Trương Lộ kinh ngạc, liên chửi lớn: “Ý cô là sao, tôi nói giúp cô, mà cô lại chửi tôi?”
“Không nghe thấy sao?”
Lâm Thanh Diện lạnh lùng nói: “Vợ tôi nói, không ly hôn, mau trả CMND đây!”
Lâm Thanh Diện muốn lấy lại CMND, nhưng Trương Lộ nhanh tay, cất CMND vào sau lưng, nhếch môi.
Đồng nghiệp của Trương Lộ, cũng lập tức lên tiếng: “Tên đê tiện, sao nào, không muốn ly hôn à? Tôi chính là chướng mắt, với loại đàn ông ăn hiếp phụ nữ như anh! Anh nói không ly hôn, thì không ly hôn à?”
“Chu Nhất Điều, sao anh lại chửi người ta?”
miệng Trương Lộ thì nói vậy, nhưng thực chất khuôn mặt tươi cười: “À, xin lỗi, hình như anh ta chỉ là con chó theo đuôi của hoa đán chúng ta!”
Chu Nhất Điều nhìn bộ dạng của Trương Lộ, liên trở nên phấn khích, nhìn khuôn mặt của Trương Lộ mà nước miếng muốn chảy ra.
Nên biết là anh ta theo đuổi Trương Lộ không phải là chuyện một hai bữa, nhưng Trương Lộ không cự tuyệt anh ta, cũng không chấp nhận anh ta, chỉ là cứ day dưa, khiến anh ta cảm thấy rất sầu não.
Nhưng xem ra Trương Lộ rất hài lòng với câu nói lúc nãy, anh ta liên cảm thấy có cơ hội thể hiện, nói tiếp.
“Trương Lộ, cả đời này anh khinh thường nhất, là con chó theo đuôi như vậy”
Thần thái đó, câu nói đó, hoàn toàn là một thái độ trịch thượng.
“Hứa Bích Hoài, cậu xem, mắt người ngoài là sáng nhất, cậu xem bọn họ nhìn thấu đáo chưa! Tớ nói cậu nghe, con chó này cậu không thể dung túng, nếu không nó sẽ ngôi lên đầu lên cổ của cậu!”
Sở Nguyệt nghe đoạn đối thoại của Trương Lộ và Chu Nhất Điều, liên thêm mắm giậm muối: “Các con nói không sai, tên này không chỉ không ra gì, mà còn có vợ bé! Quả thực là làm mất mặt nhà chúng tôi!”
“Thiệt sao? Có chuyện này sao? Hèn chỉ!”
Nghe Sở Nguyệt nói vậy, khuôn mặt Trương Lộ càng phấn chấn hơn “Hứa Bích Hoài, không phải tớ muốn nói cậu, có những chuyện cậu không nên lương thiện.
Lúc này thì đằng sau đã có vài cặp tới làm thủ tục ly hôn xếp hàng ở phía sai, nhìn Sở Nguyệt la lớn.
“Mấy người có làm thủ tục không, có thể nhanh hơn được không?”
Nghe mấy người đằng sau hối thúc, Sở Nguyệt liên đứng dậy, kéo Hứa Bích Hoài qua đó.
Lúc này một bên tay của Hứa Bích Hoài đang năm Lâm Thanh Diện, Sở Nguyệt làm sao kéo đi được, kéo như vậy trong phút chốc khiến Hứa Bích Hoài cảm thấy đau đớn! Cô dường như sắp bị chia làm đôi, nước mắt chảy xuống, nhìn thấy như vậy, Lâm Thanh Diện liên bỏ tay ra, khuôn mặt đầy vẻ bứt rứt nói.
“Hứa Bích Hoài em có sao không?”
“Sao lại không sao, Hứa Bích Hoài chúng ta phải ly hôn với tên này, tên vô dụng này quả thực rất đáng ghét!”
Nhìn thấy Lâm Thanh Diện buông tay, Sở Nguyệt nhanh chóng kéo Hứa Bích Hoài vê bên mình, mở miệng nói.
Thấy cảnh tượng này, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào họ.
Đúng lúc này, một người đàn ông dáng vẻ lãnh đạo bước vào Cục đăng ký kết hôn, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, đi thẳng đến bên cửa sổ hỏi