Rể Quý Trời Cho

Chương 890: Chương 890: Không có tư cách nói điều kiện với tôi




Chu Thác thấy Lâm Thanh Diện chống đỡ được công kích của mình, sắc mặt cuối cùng không còn thản nhiên nữa, ông ta trước giờ chưa từng nhìn thấy chiêu thức Lâm Thanh Diện vừa thi triển, trong ấn tượng của ông ta, người chưa đạt tới Hóa Cảnh thì căn bản không thể nào thi triển ra được công kích ở mức độ thế này.

“Thực lực của cậu sao lại cổ quái như vậy? Cậu rốt cuộc là ai, chiêu thức này là ai dạy cậu?” Chu Thác nhìn anh mở miệng hỏi.

Lâm Thanh Diện lúc này đang cố gắng thích ứng với uy lực một gậy vừa rồi của ông ta, mặc dù anh đỡ được chiêu đó của ông ta, nhưng anh bây giờ không ở trạng thái ăn đan dược cấp hoàn mỹ hay sử dụng mật pháp, cuối cùng vẫn là có chút cố sức.

Nhưng khoảng thời gian này thực lực của anh đã tịnh tiến không ít, cho nên bây giờ dựa vào Thiên Tinh Thức chống đỡ một kích của cao thủ Hóa Cảnh sơ kỳ cũng không xuất hiện vấn đề quá lớn.

Chế ngự toàn bộ sức mạnh một kích của Chu Thác, Lâm Thanh Diện khẽ thở phào một hơi, nhìn về phía ông ta, nhàn nhạt nói: “Tôi nói tôi vừa gia nhập Chúng Thần Điện, ông tin sao?”

Sắc mặt Chu Thác bỗng nhiên biến đổi, ba chữ Chúng Thần Điện có thể nói là ác mộng của ông ta, sở dĩ ông ta bây giờ phải hành sự cẩn thận, trốn tránh khắp nơi chính là vì sự tồn tại của Chúng Thần Điện.

Thực lực của Lâm Thanh Diện quái dị như vậy, hơn nữa nhìn lại trẻ tuổi như thế, được Chúng Thần Điện chiêu mộ là chuyện cực kỳ bình thường, cho nên Chu Thác không hoài nghi lời của anh.

Ông ta làm sao cũng không nghĩ tới trong gia tộc thế tục này ở kinh đô lại có người của Chúng Thần Điện, sớm biết như vậy thì ông ta nhất định sẽ không nghe lời của người nhà họ Hứa ở Dương Thành.

Dù bây giờ ông ta có thể giải quyết Lâm Thanh Diện, thì với thực lực của Chúng Thần Điện, nhất định cũng có thể điều tra ra tung tích của ông ta trong thời gian ngắn, sau đó ông ta nhất định sẽ bị Chúng Thần Điện truy sát một thời gian rất dài, sơ suất một chút thì đều có thể táng mạng.

Ông ta nghiêng đầu nhìn Hứa Thông và Hứa Bình Nguyên đã chạy đi thật xa, trong mắt lóe lên sát khí, hận không thể xông tới giết họ xả giận ngay lập tức.

Hứa Bình Nguyên và Hứa Thông thấy ánh mắt mang theo sát khí của ông ta thì thân thể run rẩy.

“Con trai, sao vừa rồi ba lại cảm thấy hình như ánh mắt đại nhân nhìn chúng ta mang theo sát khí, thật đáng sợ, chỉ một ánh mắt thì đã khiến ba nổi da gà toàn thân.” Hứa Bình Nguyên mở miệng nói.

Hứa Thông cũng có cảm giác giống ông ta, nói: “Hẳn chỉ là đại nhân cảm thấy tên Lâm Thanh Diện không dễ giải quyết như vậy cho nên mới nhìn chúng ta như thế đi, có lẽ là không có vấn đề quá lớn.”

Hứa Bình Nguyên gật đầu, nói: “Lâm Thanh Diện quả thực có chút ngoài ý muốn, lại có thể đánh với đại nhân vài chiêu, con nói đại nhân có thể giải quyết hắn không?”

“Tên oắt này mặc dù thực lực khiến người ta không nghĩ tới, nhưng ba không nghe đại nhân nói hắn nhất định không phải cao thủ Hóa Cảnh sao, cho nên người thắng cuối cùng nhất định vẫn là đại nhân, điều này không cần phải nghĩ nhiều.” Hứa Thông nói.

Hai người không nói gì nữa, tiếp tục nhìn lên nóc nhà xem trận chiến.

Chu Thác nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện một lúc, sau đó trên mặt lộ ra nụ cười, mở miệng nói: “Không nghĩ tới người anh em lại là người của Chúng Thần Điện, chẳng trách trẻ tuổi như vậy đã có thực lực thế này, thật hiếm thấy.”

“Tôi biết Chúng Thần Điện các người đang treo thưởng tôi, tôi và cậu hôm nay gặp mặt ở đây nhất định phải phân ra được kết quả, chỉ là mặc dù cậu có thiên phú mạnh, nhưng thực lực vẫn còn cách Hóa Cảnh thực sự một đoạn, nếu thật sự liều mạng anh sống tôi chết thì người chết cuối cùng nhất định là cậu.”

“Mà tôi cũng không muốn dây dưa quá sâu với Chúng Thần Điện các cậu, cho nên không bằng chúng ta đều lùi một bước, tôi không nhắm vào vợ cậu nữa, hơn nữa có thể đảm bảo với cậu sẽ không đến tìm cậu gây phiền phức nữa, mà cậu cũng không thông báo chuyện tôi xuất hiện ở kinh đô cho Chúng Thần Điện biết, thế nào?”

Nghe thấy lời của Chu Thác, Lâm Thanh Diện khinh thường một tiếng, không nghĩ tới thanh danh của Chúng Thần Điện lại có ích như vậy, Chu Thác chỉ nghe thấy anh nói mình là người của Chúng Thần Điện thôi mà đã muốn đôi bên cùng lùi một bước rồi.

Chỉ là Lâm Thanh Diện là người có thù tất báo, Chu Thác dám ngấp nghé Hứa Bích Hoài, anh tuyệt đối sẽ không để ông ta tiếp tục sống trên đời này.

Huống chi, trong mắt anh, Chu Thác chính là một tấm công trạng lớn, anh sao nỡ bỏ qua dễ dàng như vậy.

“Ông nghĩ nhiều rồi, trận đấu hôm nay có lẽ thật sự cần liều mạng, nhưng người chết cuối cùng nhất định là ông, cho nên ông căn bản không có tư cách nói điều kiện với tôi.” Lâm Thanh Diện nói.

Nghe thấy lời này của anh, trong lòng Chu Thác cũng thầm mắng một tiếng, không nghĩ tới tên oắt này lại không biết điều như vậy.

“Hừ, tôi đã cho cậu cơ hội, tự cậu không biết trân trọng, vậy thì đừng trách tôi không khách sáo, chút thực lực này của cậu cho dù là liều mạng với tôi thì cũng không thể tạo ra thương tổn nặng nề gì!”

Nói xong, ông ta lại xông về phía anh, cây gậy dài do sức mạnh trên tay hóa thành phát ra tia sáng chói mắt, có thể thấy ông ta đã lấy ra toàn bộ thực lực của mình rồi.

Cũng không phải là Chu Thác xem trọng Lâm Thanh Diện, mà là trong xã hội thế tục, khắp nơi đều là camera, cho dù hôm nay ông ta bỏ trốn, Chúng Thần Điện cũng có thể dễ dàng dựa vào camera giám sát để tra ra tung tích của ông ta, nếu trong vòng ba ngày ông ta không có cách nào thoát thân khỏi xã hội thế tục thì cuối cùng nhất định sẽ bị người của Chúng Thần Điện tìm được, cho nên bây giờ ông ta phải lấy ra toàn bộ thực lực để giải quyết trận đấu nhanh nhất.

Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao những cao thủ Hóa Cảnh bị treo thưởng lại rất ít khi tạo ra phá hoại quy mô lớn trong xã hội thế tục.

Cho dù muốn tổn hại người của xã hội thế tục thì họ nhất định cũng sẽ lựa chọn những khu vực xa xôi lạc hậu, dù sao cũng là thời đại khoa học kỹ thuật, họ ở xã hội thế tục càng lâu thì càng dễ bị người của Chúng Thần Điện tìm thấy.

Lâm Thanh Diện thấy Chu Thác lại ập tới thì cũng vực dậy tinh thần, chỉ nắm chắc Thôn Chính, không dám trễ nãi giao thủ với ông ta.

Lần này rõ ràng anh cảm nhận được sự khó khăn, Chu Thác dùng hết sức ra tay, chỉ dựa vào thực lực nửa bước Hóa Cảnh của anh thì vẫn có chút khó chống đỡ.

Lâm Thanh Diện lùi lại liên tục, khí thế của Chu Thác ngày càng mạnh, gấp gáp muốn diệt trừ anh.

Những người từ phía dưới quan sát trận chiến nhìn thấy một màn này đều đổ mồ hôi thay Lâm Thanh Diện, cứ tiếp tục thế này thì anh nhất định sẽ bại trong tay Chu Thác.

Lại một gậy được đánh ra, Chu Thác lộ ra nụ cười tự tin với Lâm Thanh Diện, nói: “Oắt con, cậu không phải đối thủ của tôi, đánh thế nào đi nữa thì cậu cũng không thể thắng!”

Lâm Thanh Diện hừ lạnh một tiếng, sau đó lẩm bẩm: “Xem ra cực hạn mà cảnh giới hiện tại của tôi có thể chống đỡ cũng chỉ tới đây thôi, nhưng mà...như vậy cũng đã đủ rồi, kinh nghiệm mà cuộc chiến lần này đem lại đã đủ nhiều rồi.”

Nói xong, anh ngẩng đầu nhìn Chu Thác một cái, Huyền Kình trong cơ thể lập tức vận chuyển với phương thức huyền diệu, chỉ trong chớp mắt, khí thế trên người anh tăng vọt.

Lâm Thanh Diện đã dùng xong đan dược cấp hoàn mỹ rồi, thứ bây giờ anh sử dụng đương nhiên là mật pháp có thể gia tăng sức mạnh.

Thực lực mà nửa bước Hóa Cảnh lại thêm mật pháp có thể phát huy cũng không yếu hơn sơ kỳ Hóa Cảnh.

Lúc này, Chu Thác ở trước mặt anh đã không còn bất kỳ ưu thế nào để nói nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.