơn nữa, còn phải nhanh chóng nghĩ cho xong.
Cả một ngày hôm nay Cao Phong đều đang nghiên cứu tập tài liệu kia của Khúc Đại Minh. Nên bắt đầu xuống tay từ chỗ nào chính là vấn đề mà Cao Phong đang suy xét.
Nếu đã có thể xác định rõ phương hướng, khu vực phía Nam của thủ đô này không có bóng dáng của nhà họ Cao, vậy Cao Phong có thể lớn gan tới làm việc. Hơn nữa lúc này đã đeo chiếc mặt nạ này đã giúp Cao Phong giảm bớt rất nhiều điều phải lo. Một ngày trôi qua, Cao Phong đã xác định trước tiên phải gặp gỡ các thế lực.
Tiếp đó, chính là tìm ra một cơ hội để gặp gỡ họ. Mười hai giờ đêm, lão Lâm Quân chủ động gọi điện thoại tới đây. "Cậu Phong, sau này có nhận điện thoại, cậu đừng mở lời trước, nhất định phải đợi tôi nói trước. Như vậy mới có thể đảm bảo sự an toàn của cậu, bởi vì tôi ở bên này tùy lúc cũng có thể phát sinh ra các tình huống khác. Trong nháy mắt khi cuộc gọi được nhận, lão Lâm Quân lập tức nói một câu này. Ý tử rất đơn giản, ông ta có thể bị lộ, nhưng Cao Phong tuyệt đối không thể bị lộ được. "Được!” Cao Phong gật đầu
Sau đó hai người họ trao đổi ngắn gọn một vài chuyện quan trọng nhất.
Trước khi cúp điện thoại, Cao Phong dừng một chút rồi hỏi: “Lão Quân, Tuyết Mai đã quay trở lại, chủ có thể cho người "Cái gì? Cô Tuyết Mai đã quay lại rồi? Sao mà." Lão Lâm Quân nghe vậy thốt lên một tiếng kinh ngạc nhưng cũng không dò hỏi quá nhiều.
Ông ta tin tưởng khả năng phán đoán của Cao Phong, nếu không phải không còn cách nào khác, chắc chăn anh sẽ không đưa ra quyết định này. Nếu đã đưa ra quyết định này rồi, tất nhiên cũng có tính toán riêng. “Cậu Phong, tôi hiểu ý của cậu rồi, tôi sẽ nghĩ cách đưa tin tức ra ngoài, phải một vài người tới bảo vệ bên cạnh cô Tuyết Mai” Lão Lâm Quân như thấu hiểu được suy nghĩ của Cao Phong, lập tức hiểu rõ ý của anh. "Được! Được!” Có những lời này của lão Lâm Quân, Cao Phong lập tức yên tâm hơn rất nhiều.
Sau đó hai người họ kết thúc cuộc gọi, Cao Phong trở lại trong phòng mình, đứng trước cửa rồi lại không muốn bước vào. Bản thân anh không buồn ngủ nổi một chút nào, lúc này nhìn căn phòng trống rỗng, trong lòng lại không nhịn được mà có chút đau đớn. Cho dù ba ngày đã trôi qua, Cao Phong vẫn chưa cách nào thích ứng được. “Haiz." Cao Phong thở dài một tiếng, xoay người cầm chìa khóa xe lên rồi mở cửa ra khỏi phòng. Tốc độ cao