Lúc trước Cao Phong tình cờ gặp Khúc Đại Minh, hai người kết bạn với nhau rồi lấy nơi này làm cứ điểm.
Cùng là hai kẻ nghèo túng, tính cách lại hợp nhau nên vừa gặp đã như thân quen từ lâu.
Mà Khúc Đại Minh rất quan tâm tới cơ bắp nên đã kéo Cao Phong vào tập chung.
Chỉ là sau này Đại Minh phát hiện, Cao Phong tiến bộ thần tốc, cho dù là bắp thịt hay sức mạnh đều vượt xa mình.
Ba năm qua, Cao Phong ở chỗ này cũng Khúc Đại Minh chờ đợi tận hai năm.
Lúc Cao Phong nghèo túng, đã nhận không ít trợ giúp từ Khúc Đại Minh nên tình nghĩa càng đậm sâu.
Lâm Vạn Quân trung thành với Cao Phong như vậy ngoại trừ do ông cụ Cao chính miệng giao phó thì còn có nguyên nhân nữa là do ông rất thích tính cách của Cao Phong.
Anh trọng tình trọng nghĩa, ân oán rõ ràng, chưa từng cậy mình là cậu chủ của một gia tộc lớn, đối xử với người hầu bọn họ càng là bình đẳng.
Cao Phong như vậy, bây giờ lại có năng lực, đương nhiên muốn báo đáp ân tình của Khúc Đại Minh lúc trước.
“Đại Minh, ước mơ của cậu là mở một phòng tập gym đúng không?” Cao Phong không trả lời mà vừa tập tạ, vừa cười hỏi.
Ánh mắt Khúc Đại Minh ánh lên một tia ảm đạm, lập tức im lặng quay người đi mà lẳng lặng uống nước.
Cao Phong biết tính của Khúc Đại Minh, anh ta rất kiệm lời.
Còn vì sao không trả lời, thì chắc do cảm thấy loại chuyện này quá mức không thực tế.
“Chọn địa điểm đi tôi cho cậu một cái. Cái Hà Nội rộng lớn này, vị trí tùy cậu chọn.”
Nửa ngày, Khúc Đại Minh nghe được câu nói ấy của Cao Phong, sau đó thì thấy Cao Phong đang định rời đi.
“Anh Phong, anh...” Khúc Đại Minh ngẩn cả người.
“Lúc đầu tôi đã cho cậu một cái giao hẹn, có gan đi làm là được.” Cao Phong quay lại trả lời, sau đó đóng cửa rời đi.
Trong nhà Kim Tuyết Mai, lúc Cao Phong đi vào phòng khách thì cảm thấy không khí có vẻ là lạ.
Kiều Thu Vân, Kim Ngọc Hải và Kim Tuyết Mai đều ngồi ở phòng khách, sắc mặt ba người đều vô cùng khó coi.
Đối với việc Cao Phong đi tới, ba người cũng nhìn thấy, nhưng lại coi như anh chỉ là không khí.
“Sao có thể như vậy? Bọn họ sao có thể làm vậy, có biết nói chuyện phải trái hay không?” Kiều Thu Vân giống như mèo bị giẫm phải đuôi, giọng nói sắc bén hô hào.
“Bà la cũng vô dụng thôi, đừng nói nữa.” Kim Ngọc Hải ngăn lại.
“Tôi la cũng vô dụng?” Kiều Thu Vân chỉ tay vào Kim Ngọc Hải: “Nhưng ông thì làm được gì?”
“Con gái tôi dựa vào năng lực lấy được hợp tác, bây giờ thì hay rồi, Kim Hồng Vũ nói cướp là cướp. Kẻ vô dụng như ông có thể nhịn được, nhưng tôi thì không!”
Nghe đến đó, Cao Phong liền hiểu ra, chắc hẳn Kim Hồng Vũ bên kia đã hết kiên nhẫn rồi.
Bởi vì cuộc điện thoại lúc trước của Lâm Vạn Quân nên Cao Phong đã sớm biết được kế hoạch của bọn Kim Hồng Vũ. Chỉ là không ngờ tới bọn họ lại vội vã như vậy.
“Không thể nhịn thì có cách gì. Chúng ta như này không có gia thế không có chống lưng thì làm gì có quyền nói chuyện?” Kim Ngọc Hải thở dài một tiếng.
Nói đến đây, Kim Ngọc Hải liền lướt qua Cao Phong, biểu đạt ý không cần nói cũng biết.
Cùng là người nhà họ Kim, cho nên gia thế, chống lưng mà ông nói ở đây chính là bên ngoài nhà họ Kim.
Nếu Kim Tuyết Mai gả cho một cậu chủ nhà giàu vậy địa vị của bọn họ ở xí nghiệp Kim Thiên sẽ khác.
Còn bây giờ thì sao, Kim Tuyết Mai gả cho một kẻ vô dụng như Cao Phong liền chịu bị Kim Hồng Vũ bắt nạt hết lần này tới lần khác.
“Tuyết Mai, con nói đi, Kim Hồng Vũ rốt cuộc có ý gì?” Kiều Thu Vân giận giữ nói.
Vốn nghĩ Kim Tuyết Mai có thể lấy được hợp tác thì từ nay về sau cả nhà bọn họ sẽ được nâng cao địa vị, thu thập cũng sẽ tăng cao.
Nhưng ngay khi Kiều Thu Vân đang ước mơ về một cuộc sống tốt đẹp thì công lao này lại bị Kim Hồng Vũ cầm đi.
Con vịt đã đặt vào trong nồi lại bay mất, điều này làm cho cô không thể nào cam tâm được.
“Kim Hồng Vũ gọi điện thoại nói để cho anh ta đến phụ trách hợp tác với tập đoàn Phong Mai. Ngày mai họp hội nghị công ty sẽ tuyên bố chuyện này.”
Sắc mặt Kim Tuyết Mai khó coi mà nói. Cô rất rõ ràng, Kim Hồng Vũ đã sớm gọi điện đến cười nhạo mình một phen.
Tài cao thì sao, năng lực xuất chúng thì thế nào, còn chẳng phải bị Kim Hồng Vũ đè xuống?
“Hừ! Ai cũng biết đây là bản hợp đồng mà con lấy về được, Kim Hồng Vũ muốn ăn sẵn, không có cửa đâu!” Kiều Thu Vân càng nghe càng tức giận.
“Chuyện này bà cụ có biết không?” Kim Ngọc Hải hỏi.
“Con không biết... ngày mai phải xem lại hằng nói.” Kim Tuyết Mai xoa xoa huyệt thái dương, cảm thấy mệt mỏi.
“Mẹ cho con biết, chuyện này cho dù thế nào cũng không thể bỏ qua được. Đây là cơ hội duy nhất của nhà chúng ta.” Kiều Thu Vân ra chủ ý cho Kiều Thu Vân.
“Nói thì đơn giản.” Kim Ngọc Hải khẽ lắc đầu: “Tuyết Mai ở công ty không có người nào giúp đỡ, căn bản sẽ không có người ủng hộ nó, vậy nói lấy cái gì mà chống lại Kim Hồng Vũ?”
“Vậy tôi mặc kệ! Chuyện này tôi kiên quyết không đồng ý. Tuyết Mai cũng tuyệt đối không thể thỏa hiệp!” Kiều Thu Vân bắt đầu hung hăng càn quấy.
Nghĩ đến đây, Cao Phong trầm ngâm một chút, tiến lên hai bước mở miệng nói.
“Cha, mẹ nói không sai...”
“Cậu ngậm miệng lại!” Cao Phong còn chưa nói xong đã bị Kiều Thu Vân mạnh mẽ ngắt lời.
“Chuyện này không đến lượt cậu nói, không đến phiên cậu quản!”
“Tôi nói cho cậu biết Cao Phong, cậu đừng tưởng rằng Tuyết Mai không ly hôn với cậu thì cậu có thể muốn làm gì thì làm. Đừng có mơ!”
Cao Phong khẽ lắc đầu, Kiều Thu Vân quyền thế và ngang ngược, anh đã sớm quen rồi.
Có điều Kim Ngọc Hải nói không sai, lấy địa vị của Kim Tuyết Mai ở công ty bây giờ, căn bản là không có cách nào cũng bọn Kim Hồng Vũ đối chọi.
Cho nên quan trọng không phải là do Kim Tuyết Mai, cô có đồng ý hay không đều không thể thay đổi kết quả.
Cô chỉ có thể chấp nhận. Nếu mạnh mẽ đối chọi thì sẽ chỉ bị phản lại tác dụng thôi.
“Anh trả xe chưa?” Kim Tuyết Mai nhìn Cao Phong, bình tĩnh hỏi.
“Xe?” Kiều Thu Vân im bặt, lập tức hoang mang hỏi: “Xe gì?”
Kim Ngọc Hải đột nhiên quay đầu nhìn về phía Cao Phong, xe gì, Kim Tuyết Mai nói về xe điện à?
“Chưa trả, bạn của anh đi công tác nên bảo anh giữ giúp mấy ngày.” Cao Phong nhẹ nhàng nói, sau đó đặt chìa khóa xe lên bàn.
“Ôi trời là BMW?” Kiều Thu Vân sững sờ, vội vàng đứng lên, cầm chìa khóa xe quan sát một trận.
“Cậu còn quen với người bạn nhiều tiền như vậy?” Sau đó Kiều Thu Vân quay đầu lại, có chút khó tin nhìn Cao Phong, nhưng sự vênh váo, khí thế hung hăng đã giảm đi ít nhiều.
Đối với Kiều Thu Vân, loại người ưa nịnh nọt này mà nói thì cho dù xe này Cao Phong chỉ đi mượn nhưng nếu anh có thể quen với một người bạn nhiều tiền như vậy, đó cũng là chuyện không tầm thường.
Cao Phong có chút bất đắc dĩ, Kiều Thu Vân đúng là trở mặt quá nhanh, nhưng vẫn gật đầu.
Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải thấy Cao Phong gật đầu thì ánh mắt nhìn Cao Phong lập tức thay đổi, có thể quen với người có tiền cũng là một loại năng lực.
Tuy nói Kim Tuyết Mai là người không ham hư vinh, nhưng không có nghĩa là Kiều Thu Vân không thích có quan hệ với kẻ có tiền!
“Hừ! Xem như cậu có chút bản lĩnh. Vừa rồi cậu muốn nói gì?” Kiều Thu Vân vẫn tỏ thái độ như cũ.
Nhưng bà ta nguyện ý nghe ý kiến Cao Phong như vậy thì quả là chuyện trước nay chưa từng có.
Nguyên nhân khiến cho Kiều Thu Vân thay đổi chỉ là một chiếc chìa khóa xe BMW mà Cao Phong đi mượn.
“Cha nói không sai, bây giờ Tuyết Mai không có bất kì người nào trong công ty có thể giúp đỡ. Cho dù cô ấy có kiên trì không đồng ý thì cũng không có tác dụng gì.”
“Thành viên trong ban giám đốc đa số đều bị nhà Kim Hồng Vũ khống chế, có đòi bỏ phiếu biểu quyết cũng không có ai ủng hộ Tuyết Mai cả.” Cao Phong thản nhiên nói.
Kim Tuyết Mai không nhịn được mà nhìn Cao Phong một chút. Cô không ngờ là Cao Phong nhìn kém cỏi, chưa từng biết đến chuyện công ty mà lại có thể phân tích một cách rõ ràng như vậy.
Lúc này, nhìn anh đứng đó phân tích trái phải rất ra dáng một vị vua chỉ điểm giang sơn, nhìn cũng có chút quyến rũ.