Rể Quý Trời Cho

Chương 1180: Chương 1180: Còn quay lại






“Ha ha, thằng nhóc, tôi thấy nhà cậu có bệnh rồi.

Nhà họ Dương chúng tôi không có thói quen xin lỗi”

Bên cạnh bỗng có một người vô cùng khinh thường mà mở miệng nói. Dương Văn Vũ lúc này, cười ha hả nói với thủ hạ đó: “Người trẻ tuổi bọn họ quá ngông cuồng, người của nhà họ Dương chúng ta là người có học thức, chúng ta là dựa vào hợp đồng mà làm”

“Chuyện này sao có thể chứ?”

Lưu Ly mặt mày không dám tin, trước đó cô cũng chưa từng nghe nói, có hợp đồng này. “Quả thật là như thể.

Nếu không tin, tự cô đến xem”

Dương Văn Vũ mỉm cười nói với Lưu Ly. “Đây chính là hợp đồng mà chúng tôi đã ký không lâu trước với người của nhà các cô”

Vừa dứt lời, một thư ký lập tức đem hợp đồng đặt ở trước mặt Lưu Ly. Nhìn hợp đồng trước mặt, Lưu Ly lập tức lật ra, bên trên đều có chữ ký của Lưu gia chủ — tên của Lưu Thanh Sơn! Lúc này, ý cười của Dương Văn Vũ càng sâu, bản hợp đồng này là ông ta khi đó kêu Lưu Thiên Thê ép buộc Lưu Thanh Sơn kí, bây giờ đã có hiệu lực. “Nhóc à, tôi cũng không biết cậu rốt cuộc có quan hệ gì với nhà họ Lưu, nhưng nơi này không phải là nơi cậu có thể ra oai! Nếu như có suy nghĩ gì, chúng ta gặp nhau trên tòa!”

Dương Văn Vũ tự nhiên rõ ràng, bản thân năm ưu thế, xung quanh có vô số tiểu bối. “Người đâu, còn không đuổi những thứ rác rưởi này đi? Ai để bọn họ vào hả?”

Dương Văn Vũ lớn tiếng nói, định kêu những tiểu bối đó, trực tiếp đuổi thằng nhóc Lâm Thanh Diện này đi. Nhưng vừa rồi thực lực mà Lâm Thanh Diện thể hiện ra, đâu có ai dám làm như thế? “Sao hả, đàn ông nhà họ Dương không có một ai có cái gan này sao?”

Dương Văn Vũ rất không hài lòng với sự thể hiện của những tiểu bối này, nhíu mày nói. “Bây giờ cũng đã là thời đại nào rôi, cậu là cảm thấy có vài phần công ty quyên cước thì có thể ngang ngược phải không? Nói cho mấy người biết, thời đại này là dựa vào cái đầu!”

Nghe thấy Dương Văn Vũ nói như thể, tất cả mọi người của nhà họ Dương bỗng mỉm cười. Ánh mắt của người của nhà họ Dương nhìn Lâm Thanh Diện, giống như đang nhìn một kẻ ngu. Võ công của cậu cao hơn nữa, nhà họ Dương không phải là bị Dương Văn Vũ xoay vòng vòng sao? “Anh Lâm, những hợp đồng này nhất định là bọn họ ép gia chủ ký vào! Chuyện này không thể xảy ra được!”

Lưu Ly vội nói. “Vậy thì như thế nào? Hợp đồng này nếu đã ký rồi, thì có hiệu lực pháp lý!" Dương Văn Vũ không sợ hãi, nhàn nhạt nói: “Mau chóng cút về nói với Lưu Viễn Kiêu, đừng tiếp tục vọng tượng tranh lại cái gì cả, không có ý nghĩa gì đâu! Nhà họ Lưu các người, coi như xong đời rồi!”

Lưu Ly tức giận hai mắt đỏ ngâu, nhưng Lâm Thanh Diện lại đưa tay cản cô ta lại. “Ông là cảm thấy, thế lực lớn thì có thể làm gì thì làm có phải không?”

Lâm Thanh Diện nhìn Dương Văn Vũ nói. “Đương nhiên, thể lực tài lực hầu hậu thì có thể làm gì cũng được”

Dương Văn Vũ cười híp mắt nói: “Nếu không cậu cảm thấy chúng tôi cả ngày vất vả, là vì cái gì? Chính là vì giẫm lên




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.