Rể Quý Rể Hiền

Chương 806: Chương 806: Trả thù đầu tiên




Cao Thành Sâm hơi sửng sốt, sau đó anh ta hiểu rõ ra ngay lập tức.

"Tôi biết rằng từ trước đến giờ anh Phong không bao giờ để cho những người như chúng ta bị bắt nạt mài"

"Tư Thuần, Mặt Ngựa! Đi đến phòng tập thể dục Minh Phong!"

Cao Thành Sầm đặt điện thoại di động xuống, hét lên một cách cực kỳ hưng phấn.

Chỉ một thoáng sau, vô số người đều nghe tiếng mà hành động.

Có những chiến sĩ của nhà họ Cao ở dưới trướng của Cao Quang Minh, còn có rất nhiều tên đàn em của Dư Văn Cường.

Trong mấy ngày gần đây, những người này đều khiêm tốn phát triển thế lực, mặc dù ngoài miệng bọn họ không nói gì nhưng trong lòng đều bực bội khó chịu.

Lúc này có cơ hội làm việc, mỗi một người này đều vô cùng hưng phấn.

Sức mạnh bị kìm hãm cuối cùng cũng đã được thả ra.

"Anh Phong!"

Khúc Đại Minh cắn răng kêu một tiếng.

"Đừng nói linh tỉnh nữa, nhanh thu dọn đi, tôi đưa cậu đi báo thù."

Nói xong những câu này, Cao Phong bước ra khỏi phòng làm việc.

Mười mấy tên nhân viên làm việc bên trong phòng tập thể dục đều tôn sùng ngưỡng mộ mà nhìn Cao Phong.

"Anh Phong, em đi cùng với các anh!"

Một huấn luyện viên kêu lên.

"Em nữa!"

Ngay lập tức có đến bảy tám tên huấn luyện viên gia nhập vào đội ngũ.

Không tới mười phút sau, hết chiếc xe này đến chiếc xe khác nối đuôi nhau ngang nhiên đậu ở cửa phòng tập thể dục.

Lúc này đã là chạng vạng tối, sắc trời đang chuyển dần sang màu đen.

Từng chiếc ô tô một bật đèn pha lên, trực tiếp chiếu sáng nguyên cả một khu vực trong phạm vi trăm mét, chiếu sáng như ban ngày vậy.

Mười chiếc, hai mươi chiếc, ba mươi chiếc, bổn mươi chiếc...

Hơn bốn mươi chiếc xe đều bật đèn pha lao về phía bên này.

Đoàn xe xếp thành hàng dài ngay lập tức chặn đầy ắp ở trước cửa phòng tập thể dục Minh Phong.

Một số chủ cửa hàng kinh doanh xung quanh đều nơm nớp lo sợ nhìn về phía bên này.2087641_2_25,60

Mà lần này, dường như có nhiều người đến hơn, chẳng lẽ lại tới đây để đập phòng tập thể dục Minh Phong sao? Mọi người vẫn còn đang ngạc nhiên thì đoàn xe chậm rãi dừng lại.

Âm! Bịch! Cửa xe mở ra, Cao Thành Sâm và những người khác xuống xe, sau đó đứng bên cạnh xe lặng lẽ chờ đợi.

Mười người, năm mươi người, một trăm người! Cho dù không đến hai trăm người nhưng e rằng cũng không dưới một trăm năm mươi người.

Đám người đứng đông nghịt, một luồng sát khí mãnh liệt đột ngột bao trùm lên khắp nơi.

Từ lúc Cao Thành Sâm xuống xe chờ hết những người này xuống anh ta không nói một lời nào, ánh mắt vẫn tràn ngập sự mong đợi.

Những chủ cửa hàng kinh doanh xung quanh sửng sốt một lần nữa, hình như người lần này không giống với đám người đuổi tới đây lần trước! Nhóm người lần trước nhuộm tóc đeo khuyên tai, nhìn qua là biết chính là mấy tên nhóc lưu manh.

Còn những người lần này, mặc dù họ không nói một lời nào nhưng lại tản ra một luồng hơi thở giang hồ.

Sợ rằng đây mới thực sự là những nhân vật trên giang hồ! Đúng lúc này, Cao Phong dân nhưng người khác bước ra ngoài đứng ở trên bậc thang ở cửa phòng tập thể dục Minh Phong.

"Anh Phong!"

Lúc này Cao Thành Sâm mới gọi một tiếng.

"Anh Phong!"

Ngay sau đó, hơn một trăm người bùng nổ gào thét rung động trời đất, khí thế vô cùng mạnh mẽ.

"Này! Đây là người của phòng tập thể dục Minh Phong sao? Không đúng, đây là người của anh Phong!"

"Xem ra tên sếp họ Khúc đó đã bỏ ra một số tiền để tìm một nhân vật lớn đến đây!"

"Không, không, không, đây không phải là lần đầu tiên anh Phong này đến phòng tập thể dục Minh Phong, tôi đoán rằng anh ta là bạn của sếp Khúc."

"Này, nhiều người như vậy là muốn làm gì vậy, đi báo thù sao?"

Vô số chủ cửa hàng kinh doanh xung quanh đều vô cùng kinh hãi, rõ ràng những người kia cạnh tranh thương nghiệp với phòng tập thể dục Minh Phong nhưng lúc này bọn họ đều sợ hãi đến rụt cổ lại.

Pháp luật không có trách nhiệm đối với chúng ta, nếu nhiều người như vậy đập tan cửa hàng của bọn họ thì đến lúc đó bọn họ cũng không có chỗ để nói phải trái.

"Có bao nhiêu người?"

Cao Phong đứng chắp tay, hỏi.

"Dạ thưa anh Phong, trước mặt này có tất cả một trăm sáu mươi người! Vẫn còn có người tới ở đằng sau nữa ạ"

Cao Thành Sâm trả lời.

"Không đợi nữa, lên xe đi."

Cao Phong xua tay một cái, sau đó trực tiếp leo lên xe của Cao Thành Sâm.

Mọi người đồng loạt leo lên xe, đóng cửa xe lại rồi khởi động xe.

Brừm! Brừm! Gần năm mươi chiếc xe đồng loạt bật đèn nhấp nháy,chậm rãi lái ra rời khỏi phòng tập thể dục Minh Phong.

Người hai bên đường đều rối rít né tránh.

"Anh Phong, chúng ta đi đến đâu đây?"

Xe của Cao Thành Sâm chỉ có Cao Phong và Khúc Đại Minh cho nên anh ta cũng không còn tránh né mà gọi thẳng.

"Đi thẳng đến trụ sở chính của xí nghiệp Dương thị"

Cao Phong hừ lạnh một tiếng.

"Được rồi!"

Cao Thành Sâm không có bất kỷ một chút do dự nảo, trực tiếp gật đầu đồng ý.

Vốn dĩ Khúc Đại Minh muốn khuyên can nhưng nhìn thấy Cao Phong đã có quyết định nên chỉ có thể giữ yên lặng.

Mấy chục chiếc xe gào thét lao vút đến thẳng trụ sở chính của xí nghiệp Dương thị.

Nếu thiếu nợ thì luôn phải trả.

Đúng như những gì Cao Phong nói ở trong cuộc họp thẩm định đồ cổ, tạm thời bạn có thể lấy đồ của tôi đi những một ngày nào đó tôi sẽ đòi lại gấp mười lần.

Đám người Dương Tuấn Minh đập phá phòng tập thể dục Minh Phong, Cao Phong lập tức đập phá trụ sở chính của xí nghiệp Dương thị.

Còn hậu quả sao? Hậu quả sẽ rất đặc biệt.

Trước khi sự nhiệt tình của cuộc họp thẩm định đồ cổ qua đi thì Cao Phong đã chuẩn bị cho nổ tung thành phố Hòa Bình rồi.

Với mạng lưới giao thiệp của anh bây giờ ở thành phố Hòa Bình, anh không chỉ có khả năng gây rắc rối mà anh còn có khả năng khiến mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn.

Lúc này, màn đêm đã chậm rãi hạ xuống, thành phố Hòa Bình bị bao trùm bởi bóng tối.

Ở một vùng trời, có gân năm mươi chiếc xe ở trên đường phố, bật đèn pha sáng chói và lao nhanh về phía trước.

Cùng lúc đó, ở một hướng khác trên con đường rộng rãi này cũng có một đoàn xe đang đi chậm rãi về hướng này.

Nhìn qua cũng có khoảng ít nhất là ba mươi chiếc.

Lúc này, hai đoàn xe chỉ cách nhau khoảng gân mười cây số, không tới mấy phút nữa sẽ đụng chạm nhau.

Ngôi kế bên tài xe lái chiếc xe dẫn đầu chính là Dương Tuấn Minh với vẻ mặt đầy thù hận.

"Ha ha hai Tôi đã nói rồi, tôi có thể đưa bạn của Cao Phong vào bệnh viện, và tôi có thể giẫm đạp thêm để khiến cho bạn của anh ta vào nhà hỏa táng luôn!"

"Anh ta không tin thì tôi sẽ để cho anh ta nhìn thật kỹ."

Dương Tuấn Minh cười to, trong mắt tràn đầy sự sung sướng.

Tối hôm nay anh ta triệu tập hơn một trăm người chính là để bộc phát hết lửa giận tích tụ trong cuộc họp thẩm định đồ cổ ra ngoài.

Cho nên anh ta mới đích thân dẫn đoàn người đi.

"Cậu Kiệt, một lát nữa sẽ làm gì vậy, mời cậu phân phó."

Người thanh niên lái xe hỏi.

"Trước tiên chúng ta sẽ đập nát bấy phòng tập thể dục Minh Phong, sau đó để cho cái tên Khúc Đại Minh quỷ trước mặt ông đây gọi điện thoại cho Cao Phong"

"Đợi sau khi Cao Phong đến, tôi sẽ để cho cả hai người bọn họ cùng quỳ xuống trước mặt ông đây."

"Tên Cao Phong đấy dám cho ông đây hai cái bạt tai, hôm nay chúng ta có hơn một trăm người, mỗi người sẽ cho hai người bọn họ hai cái bạt tai."

Dương Tuấn Minh càng nói, trong lòng càng cảm thấy sung sướng, dường như anh ta đã tưởng tượng được ra cảnh tượng Cao Phong quỷ ở trước mặt anh ta.

"Không thành vấn đề gì, cậu Kiệt, cậu cứ yên tâm đi!"

Thanh niên lái xe thờ ơ đáp lại.

"Nhanh lên, tôi không thể chờ được nữa rồi."

Dương Tuấn Minh thúc giục.

Ba mươi chiếc xe đột nhiên tăng tốc độ, lao về hướng phòng tập thể dục Minh Phong với tốc độ nhanh nhất.

Lúc này, con đường to đã biến thành đoạn đường hẻo lánh, xung quanh đều là mấy khu đất đang được khai thác, dân cư ở đây rất thưa thớt.

Nhìn xung quanh thì thấy được dường như là vô tận, không có bất kỳ nhà cửa nào che chản.

"Ô, hình như ở đằng trước có rất nhiều xe à?"

Bỗng nhiên, thanh niên phụ trách lái xe cho Dương Tuấn Minh kinh ngạc lẩm bẩm.

Nhìn từ hướng của anh ta, con đường phía trước không có một cái gì nhưng có một đoạn rẽ phải cách đây hơn một cây số.

Cho nên người thanh niên có thể thấy rằng trên con đường vắt ngang đó có một đoàn xe rất dài, thậm chí còn nhiều hơn số xe của đoàn mình.

Những ánh đèn pha chớp lóe xen lẫn nhau, chúng sáng lấp lánh như dã thú trong bóng tối chớp mắt liên tục khiến trong lòng người ta sinh ra một cảm giác kinh hãi.

Nghe vậy, Dương Tuấn Minh hơi sửng sốt, cũng nhìn về phía bên đó thông qua cửa kính xe.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.