Rể Quý Trời Cho

Chương 780: Chương 780: Đại hội võ đạo




Rất nhanh tin tức Đại hội võ đạo được tổ chức tại Kinh Đô đã truyền khắp giới võ đạo nước C, không chỉ người trong giới võ đạo biết chuyện này, ngay cả những người dân bình thường ở Kinh Đô cũng ít nhiều nghe nói đến nó.

Hơn nữa, trong tin tức mà Vương Thủ Hạc cho người truyền ra ngoài còn chỉ đích danh muốn Lâm Thanh Diện nhà họ Lâm tham gia, nói là có hơn phân nửa người của giới võ đạo nước C muốn khiêu chiến với anh.

Vì có thể ép Lâm Thanh Diện tham gia Đại hội võ đạo, bọn họ còn đặc biệt tung ra tin đồn thật ra thực lực của Lâm Thanh Diện không lợi hại như vậy, anh có thể giết hai Tông Sư của nhà họ La là dựa vào mưu trí và may mắn.

Dựa theo suy nghĩ của Vương Thủ Hạc, Lâm Thanh Diện mới chỉ hơn hai mươi tuổi, hơn nữa thiên phú thực lực hơn người như vậy, chắc chắn là người kiêu căng tự phụ, một khi nghe nói có người nghi ngờ thực lực của mình, nhất định anh sẽ nhảy ra chứng minh bản thân.

Hơn nữa nhà họ Lâm là gia tộc nổi tiếng Kinh Đô, Lâm Thanh Diện cũng có tiếng tăm vô cùng lớn ở Kinh Đô, bây giờ toàn bộ Kinh Đô đều biết người của giới võ đạo nước C muốn khiêu chiến với Lâm Thanh Diện, nếu Lâm Thanh Diện tránh né không chiến, như vậy chứng tỏ anh sợ hãi, Lâm Thanh Diện như vậy chắc chắn sẽ khiến địa vị của mình ở trong mắt những người dân Kinh Đô giảm xuống rất nhiều.

Nếu Lâm Thanh Diện không muốn gánh cái danh nhát như thỏ đế, nhất định sẽ ra mặt nghênh chiến.

Chỉ cần Lâm Thanh Diện chịu đến tham gia Đại hội võ đạo, chuyện còn lại đều dễ bàn rồi, chủ của năm gia tộc lớn đã bàn bạc xong biện pháp đối phó với Lâm Thanh Diện.

Với tư cách là kiểu mẫu của giới võ đạo nước C, người của năm gia tộc lớn vẫn cần thể diện, vì vậy cũng cố gắng nghĩ ra biện pháp dễ coi một chút để đối phó với Lâm Thanh Diện, trừ phi không giải quyết được, bọn họ mới áp dụng thủ đoạn không biết xấu hổ.

Trong lúc nhất thời, người của giới võ đạo nước C từ cả nước đổ về Kinh Đô, đám võ giả bình thường vốn không lộ mặt ra ngoài xã hội, lần đầu tụ họp tại Kinh Đô với quy mô lớn. Trong khoảng thời gian này, thường xuyên có thể nhìn thấy một số người có hơi thở dũng mãnh, khuôn mặt lộ vẻ hung ác, còn có những người mặc quần áo vô cùng cổ kính trên các nẻo đường Kinh Đô, khiến cho nhân dân Kinh Đô choáng váng.

Hai người Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài ngồi máy bay từ thành phố An Dương trở về Kinh Đô, mới ra khỏi sân bay đã nhìn thấy một đám người vây quanh tấm biển quảng cáo ở cách đó không xa.

Hứa Bích Hoài hơi tò mò nên kéo Lâm Thanh Diện đi đến, muốn xem bọn họ đang nhìn cái gì.

Đến trước biển quảng cáo, đập vào tầm mắt của Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài chính là bốn chữ ‘Đại hội võ đạo’.

Bên dưới chính là một số giới thiệu về Đại hội võ đạo, vì để cho những người bình thường này hiểu rõ hơn về Đại hội võ đạo, năm gia tộc lớn đã nói Đại hội võ đạo thành một cuộc tranh tài võ thuật.

Bên dưới quảng cáo viết mấy chữ vô cùng bắt mắt: “Muốn xem chủ của nhà họ Lâm của Kinh Đô bị đánh thì đến Đại hội võ đạo!” Sau đó chính là địa điểm tổ chức Đại hội võ đạo, là ở tại sân vận động thương mại lớn nhất Kinh Đô.

Mặc dù năm thế gia cổ võ lớn đều chuyên tâm trong võ học, nhưng gia sản nhà bọn họ vẫn vô cùng phong phú, cho nên việc thuê một sân thi đấu, làm quảng cáo tại Kinh Đô cũng vô cùng dễ dàng.

Sau khi Lâm Thanh Diện nhìn thấy câu nói cuối cùng kia, lập tức nhíu mày, không hiểu vì sao Đại hội võ đạo này lại nhắc đến mình.

Hứa Bích Hoài quay đầu liếc nhìn Lâm Thanh Diện, lên tiếng: “Đại hội võ đạo này cũng thật không biết xấu hổ, vì hấp dẫn ánh mắt của mọi người, lại có thể làm loại quảng cáo thấp hèn như vậy.”

Lâm Thanh Diện im lặng một lát, quay đầu thoáng nhìn một thanh niên ở phía trên, lên tiếng hỏi: “Người anh em, anh biết Đại hội võ đạo này làm cái gì? Do ai tổ chức không?”

Thanh niên quay đầu nhìn Lâm Thanh Diện, mặc dù ở Kinh Đô Lâm Thanh Diện rất nổi tiếng, nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều biết dáng vẻ của Lâm Thanh Diện trông như thế nào.

“Gần đây Đại hội võ đạo này rất hot, chẳng lẽ các anh không biết sao, nghe nói ban tổ chức là cái gì mà năm thế gia cổ võ lớn, sau đó là toàn bộ người của giới võ đạo nước C đều sẽ đến tham gia, nói rất thần bí mơ hồ, đều đã thế kỷ hai mươi mốt rồi, nơi nào còn tồn tại võ đạo chứ, nhưng thoạt nghe cũng rất thú vị, nghe nói gia chủ của nhà họ Lâm cũng sẽ tham gia, chủ của nhà họ Lâm thật sự là người có bản lĩnh, nhưng Đại hội võ đạo này nói sẽ đánh chủ của nhà họ Lâm tơi bời, cũng không biết có phải là sự thật hay không.” Thanh niên trả lời.

Nghe thanh niên nói xong, Lâm Thanh Diện như có điều suy nghĩ mà khẽ gật đầu, cái gọi là năm gia tộc cổ võ lớn, chắc hẳn là sự tồn tại giống như nhà họ La, anh không ngờ lại còn năm thế gia cổ võ giống như nhà họ La này.

Mà sở dĩ bọn họ sẽ đến Kinh Đô tổ chức Đại hội võ đạo, còn làm rình rang thế này, cố ý đưa tên mình vào trong quảng cáo, rất có thể chính là vì mình mà đến.

“Xem ra gần đây có nhiều chuyện phiền phức rồi, nhưng mà thế này cũng tốt, vừa vặn có cơ hội củng cố thực lực một chút, người cùng luyện miễn phí, tôi cũng không hề ghét bỏ.” Lâm Thanh Diện cười nói một câu.

Người thanh niên kia nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện bằng ánh mắt nghi ngờ, luôn cảm giác người trước mặt này hơi quen mắt.

“Người anh em, anh làm gì vậy, vì sao tôi cảm thấy anh quen mắt như vậy chứ?” Thanh niên hỏi.

Lâm Thanh Diện cười nói: “Đánh đấm chuyên nghiệp.”

Nói xong, dắt lấy tay Hứa Bích Hoài, quay người rời khỏi nơi này.

Người thanh niên kia nhìn chằm chằm bóng lưng Lâm Thanh Diện, vẫn chưa tìm được manh mối, qua thêm một lát, đột nhiên có một dòng điện xẹt qua đầu anh ta, sau đó sợ hãi hô lên một tiếng: “Gia chủ... nhà họ Lâm! Lâm Thanh Diện! Trời ạ, người vừa nói chuyện với tôi là gia chủ nhà họ Lâm kia!”

...

Trở lại khu nhà cũ nhà họ Lâm, người của nhà họ Lâm đều ở trong phòng khách, thảo luận chuyện của Đại hội võ đạo.

“Những người này cũng thật sự là dai như đỉa, đánh xong một nhà, kết quả lại xuất hiện đến năm nhà, người của giới võ đạo các cậu đúng là còn hẹp hòi hơn người của giới kinh doanh chúng tôi, đến mức phải làm như vậy sao?” Tô Thành Hải không kiên nhẫn nói.

Tất cả mọi người đều bất đắc dĩ, bọn họ đều đồng ý với lời này của Tô Thành Hải, nhưng dường như chuyện này đã không còn là lòng dạ hẹp hòi thôi rồi.

Có thể nói người trong giới võ đạo càng chú trọng việc báo thù hơn.

Sau khi Lâm Thanh Diện trở về cũng đã tìm hiểu tình huống của năm thế gia cổ võ này từ chỗ của Mục Tu và Lý Tam Thốn, biết được mục đích bọn họ tổ chức Đại hội võ đạo này, nhìn tình hình, chắc hẳn năm gia tộc cổ võ lớn này sợ mình tạo thành uy hiếp với bọn họ, vì vậy diệt trừ tai họa ngầm từ sớm.

“Lâm Thanh Diện sư huynh, anh không thể đến tham gia Đại hội võ đạo này, năm thế gia cổ võ bắt tay, đây cũng không phải là chuyện mà một nhà họ La có thể so sánh, nếu anh đi thật, chính là trúng kế của bọn họ, cứ coi như chúng ta sợ đi, mau chóng liên lạc với sư phụ, dù thế nào cũng không thể bị kế khích tướng của bọn họ lừa gạt.” Trên mặt Lý Tam Thốn chứa đầy lo lắng nhìn Lâm Thanh Diện, khuyên nhủ.

Lâm Thanh Diện cười nói: “Người ta cũng đã chỉ đích danh tôi đi rồi, nếu tôi không đi, chỉ sợ sẽ trở thành chuyện cười trong mắt người ở Kinh Đô.”

“Chuyện này thì có sao đâu chứ, dù sao thành trò cười trong mắt mọi người vẫn tốt hơn mất đi cái mạng nhỏ.” Lý Tam Thốn bẻ lại.

“Yên tâm đi, cho dù thật sự đến đó, cái gọi là năm thế gia cổ võ lớn này cũng không làm gì được tôi.” Lâm Thanh Diện nói.

Lý Tam Thốn nhất thời cảm thấy Lâm Thanh Diện có hơi coi khinh bọn họ, vừa định tiếp tục khuyên bảo anh, lại có một người bên ngoài chạy vào, hô lên: “Gia chủ, bên ngoài có người tự xưng là chủ của nhà họ Vương – gia tộc đứng đầu năm môn phái cổ võ lớn muốn gặp ngài.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.