Rể Quý Trời Cho

Chương 387: Chương 387: Tôi gọi cậu ấy là cậu chủ




Uông Diểu Diểu bước một bước nhỏ về phía Lục Hân Dao, trên mặt lộ vẻ khó mà tin nổi.

Lúc ấy cô ta ở trước mặt mọi người hét lên với Lâm Thanh Diện, bắt anh quỳ xuống xin lỗi cô ta, lúc này mới chỉ qua một lát, vậy mà ba cô ta đã bắt cô ta quỳ xuống xin lỗi Lục Hân Dao rồi.

Hơn nữa cô ta lại không có bất kỳ lý do nào để từ chối, Trình Quân ở bên cạnh nhìn, nếu như cô ta không làm như vậy, chỉ sợ toàn bộ nhà họ Uông sẽ bị ảnh hưởng vì chuyện này.

Vẻ mặt Lục Hân Dao vô cùng bình tĩnh nhìn Uông Diểu Diểu, nếu như ở trước kia, có thể cô ta sẽ rộng lượng một chút. Sự việc đã đến nước này, tất cả mọi người đều có thể nhìn ra, rốt cuộc tối nay ai mới là người xui xẻo, có lẽ cô ta sẽ cứ như vậy mà tha thứ cho Uông Diểu Diểu.

Nhưng bây giờ cô ta cũng không nói ra lời như vậy, buổi chiều hôm nay nói chuyện với Lâm Thanh Diện, cô ta đã học được, thương hại những người trong lòng vốn độc ác cũng sẽ không khiến cho bọn họ hiểu ra sai lầm của mình, trái lại sẽ càng dung túng cho sự kiêu căng càn quấy của bọn họ.

Rất rõ ràng Uông Diểu Diểu chính là người như vậy, nếu như bây giờ mình cứ dễ dàng bỏ qua cho Uông Diểu Diểu như vậy, nói không chừng sau này cô ta sẽ trả thù mình.

Vì vậy cô ta cảm thấy cần phải để cho Uông Diểu Diểu nhớ lâu một chút, ít nhất chuyện cô ta đã làm sai thì cần phải xin lỗi.

Uông Diểu Diểu thấy Lục Hân Dao đang nhìn chằm chằm mình, luôn cảm thấy cô ta đang giễu cợt mình, trong lòng hận không thể nhào đến ác độc cào mấy phát lên mặt Lục Hân Dao.

Nhưng ngại vì Trình Quân ở bên cạnh, cô ta căn bản không có can đảm này.

Uông Đại Hải nhìn Uông Diểu Diểu đứng nguyên tại chỗ, trên mặt tràn đầy sốt ruột, lên tiếng: “Nếu hôm nay con không quỳ xuống xin lỗi người ta, vậy sau này con cũng đừng nói với người khác con là con gái của ba, nhà họ Uông không còn chút quan hệ nào với con!”

Người xung quanh đều hoảng hốt, không ngờ vì chuyện này mà Uông Đại Hải còn muốn đoạn tuyệt quan hệ với Uông Diểu Diểu, đủ để thấy Uông Đại Hải coi trọng chuyện này như thế nào.

Cuối cùng Uông Diểu Diểu không thể chịu nổi áp lực, sau khi nhìn chằm chằm Lục Hân Dao một lát, từ từ quỳ xuống, nói với cô ta: “Xin lỗi, hi vọng cô có thể tha thứ cho tôi, tôi không nên đối xử với cô như vậy, đây đều là lỗi của tôi, sau này chắc chắn sẽ không đối xử với cô như vậy nữa.”

Thấy Uông Diểu Diểu quỳ xuống nói xin lỗi, Uông Đại Hải cũng thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn Lâm Thanh Diện nói: “Xin hỏi ngài còn có gì không hài lòng không, có thì cứ nói ra, tôi nhất định sẽ để cho đứa con gái hư hỏng này của tôi cố gắng thỏa mãn yêu cầu của ngài.”

Lúc này Trình Quân quay đầu nhìn Lâm Thanh Diện, lên tiếng: “Cậu chủ, chúng ta qua bên kia một lát, tôi có lời muốn nói với cậu.”

Lâm Thanh Diện gật đầu, đi theo Trình Quân đến một góc cách đó không xa, Uông Đại Hải thấy hai người thì thầm nói chuyện thì lập tức căng thẳng.

Nhìn ra được Trình Quân vô cùng coi trọng cái người thoạt nhìn cũng không có gì hơn người này, nếu như người này bảo Trình Quân từ bỏ hợp tác với nhà họ Uông, vậy hi vọng muốn vùng dậy của nhà họ Uông cũng tan vỡ rồi.

“Cậu chủ, chuyện này là tôi sơ suất, không ngờ con gái của Uông Đại Hải này lại đối xử với em gái cậu như vậy, lẽ ra bây giờ tôi nên từ bỏ hợp tác với nhà họ Uông.” Trình Quân giải thích với Lâm Thanh Diện: “Chỉ là lần hợp tác này cũng là một cơ hội to lớn của nhà họ Lâm tại Tô Thành. Ở Tô Thành, nhà họ Uông cũng là một dòng họ lâu năm, trong một số lĩnh vực của Tô Thành cũng có quyền lên tiếng và sức ảnh hưởng lớn. Lần này thoạt nhìn dường như là nhà họ Uông vội vàng muốn hợp tác với chúng ta, thật ra chúng ta cũng có nhu cầu nhất định đối với bọn họ.”

Đây cũng là lý do vì sao ông ta bằng lòng ký hợp đồng phân chia năm năm với nhà họ Uông.

“Vì vậy tôi nghĩ chỉ cần cho nhà họ Uông một số trừng phạt thích đáng là được, ví dụ như trước đó tôi đồng ý hợp tác chia năm năm, giờ ép xuống còn một phần, chỉ cho bọn họ một phần lợi nhuận, nếu như bọn họ không đồng ý, vậy lần hợp tác này bỏ đi thôi, cho dù không kiếm số tiền này, tôi cũng sẽ không nâng thêm một chút lợi nhuận nào cho bọn họ, cậu chủ, cậu thấy thế nào?”

Nghe thấy lời Trình Quân nói, trên mặt Lâm Thanh Diện nở một nụ cười, lên tiếng: “Ông đây là định mượn tôi để nhân cơ hội vơ vét lợi ích từ nhà họ Uông đúng không, nhà họ Uông đồng ý, đối với ông chính là lợi ích vô tận, mà nhà họ Uông không đồng ý, ông cũng không thiệt thòi.”

Bị Lâm Thanh Diện liếc một cái đã nhìn ra tính toán trong lòng, trên mặt Trình Quân cũng lộ vẻ lúng túng, sau đó nói: “Cậu chủ, tôi cũng là vì sự phát triển của nhà họ Lâm tại Tô Thành, nếu như cậu chủ không đồng ý, vậy tôi sẽ từ chối hợp tác với nhà họ Uông.”

Trình Quân nói cũng không sai, tất cả những gì ông ta làm ở Tô Thành đều là vì nhà họ Lâm, cho dù ông ta có thể giành được lợi ích từ đó, vậy đó cũng là thứ mà ông ta nên nhận được.

“Không cần, cứ làm theo lời ông nói đi.” Lâm Thanh Diện lên tiếng.

Thấy Lâm Thanh Diện đồng ý, trên mặt Trình Quân cũng lộ vẻ mừng rỡ, nếu như lần này thật sự có thể khiến cho nhà họ Uông ký hợp đồng một phần lợi nhuận, vậy quả thật ông ta có thể kiếm bộn rồi.

Nếu như Uông Đại Hải không đồng ý, cùng lắm thì ông ta đánh mất cơ hội hợp tác này mà thôi, ông ta thân là doanh nhân đứng đầu Tô Thành, cũng không thiếu một cơ hội như vậy.

Sau khi thương lượng xong, hai người lại đi về phía Uông Đại Hải.

Sắc mặt Uông Đại Hải tràn đầy căng thẳng, giống như là đang chờ phán xét số phận vậy.

Sắc mặt Trình Quân lại trở nên lạnh lẽo, nhìn Uông Đại Hải lạnh lùng nói: “Uông Đại Hải, ông đã biết vị khách quan trọng này của tôi có thân phận gì rồi chứ?”

Uông Đại Hải khẽ sửng sốt, sao ông ta biết Lâm Thanh Diện có thân phận gì chứ, ở Tô Thành, ông ta chưa bao giờ nghe nói có một người như vậy.

“Tôi chỉ nhắc nhở ông một câu, tôi gọi cậu ấy là cậu chủ.” Trình Quân tiếp tục nói.

Người ở xung quanh nghe thấy lời này của Trình Quân, trên mặt đều là hoảng sợ, cũng lập tức bắt đầu suy nghĩ về thân phận của Lâm Thanh Diện, khiến cho Trình Quân gọi là cậu chủ, rốt cuộc là ai?

Ở đây có một số người có địa vị vô cùng quan trọng tại Tô Thành, có người biết rõ quan hệ giữa Trình Quân và nhà họ Lâm ở Kinh Đô, có người biết quan hệ thân thiết giữa Trình Quân và nhà họ Lâm, mà thậm chí còn có người biết Trình Quân chính là người phụ trách của nhà họ Lâm tại Tô Thành.

Vì vậy sau khi nghe thấy Trình Quân nói như vậy, những người biết một chút về chuyện này lập tức liên tưởng đến Lâm Thanh Diện với nhà họ Lâm, trên mặt đều lộ vẻ hoảng sợ tột cùng.

Mà những người không biết chuyện đều tỏ ra nghi ngờ, bọn họ thật sự không nghĩ ra, đạt được đến cấp độ như Trình Quân, còn có người nào có thể khiến cho ông ta phải gọi là cậu chủ, chẳng lẽ Trình Quân chỉ là người của một dòng họ lớn nào đó?

Dòng họ này cũng thật kinh khủng.

Sau khi Uông Đại Hải nghe thấy lời Trình Quân nói, trong nháy mắt đã liên tưởng đến nhà họ Lâm, khuôn mặt cũng lập tức trở nên tái nhợt.

Vậy mà con gái của mình lại chọc vào người của nhà họ Lâm ở Kinh Đô, đây chính là sự tồn tại chỉ cần dùng một đầu ngón tay đã có thể nghiền chết nhà họ Uông bọn họ đó!

Trình Quân nói lời này, chủ yếu cũng là để hù dọa Uông Đại Hải, lót đường cho những gì sau đó.

“Lần này con gái của ông chọc đến em gái của cậu chủ, vốn dĩ lấy thân phận của cậu chủ, tôi không nên tiếp tục hợp tác với ông, nhưng cậu chủ cho phép tôi mở một con đường cho ông, hợp tác của chúng ta có thể tiến hành bình thường, nhưng ông chỉ có thể lấy được một phần lợi nhuận.” Trình Quân tiếp tục nói.

Uông Đại Hải nghe thấy lời của Trình Quân, lập tức lộ vẻ do dự, chỉ có một phần lợi nhuận, vậy trong hợp tác lần này nhà họ Uông không lấy được nhiều lợi ích, nhiều lắm cũng chỉ là vật làm nền cho Trình Quân mà thôi.

Nhưng ông ta vô cùng rõ ràng hợp tác lần này mang ý nghĩa như thế nào, vì hợp tác lần này, ông ta đã chuẩn bị rất lâu, nếu như cứ từ bỏ như vậy, vậy thì cái gì ông ta cũng không lấy được.

Là người thì đều có thể nhìn thấy rõ ràng tình hình hiện giờ của Tô Thành, không hợp tác với Trình Quân cũng chỉ có thể đứng trước kết quả bị bánh xe lịch sử đào thải.

Cho dù chỉ là một phần lợi nhuận, ít nhất cũng còn chút canh uống, mà từ bỏ hợp tác với Trình Quân, vậy thật sự không còn gì nữa rồi.

Ông ta cắn răng, chỉ có thể gật đầu nói với Trình Quân: “Một phần lợi nhuận thì một phần lợi nhuận, chuyện lần này đúng là con gái của tôi sai, tôi nên gánh chịu hậu quả này.”

Thấy Uông Đại Hải đồng ý, trong lòng Trình Quân lập tức bật cười, nhưng trên mặt ông ta cũng không có biểu cảm gì, chỉ cho Uông Đại Hải một phần lợi nhuận, đối với ông ta mà nói, thật sự là nhặt được một mớ hời lớn.

Uông Đại Hải cắn răng thở dài nhìn chằm chằm con gái quỳ trên mặt đất, trong lòng vô cùng căm hận, nếu như không có cô ta gây ra những chuyện như vậy, sao tình huống hôm nay có thể trở thành như thế này chứ.

Uông Diểu Diểu thật sự là dùng sức của một người để hại cả nhà họ Uông mà.

Người vui vẻ nhất ở đây, trừ Trình Quân ra thì chính là chủ của nhà họ Lý, lần này nhà họ Uông hợp tác với Trình Quân chỉ có thể lấy được một phần lợi nhuận, gần như là không đáng kể.

Sự biến hóa này sẽ khiến cho ngày sau nhà họ Uông không cách nào đuổi kịp nhà họ Lý, chỉ sợ không bao lâu nữa, nhà họ Uông sẽ không bao giờ có cơ hội nói chuyện ngang hàng với nhà họ Lý bọn họ nữa.

Sau khi quyết định chuyện này, Trình Quân quay đầu nhìn mọi người xung quanh, lên tiếng: “Mọi người tiếp tục đi, đây cũng chỉ là một khúc nhạc đệm mà thôi, hi vọng sẽ không ảnh hưởng đến tâm trạng tham gia tiệc tối của mọi người.”

Mọi người thi nhau gật đầu, tiếp tục túm năm tụm ba trò chuyện giết thời gian, chỉ là lúc này chủ đề bàn luận của bọn họ đều là Lâm Thanh Diện.

Có không ít người sau khi suy đoán được thân phận của Lâm Thanh Diện thì đều muốn đến nịnh bợ, Trình Quân liếc nhìn những người xung quanh một lượt, sau đó lần lượt giới thiệu với Lâm Thanh Diện.

“Cậu chủ, vị này là Viện trưởng bệnh viện Tế Nhân, Hồng Trọng Lương, bệnh viện Tế Nhân là bệnh viện đứng đầu Tô Thành chúng ta, Viện trưởng Hồng cũng là một bác sĩ phẫu thuật ngoại khoa xuất sắc.”

Viện trưởng Hồng kia lập tức khom người bắt tay với Lâm Thanh Diện, thái độ khá là tôn kính.

...

Uông Diểu Diểu vẫn cứ quỳ trên mặt đất như vậy, lúc ấy Lâm Thanh Diện không nói cho cô ta đứng dậy, Uông Đại Hải không nhận được chỉ thị của Lâm Thanh Diện, cũng không dám cho cô ta đứng dậy.

Uông Diểu Diểu quỳ suốt như vậy đến khi tiệc tối kết thúc, quỳ đến mức hai chân không còn cảm giác, mặc dù Uông Đại Hải thương con gái, mấy lần muốn đi hỏi Lâm Thanh Diện. Nhưng vừa nghĩ đến Uông Diểu Diểu mới hại toàn bộ nhà họ Uông, cảm thấy đây là trừng phạt cô ta nên nhận lấy, vì vậy không quan tâm đến Uông Diểu Diểu nữa.

Chờ đến khi tiệc tối kết thúc, tất cả mọi người lần lượt rời khỏi khách sạn, Uông Đại Hải mới đi đến đỡ Uông Diểu Diểu đứng đậy.

Uông Diểu Diểu lập tức bật khóc, từ nhỏ đến lớn, đây vẫn là lần đầu tiên cô ta phải chịu uất ức lớn như vậy.

“Ba, vì sao ba mặc kệ con, cứ để cho con quỳ trên mặt đất như vậy, chân con sắp gãy đến nơi rồi, con là con gái ruột thịt của ba sao?” Uông Diểu Diểu trách cứ người ba này của mình.

Uông Đại Hải tức giận nhìn Uông Diểu Diểu, lạnh giọng nói: “Con còn có mặt mũi nói lời này với ba, bởi vì con, sau này toàn bộ nhà họ Uông chúng ta đã không còn chút sức cạnh tranh nào ở Tô Thành, chắc chắn nhà họ Lý sẽ mượn cơ hội này chèn ép chúng ta, bây giờ tình trạng của nhà họ Uông chúng ta đang tràn đầy nguy hiểm.”

Uông Diểu Diểu biến sắc, lập tức ngừng khóc, lên tiếng hỏi: “Ba, rốt cuộc người được Trình Quân gọi là cậu chủ là ai, vì sao ngay cả Trình Quân cũng sợ anh ta như vậy, Lục Hân Dao chỉ là con của một người giúp việc, sao cô ta có thể có anh trai lợi hại như vậy được.”

“Có thể được Trình Quân gọi là cậu chủ, cũng chỉ có người của nhà họ Lâm ở Kinh Đô, mặc kệ có phải là em ruột của anh ta hay không, chỉ cần có quan hệ với anh ta, vậy đều không phải là người mà chúng ta chọc nổi.” Uông Đại Hải chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nói.

“Nhà, nhà họ Lâm ở Kinh Đô!” Uông Diểu Diểu đứng chết trân tại chỗ, giống như là bị sét đánh trúng, cả người lập tức cứng đờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.