Rể Quý Trời Cho

Chương 439: Chương 439: Bắt chuyện




Quan Lĩnh.

Lâm Thanh Diện đi trên con phố, tâm tư phức tạp.

Từ sau khi trong địa lao đi ra, Lâm Thanh Diện có được một ngôi biệt thự Quan Lĩnh phân cho, ở trong thị trấn nhỏ của Quản Lĩnh đều có quyền tự do đi lại.

Khoảng thời gian này anh đã thăm dò tìm kiếm cả Quan Lĩnh một lượt, trừ một số nơi cấm ra vào, Lâm Thanh Diện đã đại khái hiểu hết tình trạng của nơi này.

Anh đã cố thử tìm kiếm rìa của Quan Lĩnh, tuy nhiên bất luận phương hương nào, đều là núi cao trọc trời hoặc vách đá, Quan Lĩnh giống như nhà tù được bao quanh bởi những hàng rào tự nhiên này, muốn rời khỏi nơi này, chỉ có thể dùng trực thăng.

Lâm Thanh Diện có hơi kinh ngạc và cảm thán đối với Quan Lĩnh có thể xảy dựng một khu vực lớn như vậy trong núi thành bình địa, hơn nữa xây dựng được kiến trúc đồ sộ, tạo ra hoàn cảnh thích hợp để con người ở, đây tuyệt đối là một công trình vĩ đại, Lâm Thanh Diện thậm chí cảm thấy tiền đổ vào xây dựng được một tiểu trấn Quản Lĩnh phải cần rất nhiều, nếu như Quan Lĩnh công bố ra ngoài, không chừng sẽ trở thành kỳ quan thứ 8 trên thế giới.

Khoảng thời gian này anh cũng tìm kiếm tung tích của Lâm Trung Thiên, tuy nhiên những kẻ nhà giàu trong Quan Lĩnh anh không thể tiếp xúc tới, cao tầng của Quan Lĩnh anh cũng không thể tiếp xúc được, hiện nay người anh quen biết ở trong Quan Lĩnh chỉ có Lý Hắc Thán và mấy người bạn anh ta giới thiệu cho.

Những người này không ngoại lệ cũng không rõ về chuyện của Lâm Trung Thiên, hoặc nói căn bản không có ai từng nghe nói đến cái tên Lâm Trung Thiên này.

Điều này khiến Lâm Thanh Diện nghi ngờ Lâm Trung Thiên rất có khả năng đã chết ở trong Quan Lĩnh.

Khi ở trong địa lao, Lâm Thanh Diện đã lưu ý người trong mỗi căn phòng, hy vọng từ trong số bọn họ tìm thấy bóng dáng của Lâm Trung Thiên.

Tuy nhiên anh không có ở trong những người đó tìm được bất kỳ bóng dáng quen thuộc nào, anh lần này vào đây, dùng cũng là tên của mình, chính là vì để Lâm Trung Thiên sau khi nghe được, có thể chủ động đến tìm anh.

Đáng tiếc không có ai tìm đến, Lâm Thanh Diện thậm chí có hơi nghi ngờ Lâm Trung Thiên đã chết trong Quan Lĩnh từ nhiều năm trước.

Dù sao trong địa lao không có bóng dáng của Lâm Trung Thiên, giả thiết Lâm Trung Thiên còn sống, vậy ông ta chắc chắn ở trong Quan Lĩnh giành được tự do.

Cho nên Lâm Trung Thiên rất có khả năng là vị nào đó trong bảng chiến thần, vì thế Lâm Thanh Diện cố tình tìm đến Lý Hắc Thán, hỏi tên từng người trên bảng chiến thần, cùng đặc trưng ngoại hình của bọn họ, tuổi tác.

Không có một ai phù hợp cả.

Trong bảng chiến thần không có bóng dáng của Lâm Trung Thiên, vậy hy vọng cuối cùng của Lâm Thanh Diện chỉ có hai người thành công vượt qua Đăng Thiên Thê, Lâm Trung Thiên có thể là một người trong đó, nơi này không có tin tức của Lâm Trung Thiên là vì sau khi ông ta thành công vượt qua Đăng Thiên Thê đã rời khỏi Quan Lĩnh rồi.

Lý Hắc Thán nói cho Lâm Thanh Diện, hai người thành công vượt qua Đăng Thiên Thê, một người tên là Đồ Thiên Tuyệt, là một tên đao phủ điên cuồng, ban đầu người này cũng ở trong địa lao, mà hắn ngày đầu tiên vào Quan Lĩnh thì đã giết hết tất cả mọi người ở cùng phòng với hắn, không chừa một ai.

Sau đó Đồ Thiên Tuyệt một lòng giết người, hắn giống như một tên điên, gần như mỗi ngày đều muốn giết người, nếu như không sắp xếp cho hắn lên lôi đài thì hắn sẽ giết người đưa cơm, khoảng thời gian đó trong địa lao của Quan Lĩnh đều sợ hãi.

Sau đó hắn rời khỏi địa lao, khiêu chiến cao thủ trên bảng chiến thần, ai cũng giao thủ với hắn, đều đi gặp Diêm Vương, khoảng thời gian đó cũng chính vì sự tồn tại của Đồ Thiên Tuyệt, lực lượng của Quan Lĩnh yếu nhất, cao thủ của nơi này gần như đều bị Đồ Thiên Tuyệt giết hết, mãi đến vài năm sau, Quan Lĩnh thu nạp cao thủ từ bên ngoài vào mới từ từ khôi phục lại.

Một người khác tên là Lý Trường Liên, là một người đàn ông nho nhã có khí chất tiên phong đạo cốt, người này mặc dù nhìn trông ôn văn nho nhã, nhưng một thân công phu xuất quỷ nhập thần, hắn tiến vào Quan Lĩnh, chính là vì muốn tìm một người có thể trở thành đối thủ của hắn.

Ban đầu Lý Trường Liên một mình khiêu chiến mười cao thủ trên bảng chiến thần cũng không bại, sau đó lại vượt qua Đăng Thiên Thế, liên tiếp đánh bại cao thủ trong top 10 trên bảng chiến thần, cũng trở thành truyền kỳ hiếm có trong Quan Lĩnh.

Hai người này không có tồn tại cùng một thời gian ở trong Quan Lĩnh, nếu không, Đồ Thiên Tuyệt có thể trở thành đối thủ của Lý Trường Liên, mà giao thủ của hai người họ, nhất định sẽ trở thành cuộc chiến đấu đặc sắc nhất trong lịch sử của Quan Lĩnh, thậm chí cả trong lịch sự thi đấu trên lôi đài.

Lâm Trung Thiên năm đó khi rời khỏi nhà họ Lâm, thực lực ở Kinh Đô cũng tính là hàng đầu, so sánh với cao thủ thành công vượt qua Đăng Thiên Thế, chắc vẫn có cách biệt không nhỏ.

Mặc dù Lâm Thanh Diện biết Lâm Trung Thiên chắc chắn cũng có bí mật của mình, giống như anh vậy, thực lực không nhất định chỉ có một chút bề ngoài như vậy, nhưng mặc kệ là Đồ Thiên Tuyệt hay Lý Trường Liên, tính cách đều khác xa so với Lâm Trung Thiên, Lâm Thanh Diện không cho rằng Lâm Trung Thiên sẽ là một trong hai người họ.

Nếu như thế, Lâm Trung Thiên còn sống có thể rất nhỏ, địa lao và bảng chiến thần đều không có bóng dáng của ông ấy, nếu như ông ấy còn sống, vậy thì chỉ còn một loại khả năng, đó chính là ông ấy trở thành cao tầng của Quan Lĩnh.

Loại khả năng này có thể rất nhỏ, Lý Hắc Thán nói với Lâm Thanh Diện, Quan Lĩnh từ khi xuất hiện đến nay, thân phận của những cao tầng đó đều vô cùng thần bí, hơn nữa trước nay chưa từng xuất hiện người ngoài trở thành cao tầng của Quan Lĩnh cả.

Mặc dù không thể bảo đảm trong này có xảy ra một số chuyện không để người ngoài biết hay không, nhưng chuyện Lâm Trung Thiên trở thành cao tầng của Quan Lĩnh khiến Lâm Thanh Diện có cảm giác không quá thực tế.

Có điều vì một chút hy vọng, Lâm Thanh Diện không hề trực tiếp phủ nhận khả năng này, chỉ là anh muốn tiếp xúc với cao tầng của Quan Lĩnh không dễ dàng, cho nên khoảng thời gian này anh luôn vì chuyện này mà đau đầu.

Bởi vì không có manh mối về tin tức của Lâm Trung Thiên, Lâm Thanh Diện cũng không thể đi ra khỏi Quan Lĩnh được, trong lòng anh có chút nhớ nhung Hứa Bích Hoài, không biết cô bây giờ như thế nào, cho nên định đến quán bar trong Quan Lĩnh uống ít rượu, giải tỏa những phiền muộn trong lòng mình.

Khi anh sắp đến quán bar Quan Lĩnh, đột nhiên chú ý tới một bóng dáng cách đó không xa đi vào trong quán bar, người đó chính là Lương Cung Nhạn Sương lần trước chủ động gặp Lâm Thanh Diện.

Lâm Thanh Diện trầm tư một lát, sau đó lập tức rảo bước, anh nghĩ Lương Cung Nhạn Sương cũng tính là khách hàng của Quan Lĩnh, cô ta đối với cao tầng của Quan Lĩnh chắc chắn hoặc ít hoặc nhiều cũng hiểu một ít, không chừng anh có thể từ chỗ cô ta có được một vài thông tin có ích.

Mặc dù lần trước anh và Lương Cung Nhạn Sương gặp mặt không tính là vui vẻ, nhưng anh không cho rằng Lương Cung Nhạn Sương vì thế mà trực tiếp coi anh thành kẻ thù, nếu như thật sự là như thế, khoảng thời gian này Lương Cung Nhạn Sương chắc chắn đã bỏ tiền sắp xếp người thi đấu với Lâm Thanh Diện rồi.

Ở trong Quan Lĩnh, chỉ cần cho đủ tiền, những người giàu có này thậm chí có thể sắp xếp cho một nhân vật trong địa lao một trận Đăng Thiên Thê, dựa theo Lý Hắc Thán nói, chuẩn bị một trận Đăng Thiên Thê, cần phải có 900 tỷ.

Bất luận người sắp xếp này thực lực như thế nào, có thể đi được bước thứ mấy của Đăng Thiên Thê, một khi Đăng Thiên Thê bắt đầu, 900 tỷ này trở thành thu nhập của Quan Lĩnh, cho dù người đó vừa lên đài thì bị đánh chết, số tiền này sẽ không trả lại.

Chính vì giá cả cao, cho nên không có nhiều người lại ngốc nghếch đi thi đấu thay người được sắp xếp như vậy, trừ khi xuất hiện người có thực lực rất mạnh, nhưng lại không muốn Đăng Thiên Thê, mà tình huống có người muốn xem.

Cao thủ trên bảng chiến thần chủ động yêu cầu Đăng Thiên Thê cũng tương đối khó, đầu tiên xếp hạng bắt buộc phải trong top 10 của bảng chiến thần, hơn nữa tự mình vì Quan Lĩnh mang tới 6000 tỷ lợi nhuận, như thế mới có tư cách tham gia Đăng Thiên Thê.

Sau khi đi vào trong quán bar, Lâm Thanh Diện nhìn thấy bên trong có không ít người, loại tình hình như hôm nay vẫn tính ít thấy, dưới tình huống bình thường trong quán bar sẽ không có quá nhiều người, chỉ là thỉnh thoảng có mấy ngày kinh doanh tốt, người sẽ đông một chút.

Đương nhiên, mở quán bar trong Quan Lĩnh, căn bản không phải vì kiếm tiền, thuần túy là vì người đến Quan Lĩnh cung cấp một số phục vụ mà thôi.

Lương Cung Nhạn Sương ngồi ở một chỗ trước quầy bar, trước mặt để một ly rượu, cô ta đang ngồi ở đó thất thần, cũng không biết đang nghĩ cái gì.

Trong quán bar không ít người bị Lương Cung Nhạn Sương thu hút, trong này đa số là người của bảng chiến thần, cô chủ của gia tộc lớn như vậy, đối với bọn họ mà nói, vẫn có sức thu hút tương đối lớn.

Sau khi Lâm Thanh Diện bước vào, trực tiếp đi về phía Lương Cung Nhạn Sương, cũng không có chào hỏi với Lương Cung Nhạn Sương mã trực tiếp ngồi đối diện cô ta.

Những người xung quanh đang nhìn về phía bên này, nhìn thấy một màn này, lập tức đều trợn mắt, không ngờ Lâm Thanh Diện lại to gan như vậy, thế mà dám chủ động tiếp tục Lương Cung Nhạn Sương.

Thời gian bọn họ ở trong Quan Lĩnh đều tương đối lâu, đối với Lương Cung Nhạn Sương vẫn có hiểu biết, cô chủ của gia tộc Lương Cung này, có thái độ cao ngạo khinh thường tất cả mọi người, không phải ai cũng có thể tiếp cận được.

Quan trọng nhất là, chuyện Thượng Quan Môn đang theo đuổi Lương Cung Nhạn Sương, trong Quan Lĩnh cũng có một số lời đồn.

Người trong Quan Lĩnh đối với tin tức bên ngoài bị hạn chế, cho nên trò giải trí lúc bình thường chính là nói chuyện bát quát về mấy tập đoàn tài chính lớn của các đại gia tộc, độ hot của Thượng Quan Môn và Lương Cung Nhạn Sương vẫn tương đối cao.

“Đó không phải Lâm Thanh Diện không lâu trước đây mới từ địa lao đi ra hay sao, fuck, anh ta cũng quá to gan rồi, vậy mà trực tiếp ngồi đối diện Lương Cung Nhạn Sương.”

“Mẹ nó, anh ta lẽ nào không sợ cậu chủ của gia tộc Thượng Quan tìm anh ta gây phiền phức hay sao? Thật là đầu úng nước.”

“Nhỏ tiếng một chút, người ta đứng thứ 13 trên bảng chiến thần, để anh ta nghe được lại đến tìm chúng ta gây phiền phức.”

“Hừ, anh ta còn có mặt mũi xếp ở vị trí thứ 13, Lý Diêm Vương căn bản không có động thủ với anh ta, ai biết anh ta dùng cách nào khiến Lý Diêm Vương chủ động nhận thua chứ, dù sao nhìn bộ dạng của anh ta, anh sợ rằng ngay cả thực lực của bảng chiến thần cũng không có.”

Không ít người đều đồng tình gật đầu, đối với vị cao thủ xếp thứ 13 trên bảng chiến thần như Lâm Thanh Diện, bọn họ đều cực kỳ coi thường.

Lương Cung Nhạn Sương đang bần thần, đột nhiên cảm thấy đối diện mình có người ngồi xuống, bèn ngẩng đầu liếc nhìn, sau khi nhìn thấy Lâm Thanh Diện, đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó trên mặt lộ ra một tia xấu hổ, nghĩ tới những bức ảnh riêng tư trong điện thoại của mình nằm trong tay Lâm Thanh Diện, cô ta có chút nghiến răng nghiến lợi.

“Anh đến đây làm gì?” Lương Cung Nhạn Sương không vui hỏi một câu.

“Trong quán bar chỉ có một mỹ nữ là cô, tôi đến bắt chuyện, chắc không vấn đề gì chứ?” Lâm Thanh Diện cười nói.

Lương Cung Nhạn Sương bĩu môi, mở miệng nói: “Không ngờ anh cũng là người dễ hòa nhập như vậy, xem ra tôi trước đây thật sự nhìn nhầm anh rồi.”

“Hừm, lời vừa rồi chỉ là nói đùa, tôi không hề có hứng thú với cô, đến tìm cô chỉ là muốn hỏi cô chút chuyện mà thôi.” Lâm Thanh Diện lập tức sửa lời.

Lương Cung Nhạn Sương bỗng bạo phát, cái tên trai thẳng đáng chết này, não bị cương thi ăn rồi sao?

“Cút!” Lương Cung Nhạn Sương trực tiếp quát một tiếng với Lâm Thanh Diện.

Lâm Thanh Diện vừa muốn nói chuyện với Lương Cung Nhạn Sương, lúc này một bóng người đi vào chỗ bên cạnh, chính là Thượng Quan Môn mặt mày âm trầm.

Anh ta liếc nhìn Lâm Thanh Diện, đưa tay chỉ về phía cửa quán bar, lạnh giọng nói: “Nghe thấy lời của Nhạn Sương rồi chứ? Bây giờ nhanh chóng cút đi, nếu không đừng trách tôi không khách khí!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.