Rể Quý Trời Cho

Chương 315: Chương 315: Tôi có thể mang đến may mắn cho anh




Hứa Quốc Đống nghe thấy Lâm Thanh Diện nói muốn đưa tiền mừng thì trên mặt lập tức lộ ra một nụ cười tràn phúng nói: “Lâm Thanh Diện, cậu đang làm trò hề ở đây sao? Cậu muốn đưa tiền mừng thì chứ đưa là được, sao còn phải gọi điện thoại cho người khác đến đưa chứ? Nếu không thì cậu gửi tiền qua ví điện tử là được, cậu không muốn đưa thì thôi, tôi thấy cậu nói người kia mang tiền mừng tới thì sợ là bữa tiệc kết thúc rồi cũng không thấy.”

Mọi người cũng cười theo, cảm thấy Hứa Quốc Đống nói rất có lý.

Chú rể xấu hổ, mở miệng nói: “Mọi người không cần lo lắng chuyện tiền mừng, mau ngồi xuống ăn tiệc đi, hôm nay là ngày vui của tôi nên mọi người đừng phá hỏng bầu không khí là được.”

Lâm Thanh Diện cũng không muốn so đo với Hứa Quốc Đống, dù sao hôm nay cũng là hôn lễ của người ta, anh cũng không muốn bầu không khí của hôn lễ xấu đi vì mình.

Anh kéo Hứa Bích Hoài ngồi xuống một bàn tiệc chờ người đưa tiền mừng tới.

Hứa Quốc Đống đã uống say, vốn không nghĩ đến chuyện có phá hỏng bầu không khí hay không, hiện tại ông ta chỉ muốn trút giận lên người Lâm Thanh Diện.

“Không được, sao chưa đưa tiền mừng đã được ngồi xuống ăn tiệc chứ, chú rể này, Lâm Thanh Diện sẽ mang đến xui xẻo cho cậu, cậu có chắc mình muốn cho cậu ta tiếp tục ở lại hôn lễ của mình không? Theo tôi thấy thì hiện tại cậu nên đuổi cậu ta ra ngoài đi.” Hứa Quốc Đống nói.

Sắc mặt của chú rể vô cùng khó coi, không ngờ có người mượn rượu làm bậy trong hôn lễ của mình.

“Chú này, chú nên ngồi xuống ăn tiệc đi, tôi không ngại chuyện của Lâm Thanh Diện, người tới là khách, không có tiền mừng cũng không sao, chỉ cần vui vẻ là được.” Chú rể lại kiên nhẫn nói một câu.

Hứa Quốc Đống càng hăng hái nói: “Chú rể, cậu không hiểu, Lâm Thanh Diện đưa Hứa Bích Hoài đến chỗ này là có nguyên nhân, cậu không biết năm đó Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài kết hôn đã trở thành trò cười ở Hồng Thành thế nào đâu, hôm nay bọn họ tới chỗ này là vì hâm mộ hai người, đáng tiếc Hứa Bích Hoài gả cho tên vô dụng Lâm Thanh Diện này thì cả đời đừng nghĩ đến chuyện có một có một hôn lễ long trọng.”

Chú rể thấy Hứa Quốc Đống vẫn không ngừng nói thì vẻ mặt đầy tức giận, sắp không nhịn được nữa.

“Chú, nếu chú nói bọn họ như vậy thì hay là chú nói tiền mừng của mình ra xem, có lẽ chú mừng không ít tiền đúng không?” Cô dâu đứng bên cạnh chú rể nói một câu.

Hứa Quốc Đống lập tức ngậm miệng, vẻ mặt xấu hổ, ông ta chỉ bỏ bao thư có ba mươi nghìn, nếu mọi người biết được thì hôm nay ông ta sẽ trở thành trò cười.

“Tôi mừng nhiều hay ít thì cũng là có, không giống như tên vô dụng Lâm Thanh Diện này tới đây ăn chùa không có một đồng nào.” Hứa Quốc Đống hùng hổ nói một câu, sau đó ngồi xuống bàn, cuối cùng ngậm miệng lại.

Chú rể dở khóc dở cười nhìn cô dâu một cái, không nghĩ tới cách này lại làm cho Hứa Quốc Đống yên lặng.

Chú rể thấy Hứa Quốc Đống không nói chuyện nữa thì thở phào nhẹ nhõm, sau đó hai người bắt đầu đi mời rượu từng bàn.

Lúc bọn họ đến mời rượu bàn của Lâm Thanh Diện thì Lâm Thanh Diện cầm ly rượu, áy náy nhìn chú rể một cái nói: “Tôi đã gây phiền phức cho hai người rồi, chúc hai người trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử.”

Chú rể cười nói: “Không sao, không sao, vui vẻ là được, cũng chúc hai người mãi mãi yêu nhau đến đầu bạc răng long.”

Sau đó hai người cụng ly rồi uống rượu.

Sau khi Lâm Thanh Diện ngồi xuống thì nghe thấy mọi người xung quanh bàn tán công việc của chú rể.

“Nghe nói chú rể làm việc ở tập đoàn Thiên Dương, công ty kia lớn như thế, nghe nói mỗi năm kiếm được rất nhiều tiền.”

“Công ty lớn thì lớn đấy, chẳng qua tôi nghe nói chú rể bị người ta bắt nạt trong công ty, bởi vì chuyện thăng chức nên nói hai câu với cấp trên, cấp trên kia lập tức nói đời này sẽ không cho cậu ta thăng chức.”

“Thật sao, đúng là đáng tiếc, chú rể là người tốt, sao lại gặp phải cấp trên như thế.”



Lâm Thanh Diện nghe mọi người nói thì trong lòng khẽ động, lúc nãy anh nhìn thấy trên ngực chú rể có ghi là Trương Đào, cho nên anh lập tức điện thoại gửi tin nhắn cho Hướng Vấn Thiên.

“Có phải chỗ của anh có người tên là Trương Đào đúng không?”

“Hình như có người như thế ở bộ phận bán hàng, nghe nói tháng trước đạt doanh số bán hàng cao nhất, tôi định cho cậu ta thăng chức, nhưng giám đốc bộ phận nói Trương Đào này không muốn thăng chức, chỉ muốn cả đời bán hàng, lúc đó tôi còn cảm thấy người này đúng là kỳ lạ.” Hướng Vấn Thiên trả lời nói.

Lâm Thanh Diện nhìn thấy Hướng Vấn Thiên trả lời thì trong lòng lập tức đoán được chắc chắn giám đốc bộ phận đã cố ý nói Trương Đào không muốn thăng chức, ai ngu ngốc đén mức từ bỏ cơ hội thăng chức chứ, giám đốc bộ phận này làm như thế đúng là thiếu đạo đức.

“Đuổi việc giám đốc bộ phận này đi, cho Trương Đào làm chức vị đó, giám đốc bộ phận đã lừa anh, anh ta cố ý không cho Trương Đào thăng chức, bây giờ tôi đang ở trong hôn lễ của Trương Đào, lát nữa anh gọi điện thoại cho anh ta nói về chuyện thăng chức, cũng coi như chúc phúc cho hôn lễ của anh ta.” Lâm Thanh Diện gửi tin nhắn cho Hướng Vấn Thiên.

Hướng Vấn Thiên nhanh chóng trả lời: “Được.”

Một lát sau, chú rể đã mời rượu xong, người chủ trì mời bạn bè người thân phía dưới muốn nói lời chúc phúc tới chú rể cô dâu thì có thể đi lên nói.

Người phía dưới khá xấu hổ, nửa ngày cũng không có ai bằng lòng đi lên nói.

Lúc này Lâm Thanh Diện đứng lên đi lên sâu khấu, anh nhận lấy micro trong tay người chủ trì cười nói: “Nếu không ai lên thì tôi sẽ nói hai câu.”

Chú rể cũng không để ý, ngược lại còn cảm ơn Lâm Thanh Diện, dù sao không ai lên nói thì có vẻ cũng rất xấu hổ, Lâm Thanh Diện đúng lúc cứu giúp.

“Tuy rằng tôi và chú rể chỉ mới biết nhau hôm nay, nhưng qua cử chỉ lời nói của anh ta thì tôi phát hiện anh là ấy là người rất có khí phách, thái độ đúng mực chứng minh sau này anh ta sẽ có tương lai rộng mở, cô dâu gả cho người như vậy cũng nhất định sẽ được hạnh phúc cả đời.”

Anh vừa nói xong, Hứa Quốc Đống vừa ăn vừa nói một câu: “Cậu cứ khoác loác đi, cho dù người ta có cơ hội thì bởi vì cậu mang đến xui xẻo, mà trở nên nghèo rớt mùng tôi, bởi vì cậu nên nhà tôi mới biến thành như vậy!”

Chú rể và cô dâu nghe thấy Hứa Quốc Đống nói thì lập tức nhíu mày, không phải đang nguyền rủa bọn họ sao, loại người này nói chuyện không biết suy nghĩ.

Lâm Thanh Diện nhìn Hứa Quốc Đống lạnh lùng nói: “Nhà ông sa sút là do nhà ông, không liên quan đến tôi.”

“Ha ha, không liên quan đến cậu mới là lạ!” Hứa Quốc Đống cho rằng nhà mình biến thành như vậy là vì Lâm Thanh Diện mang đến xui xẻo.

Lâm Thanh Diện không quan tâm ông ta mà nói với mọi người: “Tôi cảm thấy mình phải giải thích một chút, vừa rồi ông ta nói tôi sẽ mang lại xui xẻo cho người khsc, mà tôi lại cảm thấy ngược lại, con người tôi vẫn có chút may mắn, hôm nay tôi đến chỗ này thì không chừng sẽ mang một chút may mắn cho chú rể, ví dụ như có thể thành công trong công việc.”

Lâm Thanh Diện vừa nói xong thì người ngồi phía dưới lập tức cười lên, bọn họ cảm thấy Lâm Thanh Diện giống như đang nói giỡn.

“Lâm Thanh Diện, cậu đúng là mặt dày, tên vô dụng như cậu còn mặt dày nói có thể mang đến may mắn cho người khác, cậu có thể mang lại may mắn cho người khác được sao?” Hứa Quốc Đống lập tức mở miệng nói.

“Nói rất đúng, cho dù anh không mang xui xẻo cho người khác, thì cũng đừng nói có thể mang lại may mắn cho người khác chứ, đúng là không biết xấu hổ.”

“Đúng vậy, anh có thể mang lại may mắn gì chứ, chẳng lẽ anh có thể làm cho chú rể thăng chức tăng lương à.”

Chú rể cũng cảm thấy Lâm Thanh Diện nói lời này có chút khó tin, dù sao ai cũng không dám nói mình có thể mang lại may mắn cho người khác.

Nhưng đúng lúc này điện thoại của chú rể vang lên, anh ta cầm lên xem thì phát hiện là một dãy số lạ.

“Anh là?”

“Tôi là Hướng Vấn Thiên.” Bên kia truyền đến giọng nói của Hướng Vấn Thiên.

Sắc mặt chú rể thay đổi, lập tức đưa tay ra hiệu mọi người im lặng.

Mọi người đều im lặng nhìn chằm chằm chú rể, không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Không lẽ Lâm Thanh Diện mang đến xui xẻo cho người ta chứ, bây giờ đã có tác dụng, xem sắc mặt của chú rể giống như bị dọa sợ.” Có người nhỏ giọng thì thầm nói.

“Chắc chắn là như thế, tôi đã nói tên vô dụng Lâm Thanh Diện chỉ biết mang xui xẻo cho người khác, không thể nào có may mắn, chuyện này đã thành sự thật, tôi đã nói đuổi cậu ta ra ngoài rồi mà mấy người còn không nghe.” Hứa Quốc Đống nói chắc chắn.

“Chủ… Chủ tịch Hướng, sao anh lại đột nhiên gọi điện thoại cho tôi?” Chú rể lo lắng nói một câu.

Bởi vì lúc nãy mọi người bàn tán nên chú rể cũng hơi nghi ngờ có phải Lâm Thanh Diện mang đến xui xẻo cho mình hay không, anh ta sẽ bị đuổi việc trong ngày đám cưới.

Dù sao anh ta còn chưa bao giờ tiếp xúc với Hướng Vấn Thiên, Hướng Vấn Thiên gọi điện thoại cho anh ta nên chắc chắn không phải là chuyện tốt.

Mọi người nghe thấy chủ tịch gọi cho chú rể thì lập tức chắc chắn công việc đã xảy ra chuyện gì, dù sao lúc nãy Lâm Thanh Diện nói tương lai của chú rể sẽ thành công, nếu xui xẻo đó chính là bị đuổi việc.

“Lâm Thanh Diện đúng là miệng thối, làm cho công việc của chú rể cũng biến mất, lần này xem cậu ta giải thích tế nào.” Hứa Quốc Đống cười lạnh nói.

“Nghe nói hôm nay cậu kết hôn?” Hướng Vấn Thiên mở miệng.

“Vâng… Đúng vậy.” Chú rể lo lắng mở miệng nói.

“Tôi gọi điện thoại cho cậu là muốn chúc mừng cậu kết hôn, hy vọng cậu và nửa kia có thể trăm năm hạnh phúc, gắn bó với nhau.” Hướng Vấn Thiên nói tiếp.

“Cảm ơn chủ tịch đã chúc phúc.” Chú rể mở miệng nói, anh ta biết đây là lời khách sáo, chuyện quan trọng thật sự còn ở phía sau.

“Tôi muốn nói chuyện thứ hai cũng là một lời chúc mừng, chúc mừng cậu, sau này cậu sẽ trở thành giám đốc phòng kinh doanh của công ty, coi như món quà lớn mừng cậu kết hôn, hy vọng cậu có thể quý trọng, được rồi, tôi nói nhiều rồi, cậu cứ làm việc của mình đi.” Hướng Vấn Thiên nói xong thì cúp điện thoại.

Chú rể lập tức mở to mắt, sau đó quay đầu nhìn về phía Lâm Thanh Diện, anh ta nghĩ thầm người này cũng quá linh, thật sự có thể mang lại may mắn cho người khác?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.