Rể Quý Trời Cho

Chương 853: Chương 853: Có gì đáng khoe mẽ




Quầng sáng màu đen hình thanh đao trong tay Thượng Sam Thác Dã nhanh chóng khiến Ôn Chánh Dương thực lực đã đạt tới tông sư đỉnh phong căn bản không kịp phản ứng, ông ta theo bản năng mở to mắt, tiếp đó sức mạnh trên dưới toàn thân liền biến mất, ý thức cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.

Thượng Sam Thác Dã đạp ông ta xuống lôi đài, lưu loát dứt khoát như xử lý một con chó chết.

Tất cả mọi người có mặt đều bị thủ đoạn ông ta thi triển làm cả kinh, không ít người thậm chí đã bắt đầu dùng tay dụi mắt, cho rằng vừa rồi mình nhìn nhầm.

“Tôi vừa rồi hoa mắt đi? Trên tay gia chủ Thượng Sam lại trống không biến ra một thanh đao?”

“Tôi cũng nhìn thấy, trời ơi, đây là chuyện con người có thể làm được sao? Đang quay phim sao?”

“Gia chủ Thượng Sam dùng thủ đoạn quỷ thần à, trước đây tôi từng nghe ông tôi nói trên thế giới này thực ra thật sự tồn tại quỷ thần, trước đây tôi căn bản không tin, nhưng nhìn thấy thủ đoạn của gia chủ Thượng Sam, tôi cảm thấy điều ông nói là thật.”

...

Người nhà Lương Cung lúc này cũng sắc mặt trầm trọng nhìn Thượng Sam Thác Dã trên lôi đài, họ đều biết sự lợi hại của ông ta, nhưng không nghĩ tới lại lợi hại tới mức này.

Đồng thời, họ cũng nghiêng đầu nhìn Lâm Thanh Diện ở một bên, vì tình huống này họ cũng từng nhìn thấy trên người anh.

“Lâm...Lâm Thanh Diện, gia chủ Thượng Sam là cường giả giống anh sao? Ông ta...ông ta lại dùng tay không biến ra một thanh đao, hơn nữa uy lực còn mạnh như vậy.” Giọng Lương Cung Kham Thái có chút run rẩy hỏi anh một câu.

Lâm Thanh Diện lúc này đang híp mắt nhìn Thượng Sam Thác Dã, sau đó gật đầu, nói: “Cảnh giới của ông ta quả thực đã đạt tới hóa cảnh, chỉ là sức mạnh phát huy ra không khủng bố như hóa cảnh thật sự, xem ra hẳn là có liên quan với môn pháp âm tà ông ta tu luyện.”

Thông qua một kích vừa rồi của Thượng Sam Thác Dã, Lâm Thanh Diện đại khái đã phán đoán được thực lực của ông ta, mặc dù nói cảnh giới quả thực đã đạt tới hóa cảnh, nhưng sức mạnh yếu hơn không ít, lại thêm hơi thở không ổn định, anh vẫn là có sức mạnh chiến một trận với ông ta.

Ba người Gia Võ Tôn nhìn thấy Ôn Chánh Dương bị Thượng Sam Thác Dã giải quyết dễ dàng như vậy, hơn nữa đối phương còn biểu hiện ra thủ đoạn như quỷ thần, sắc mặt lập tức trầm trọng.

Gia Võ Tôn chạy tới chỗ Ôn Chánh Dương, khom người sờ cổ ông ta, xác nhận ông ta đã không còn hơi thở nữa.

Ba vị đại sư còn lại biết chuyện này mới ý thức được tầm quan trọng của sự việc hôm nay, Thượng Sam Thác Dã mời họ tới là sớm đã có chuẩn bị.

“Tên Thượng Sam Thác Dã này thực lực quỷ dị, chỉ sợ là sớm đã tiếp xúc với ngưỡng cửa đó rồi, đơn thân độc đấu thì chúng ta nhất định không phải đối thủ của ông ta, chuyện đã tới nước này, chỉ có thể liên thủ thôi.” Gia Võ Tôn nghiêng đầu nhìn hai vị đại sư khác, trịnh trọng nói.

Hai vị đại sư đó đều gật đầu, chuyện lớn liên quan tới tính mạng thế này, không ai dám cậy mạnh.

Ba người xoay người nhìn Thượng Sam Thác Dã trên lôi đài, sau đó dưới sự dẫn dắt của Gia Võ Tôn, nhảy lên lôi đài.

Thượng Sam Thác Dã thấy ba người cùng tới, mặt lộ ra nụ cười đùa bỡn, mở miệng nói: “Sao nào, không phải muốn đấu tay đôi với tôi à? Sao bây giờ lại cùng lên rồi, lúc này các người không để ý tới da mặt mình nữa à?”

Gia Võ Tôn hừ lạnh một tiếng: “Thượng Sam Thác Dã, ông đừng phách lối, thủ đoạn ông dùng vừa rồi âm tà như vậy, hẳn đã chìm vào ma đạo, chúng ta hôm nay là vì trừ ma chính đạo, ông tốt nhất là ngoan ngoãn khoanh tay chịu trói!”

Thượng Sam Thác Dã lập tức hừ lạnh một tiếng, mặt hung ác: “Đám lão già ra vẻ đạo mạo các người còn trừ gian chính đạo à? Đừng gấp, kết cục của các người sẽ giống với tên vừa rồi, bốn tông sư nhẫn đạo các người ở trong mắt Thượng Sam Thác Dã tôi chỉ là trò cười mà thôi!”

Dứt lời, đao quang màu đen trong tay Thượng Sam Thác Dã lại lóe hiện, toàn thân ông ta tản ra ánh sáng màu đen, đây chính là biểu hiện sức mạnh tản ra ngoài.

Mọi người phát ra từng trận kinh hô, xác nhận mình lúc này không phải đang hoa mắt, thủ đoạn của Thượng Sam Thác Dã quả thực đã đạt tới cảnh giới quỷ thần.

Ba người Gia Võ Tôn nhìn thấy dáng vẻ ông ta đều không dám chậm trễ, vội vàng rút trường đao của mình, khí thế trên người tăng lên cao nhất, nhanh chóng bao vây ông ta lại.

Giữa tông sư cảnh đỉnh phong và hóa cảnh có khác biệt về bản chất, cho dù Thượng Sam Thác Dã chỉ là hóa cảnh gà mờ, nhưng căn bản không phải ba người Gia Võ Tôn có thể tơ tưởng.

Ba người họ vung trường đao trong tay chém lên người Thượng Sam Thác Dã, trong chớp mắt, Thượng Sam Thác Dã đã ngăn chặn công kích của họ, tốc độ này đã đạt tới trình độ người trần mắt thịt không thể nhìn thấy.

Mọi người dưới đài chỉ nhìn thấy ánh đao chớp lóe, đao kiếm giao nhau, tia sáng đen bay nhảy, căn bản không nhìn rõ bốn người trên đài đang giao thủ thế nào.

Không bao lâu sau, mọi người chỉ cảm thấy xuất hiện cỗ khí thế sắc bén, tiếp đó hư ảnh của thanh đao đen cực lớn xuất hiện, tất cả mọi người đều cảm thấy da thịt mình cũng run rẩy theo, hô hấp cũng có chút dồn dập.

Tiếp đó, hư ảnh bổ lên người ba người Gia Võ Tôn, sắc mặt họ đều biến đổi, họ chưa từng nhìn thấy công kích như vậy, nhanh chóng nhảy sang hai bên.

Hư ảnh thanh đao đen trực tiếp bổ lôi đài thành hai nửa, ba người Gia Võ Tôn mặc dù không bị trực tiếp bổ trúng, nhưng khí kình do hư ảnh đem tới vẫn đẩy họ ngã trên mặt đất.

Gia Võ Tôn phun ra ngụm máu tươi, ông ta cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình chịu tổn thương, mặc dù có thể giữ được tính mạng, nhưng thân thể căn bản đã phế rồi.

Thượng Sam Thác Dã đứng trên lôi đài không chút hao tổn, đôi mắt lạnh lùng nhìn ba người họ trên mặt đất, trào phúng nói: “Bốn tông sư nhẫn đạo các người chẳng lẽ chỉ có chút tài cán này, các người trước nay không phải khinh thường nhà Thượng Sam tôi sao? Sao bây giờ ngay cả một chiêu của tôi cũng không tiếp được, có nực cười hay không?”

Nói xong, ông ta lại cất cao giọng nói với những người có mặt: “Hôm nay tôi muốn chứng minh với mọi người rằng nhà Thượng Sam tôi có võ lực mạnh nhất quốc đảo, bốn tông sư nhẫn đạo này chỉ là rắm thối, nếu ai không phục thì có thể lên đài khiêu chiến với tôi!”

Mọi người nghe thấy lời của ông ta thì mặt đều lộ ra sợ hãi, không ai dám đứng ra chống đối.

Ba người Gia Võ Tôn cũng bất lực thở dài, trong lòng họ đều rõ ràng, đảo quốc hiện tại hẳn không thể tìm ra ai có thể đấu một trận với Thượng Sam Thác Dã nữa.

Chính vào lúc này, Lâm Thanh Diện đứng dậy, anh đã đại khái rõ ràng thực lực của Thượng Sam Thác Dã rồi, bốn đại sư của đảo quốc cũng đã nhận được dạy dỗ thích đáng rồi, cũng tới phiên anh ra trận rồi.

“Chỉ là sức mạnh có được nhờ môn pháp âm tà thôi, có gì đáng khoe mẽ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.