Rể Quý Trời Cho

Chương 364: Chương 364: Thiệp mời tiệc rượu




Sau khi Tống Huyền Khanh nghe thấy mấy chữ ‘mẹ không có quyền nhúng tay’, lập tức mở to hai mắt, hơi không thể tin nổi nhìn cô con gái này của mình. Chính mình ngậm đắng nuốt cay nuôi con gái lớn khôn, bây giờ nó lại nói những lời như thế này với bà.

“Hứa Bích Hoài, mẹ là mẹ của con! Sao mẹ lại không thể quản chuyện của con chứ? Mẹ không đồng ý cho con và Lâm Thanh Diện tổ chức lại hôn lễ, nếu con dám tổ chức hôn lễ này với cậu ta, mẹ sẽ đoạn tuyệt quan hệ mẹ con với con!” Tống Huyền Khanh vô cùng kích động gào lên với Hứa Bích Hoài.

“Con cũng đã là người hơn hai mươi tuổi, chẳng lẽ ngay cả quyền tự quyết định mà con cũng không có sao? Lần này cho dù mẹ nói gì thì con cũng sẽ không nghe, hôn lễ này con chắc chắn rồi, cho dù mẹ không đến, cũng vẫn sẽ tổ chức!”

Hứa Bích Hoài không hề nhượng bộ chút nào, sau khi nói với Tống Huyền Khanh xong, lập tức tóm lấy Lâm Thanh Diện, kéo anh đi ra khỏi nhà hàng.

Tống Huyền Khanh nhìn Hứa Bích Hoài và Lâm Thanh Diện rời đi, tức giận cầm chiếc ly ở trên bàn, đang định ném ra.

“Đây là ly của nhà hàng người ta, làm vỡ phải bồi thường.” Hứa Quốc Hoa ở bên cạnh vội vàng nhắc nhở một câu.

Tống Huyền Khanh nghe thấy lời này của Hứa Quốc Hoa, cánh tay vốn dĩ muốn vung ra lập tức ngừng lại.

Sau khi do dự một chút, bà vẫn thả lại chiếc ly lên bàn, mặc dù bây giờ đã là bà chủ của khách sạn quốc tế Thiên Thành, nhưng vẫn không thay đổi được tật xấu tính toán chi li của người bình thường.

“Đây chính là con gái rượu của ông đấy, bây giờ đã không còn nghe lời tôi rồi, nó đã hoàn toàn bị tên chết tiệt Lâm Thanh Diện kia tẩy não rồi, ông nhìn xem thái độ bây giờ của nó với tôi đi, thật sự là muốn lật trời mà!” Tống Huyền Khanh không có nơi nào phát tiết cơn tức của mình, chỉ có thể kêu ca với Hứa Quốc Hoa.

“Không nghe lời bà thì là bị tẩy não à, bà chỉ là muốn hoàn toàn khống chế con gái trong tay bà thôi, bây giờ nó đã lớn như vậy rồi, cũng đến lúc bà thay đổi thái độ của mình đi, bọn nhỏ có cuộc sống của riêng mình, không phải cái gì cũng phải nghe theo bà.” Hứa Quốc Hoa nhỏ giọng nói.

Hai mắt Tống Huyền Khanh lại càng trừng to hơn, bà không ngờ không chỉ Hứa Bích Hoài đối nghịch với bà, bây giờ ngay cả Hứa Quốc Hoa cũng bắt đầu cãi lại lời bà rồi.

Bà cảm thấy địa vị của mình bị uy hiếp nghiêm trọng, hơn nữa nguyên nhân sinh ra uy hiếp này chính là Lâm Thanh Diện.

“Hứa Quốc Hoa! Ông muốn tạo phản sao! Ông còn muốn về nhà không, có phải ông muốn bị tôi đuổi ra khỏi nhà giống Lâm Thanh Diện không? Vậy mà ông cũng dám cãi lại lời tôi nói, ông không biết thân phận của mình trong cái nhà này là gì hả?”

Hứa Quốc Hoa bị nói kiểu này, nhất thời không dám nói chuyện, nhưng mà trong lòng ông vẫn không phục, vừa nghĩ đến bản thân đã uất ức nhiều năm như vậy, bây giờ muốn nói giúp con gái mấy câu cũng không dám, đời này của ông ta cũng thật quá mất mặt.

Sau khi bất đắc dĩ thở dài, Hứa Quốc Hoa đứng dậy, lên tiếng: “Chúng ta về thôi, bà tức giận ở đây cũng vô dụng.”

Tống Huyền Khanh hừ lạnh một tiếng, lẩm bẩm: “Hừ, có tôi ở đây, chúng nó đừng hòng hoàn thành hôn lễ này, dù thế nào đi nữa bây giờ tôi cũng là bà chủ của khách sạn quốc tế Thiên Thành, lời nói của tôi vẫn có sức nặng nhất định. Không phải chúng nó muốn tổ chức hôn lễ ở Lâu Đài Thủy Tinh kia sao, chắc chắn là Lâm Thanh Diện tìm người để thuê, trở về tôi phải đi tìm người của Lâu đài Thuỷ Tinh, bảo bọn họ không cung cấp địa điểm cho chúng nó, xem đến lúc đó chúng nó tổ chức thế nào!”

Nói xong, Tống Huyền Khanh đứng dậy rời khỏi nhà hàng cùng Hứa Quốc Hoa.

Ngày hôm sau có tin tức truyền ra, nói là vào mười ngày sau, ở trong Lâu Đài Thủy Tinh tổ chức một tiệc rượu long trọng, đến lúc đó sẽ có một số người được mời tham gia tiệc rượu, còn những người không được mời, đến lúc đó cũng sẽ dựa theo tình hình mà được cho vào quan sát tiệc rượu lần này.

Bởi vì muốn cho tất cả mọi người một niềm vui bất ngờ, nên Lâm Thanh Diện cũng không nói thẳng tiệc rượu sắp tới ở Lâu Đài Thủy Tinh là hôn lễ của anh và Hứa Bích Hoài.

Lúc mới bắt đầu mọi người cho rằng đây chỉ là một lời đồn, cũng chỉ là có người buồn chán rảnh rỗi nói bừa mà thôi, nhưng không lâu sau, cửa chính của Lâu Đài Thủy Tinh lại bố trí lối đi, dường như là dùng để soát vé.

Hơn nữa ở cửa Lâu đài còn có nhiều thêm một gian phòng nhỏ, là nơi để cho bên phụ trách tiệc rượu lần này chuyên môn giải quyết công việc có liên quan đến tiệc rượu.

Có người đặc biệt đi vào trong gian phòng nhỏ kia hỏi, xác nhận chuyện tiệc rượu là thật, không thể nghi ngờ tin tức này đã khiến cho Hồng Thành dậy sóng.

Tất cả mọi người chạy đến gian phòng nhỏ kia hỏi thăm xem phải làm như thế nào mới có thể lấy được thiệp mời tiệc rượu, người phụ trách gian phòng kia giải thích, ngoài một số người chắc chắn cần mời ra, danh sách còn lại sẽ ngẫu nhiên lựa chọn trong ngày tổ chức tiệc rượu, nếu như may mắn thì có thể tiến vào bên trong Lâu đài tham gia tiệc rượu.

Những người đã nhìn thấy Lâu Đài Thủy Tinh đều vô cùng khát vọng đi vào bên trong Lâu đài tham quan, không thể nghi ngờ tin tức này đã khiến cho những người muốn đi vào đó phấn khởi vô cùng.

Thậm chí có người mỗi ngày đều sẽ đến Lâu Đài Thủy Tinh hỏi thăm lúc nào có thể cầm được thiệp mời, có thể nói mỗi ngày gian phòng nhỏ trước cửa Lâu Đài Thủy Tinh đều bị vây chặt như nêm, người phụ trách bên trong vô cùng đau đầu về những người hỏi thăm này.

Hai ngày sau đó, người phụ trách tiệc rượu phát nhóm thiệp mời đầu tiên, bên trong chỗ thiệp mời này cũng không phải viết là mời bọn họ đến tham tiệc rượu, mà viết là mời bọn họ đến tham gia hôn lễ của Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài.

Mà những người có thể lấy được thiệp mời này đều là những bạn bè có quan hệ tốt với Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, trong đó cũng bao gồm cả một số gia tộc và thế lực từng qua lại với Lâm Thanh Diện.

Lại hai ngày nữa, nhóm thiệp mời thứ hai được phát ra ngoài, lần này trên thiệp mời chỉ viết là mời tham gia tiệc rượu, tất cả những thông tin dư thừa khác đều không thấy viết, mà những người nhận thiệp mời này chính là họ hàng của nhà họ Hứa, bạn học đồng nghiệp từng có vướng mắc với Hứa Bích Hoài, cùng với họ hàng có thành kiến rất lớn đối với Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài bên nhà Tống Huyền Khanh.

Sở dĩ mời những người này chính là vì để cho bọn họ nhìn thấy, Hứa Bích Hoài gả cho Lâm Thanh Diện là một chuyện vô cùng hạnh phúc, chứ không phải như trong suy nghĩ của bọn họ, hôn lễ lần này chắc chắn sẽ khiến cho những người còn mang thành kiến thay đổi suy nghĩ của mình.

Trong công ty nào đó ở Hồng Thành, Hồ Vũ Tinh mở chuyển phát nhanh mà mình vừa mới nhận được ra, sau khi nhìn thấy thiệp mời ở bên trong, khẽ sửng sốt, sau đó vội vàng mở ra nhìn nội dung bên trong, cả người kích động nhảy dựng lên.

“Tôi nhận được thiệp mời của Lâu Đài Thủy Tinh rồi!” Hồ Vũ Tinh lớn tiếng hô lên.

Người đang bận rộn trong công ty nghe thấy tiếng hô của Hồ Vũ Tinh, lập tức quay đầu nhìn về phía cô ta, không ít cô gái vội vàng chạy đến vây lấy, nhìn chằm chằm thiệp mời trong tay Hồ Vũ Tinh, trên mặt đều lộ ra vẻ hâm mộ.

“Đây là thiệp mời của Lâu Đài Thủy Tinh thật sao? Vì sao Lâu Đài Thủy Tinh lại mời cô?” Lúc này có người lên tiếng hỏi.

“Vậy chắc chắn là bởi vì tôi đây trời sinh quyến rũ, không chừng là ông chủ của Lâu Đài Thủy Tinh coi trọng tôi đó nha.” Trên mặt Hồ Vũ Tinh lập tức lộ rõ vẻ tự luyến mà trả lời.

Người xung quanh đều khinh bỉ nhìn cô ta, rất rõ ràng là không tin lời cô ta nói.

Nhưng mà Hồ Vũ Tinh đúng thật nhận được thiệp mời, điều này khiến bọn họ hâm mộ không thôi.

Hồ Vũ Tinh vô cùng đắc ý nhìn chằm chằm thiệp mời trong tay, sau đó hai mắt híp lại, tự nhủ: “Hứa Bích Hoài, Lâm Thanh Diện, chắc chắn hai người không ngờ tôi sẽ nhận được thiệp mời của Lâu Đài Thủy Tinh nhỉ, tôi nghĩ thiệp mời cao giá như vậy, chắc chắc hai người không có tư cách nhận đâu. Mặc kệ vì sao ông chủ của Lâu Đài Thủy Tinh này lại gửi thiệp mời cho tôi, đây chính là cơ hội của tôi, không chừng trong tiệc rượu lần này tôi có thể câu được một nhà triệu phú, đến lúc đó tôi chắc chắn sẽ hung hăng giẫm đạp hai người dưới chân!”

“Hãy đợi đó, đặc biệt là Lâm Thanh Diện, sớm muộn gì tôi cũng để cho các anh biết rõ, chọc vào Hồ Vũ Tinh tôi sẽ có kết cục như thế nào!”

...

Khu chung khu hẻo lánh nào đó tại Hồng Thành

Trong nhà Hứa Bích Uyên.

Ba Hứa Quốc Diệu và mẹ Lý Thục Phân của Hứa Bích Uyên đang ngồi trên ghế sofa nhìn chằm chằm thiệp mời trên bàn, khuôn mặt vô cùngcảm khái.

Đã rất lâu rồi bọn họ không có tin tức của Hứa Bích Uyên, sau khi Hứa Bích Uyên đi huyện Yên Vân không bao lâu, điện thoại di động của cô ta không gọi được, hai người từng đến huyện Yên Vân tìm kiếm Hứa Bích Uyên, nhưng ngay cả bóng dáng cũng không nhìn thấy, cuối cùng chỉ có thể từ bỏ.

Lần cuối cùng Hứa Bích Uyên liên lạc với bọn họ có nói mình tìm được một người bạn trai có tiền, sau đó thì mất tin tức. Có một dạo Hứa Quốc Diệu cho rằng sau khi Hứa Bích Uyên tìm được bạn trai có tiền thì không cần bọn họ nữa, dù sao ngay cả chuyện hại bọn họ tán gia bại sản mà Hứa Bích Uyên cũng có thể làm được, vậy chuyện bây giờ có tiền rồi bỏ mặc hai người vướng víu bọn họ thì cũng không phải là không thể.

Chỉ là bọn họ không biết, bây giờ Hứa Bích Uyên đang ăn xin ở một góc nào đó trong huyện Yên Vân.

“Thật không ngờ chúng ta cũng có thể nhận được thiệp mời của Lâu Đài Thủy Tinh này, chẳng lẽ là nhà chúng ta sắp đổi vận rồi sao?” Hai tay Hứa Quốc Diệu khẽ run rẩy nói.

“Chắc chắc là sắp đổi vận rồi, chúng ta bị đuổi ra khỏi nhà họ Hứa, tán gia bại sản, con gái lại chạy theo kẻ có tiền, trên đời này còn ai có thể đáng thương hơn chúng ta chứ, chắc chắn là ông trời cũng không nhìn nổi nữa rồi, vì vậy cho chúng ta một cơ hội trở mình.” Lý Thục Phân son sắt nói.

Hứa Quốc Diệu hít sâu một hơn, hai mắt híp lại, kích động nói: “Nếu như tiệc rượu lần này là một cơ hội của chúng ta, chờ đến khi trở mình, chúng ta nhất định phải dồn tên chết tiệt Lâm Thanh Diện kia vào chỗ chết, sở dĩ nhà chúng ta biến thành như thế này đều là do Lâm Thanh Diện làm hại!”

“Đúng vậy, nhất định phải giết chết cậu ta! Còn cả Hứa Bích Hoài nữa, một nhà bọn họ đều không phải là thứ tốt lành gì, đến lúc đó nhất định phải khiến cho cả nhà bọn họ hối hận!” Lý Thục Phân ở bên cạnh nói phụ họa.

...

Gia viên Trăn Tụy, trong nhà Hứa Trai Hiệp.

Lúc này cả nhà Hứa Trai Hiệp đều ngồi vây quanh trước bàn nhìn chằm chằm thiệp mời trên đó, trên thiệp mời viết tên cả nhà bọn họ.

Thiệp mời này là mời cả nhà bọn họ cùng đi!

“Trai Hiệp, thật không ngờ tiệc rượu của Lâu Đài Thủy Tinh này lại mời cả nhà chúng ta đến, ba cũng từng đến nhìn Lâu Đài Thủy Tinh kia rồi, quả thật là một nơi vô cùng xa xỉ, chắc chắn ông chủ của nó không phải là người bình thường, người ta có thể mời chúng ta, thật sự quá nể mặt chúng ta rồi.” Trên mặt Hứa Quốc Đống tràn đầy kích động, nói.

“Đó là đương nhiên, cũng không nhìn một chút coi con của chúng ta là ai, chắc chắn là việc làm ăn gần đây của Trai Hiệp càng ngày càng tốt hơn, ông chủ của Lâu Đài Thủy Tinh kia cảm thấy Trai Hiệp nhà chúng ta tương lai tươi sáng, vì vậy mới gửi thiệp mời này cho chúng ta, tin rằng sau khi tham gia tiệc rượu lần này, Trai Hiệp sẽ giành được nhiều cơ hội hơn, đến lúc đó một nhà chúng ta có thể lên như diều gặp gió rồi.” Khuôn mặt Lô Quế Mai tràn đầy đắc ý nhìn Hứa Trai Hiệp, rất hài lòng về con trai mình.

Trên mặt Hứa Trai Hiệp cũng mang vẻ tươi cười, rõ ràng là không ngờ mình sẽ nhận được thiệp mời của tiệc rượu Lâu đài pha lê.

“Có lẽ đây thật sự là một cơ hội của nhà chúng ta, nếu như có thể nhận được khen ngợi của ông chủ Lâu Đài Thủy Tinh trong tiệc rượu lần này, vậy ngày sau chắc chắn con có thể một bước lên mây, đến lúc đó Hứa Bích Hoài, Lâm Thanh Diện cái gì chứ, trong mắt con, đều không đáng nhắc đến!” Hứa Trai Hiệp tự hào lên tiếng.

Lô Quế Mai vội vàng hùa theo: “Không cần đến lúc đó, bây giờ bọn họ đã bị con giẫm đạp dưới chân rồi, ngày đó mẹ nhìn thấy Tống Huyền Khanh đã không chịu cho đồ vô dụng Lâm Thanh Diện kia vào cửa, chắc chắn là nhà bọn họ không nuôi nổi đồ ăn bám này, đoán chừng không bao lâu nữa, nhà bọn họ sẽ phải bán đi căn nhà ở nơi này rồi.”

Hứa Trai Hiệp nghe thấy lời Lô Quế Mai nói, lập tức nở nụ cười, lên tiếng: “Không ngờ bây giờ nhà bọn họ lại như vậy, đúng thật là báo ứng mà ông trời giáng cho bọn họ mà.”

“Hai người nói xem, liệu nhà bọn họ cũng có thể nhận được thiệp mời này hay không?” Đột nhiên Hứa Quốc Đống lên tiếng hỏi một câu.

“Tuyệt đối không thể nào!” Hai người Hứa Trai Hiệp và Lô Quế Mai lập tức đồng thanh nói.

“Ông không thấy sắc mặt mấy ngày nay của Tống Huyền Khanh đâu, phải nói là đen như đít nồi, sao nhà bọn họ có thể nhận được thiệp mời cao cấp như vậy chứ, bây giờ sợ rằng cả nhà bọn họ đều đang lo lắng cho cuộc sống, sao Lâu Đài Thủy Tinh người ta có thể mời gia đình sa sút như bọn họ đến tham gia tiệc rượu chứ.” Lô Quế Mai son sắt trả lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.