Rồng Bay Phượng Múa Long Vương Thật Xấu Xa

Chương 158: Q.3 - Chương 158: Gian kế




“Tô nhi, làm sao vậy?” Nàng càng không muốn kinh động hắn, lại càng là không như mong muốn, liền nhẹ như vậy khinh vừa động, liền đưa hắn bừng tỉnh. Long Duệ hơi hơi mở to mắt, thỏa mãn nhìn nàng, ôn nhu nói.

Tử Tô ngượng ngùng đến sắp chết, thật muốn đào một cái động để chui xuống đó ở ẩn, hiện tại loại tình hình này nàng vĩnh viễn cũng tưởng không đến, không thể nào đoán được sẽ có một ngày như vậy, nàng thế nhưng lại xấu hổ không dám đối mặt với nam nhân này.

“Anh, anh tránh ra.” Mặt nàng hồng toàn bộ, từ lúc mang thai Tiểu Long Nhi đến bây giờ, nàng còn chưa cùng nam nhân nào tiếp xúc mình như thế nào mang thai hay tại sao lại mang thai, nàng đều mơ hồ không thôi. Nhưng Long Duệ là cao thủ tình trường đương nhiên thản nhiên không để ý rồi.

Long Duệ quả nhiên là không hổ danh là cao thủ tình trường thân kinh bách chiến lão luyện, lập tức hiểu được ngượng ngùng của nàng trong lòng không khỏi dâng lên một loại cảm giác hạnh phúc kiêu ngạo. Hắn vẫn luôn là nam nhân đầu tiên của nàng, luôn luôn như thế.

Hắn nghe lời lưu luyến không rời từ thân thể của nàng dời đi cặp đùi của mình đang quấn lấy nàng, sau đó nhu thuận cùng đợi bước tiếp theo chỉ thị của nàng, hắn biết, nàng sẽ bảo mình buông nàng ra không cho hắn ôm a.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, Tử Tô thấy đùi hắn ròi thân thể của chính mình, nhưng tay còn ôm nàng, nàng lại đỏ bừng hai má, giả vờ mạnh mẽ trấn định tự nhiên nói: “Anh buông, tôi muốn rời giường.” Nói những lời này, nàng thật sự là đã dùng hết dũng khí.

Long Duệ lại vâng lời chịu buông ra, hắn cũng không dám chọc nàng, nếu là làm cho nàng mất hứng, chỉ sợ thật sự không có lần tiếp theo, ít nhất sẽ làm nàng chạy trốn rất xa hắn,đương nhiên, thông minh như hắn, sẽ không làm như vậy.

Thấy hắn nghe lời như vậy, nàng không biết là nên cao hứng hay là nên khóc, nhưng trước mắt nàng thật đúng là không có nhiều ý tưởng như vậy, lại mệnh lệnh nói: “Nhắm mắt lại, xoay người sang chỗ khác.” Nàng muốn mặc quần áo, tuy rằng sự tình đã xảy ra, nhưng nàng vẫn là ngượng ngùng ở trước mặt nam nhân này.

“Dạ, lão bà.” Long Duệ vẫn như cũ thực nghe lời, nhưng hắn cuối cùng nghịch ngợm phun ra một câu như vậy, lập tức nhắm mắt lại, đưa lưng về phía nàng.

Lời nói của hắn lập tức làm cho nàng đỏ mặt,vốn đang không yên bất an, không biết như thế nào đối mặt hắn lại nghe hắn gọi nàng lão bà nàng không biết phải làm sao.

Nàng nhanh chóng nhảy xuống giường, một bên luống cuống tay chân mặc quần áo, một bên cảnh giác nhìn phía sau lưng hắn, phát hiện hắn thật sự không có rình coi, tâm bối rối mới dần dần hạ xuống.

Chỉ chốc lát sau, nng mặc chỉnh tề, mới ngượng ngùng nhẹ giọng nói: “Được rồi.” Nói xong, nàng giống như chạy nạn chạy trốn tới bên ngoài đại sảnh.

Nàng vừa ra đi, Long Duệ thế này mới thỏa mãn lại vừa lòng xoay người lại, kỳ thật Tử Tô hoàn toàn chính là làm điều thừ của nàng, hắn toàn thấy được, ai nói phía sau đầu hắn không có mắt? Đương nhiên, Tử Tô không biết. ^_^

Tử Tô vừa ra nội thất, bên ngoài các cung nữ liền lập tức tiến vào hầu hạ nàng, rửa mặt, sau đó nhất nhất đưa lên bữa sáng phong phú lại có dinh dưỡng.

Ngay lúc nàng vừa rửa mặt xong sau, Long Duệ cũng mặc chỉnh tề đi ra, cũng rửa mặt một phen, cùng nàng cùng nhau hưởng thụ bữa sáng.

“Tô nhi, ta hôm nay xử lý một chút công sự, ngày mai cùng em trở vê trên đất bằng một chuyến.” Long Duệ không chút để ý nói, tao nhã ăn.

Tử Tô vốn vẫn không có nhìn về phía hắn, trong lòng của nàng luôn vương vấn chuyện tối hôm qua, mặt cứ gục xuống, trong lòng đang ảo não không thôi, đột nhiên nghe hắn nói muốn trở về nhân gian, sửng sốt một chút, lập tức liền cao hứng vạn phần.

“Thật sự?” Nàng không dám tin hỏi, đã quên ăn cái gì, trừng lớn ánh mắt hưng phấn nhìn hắn.

Long Duệ khẳng định gật gật đầu, không biết là buồn cười, đồng thời cũng thích loại cuộc sống này.

Tử Tô lập tức liền đem chuyện tối hôm qua ném lên đến lên chín từng mây, về nhà hưng phấn làm cho nàng quên, không khỏi gật gật đầu, tươi cười rạng rỡ.

Nếm qua bữa sáng sau, Long Duệ liền rời khỏi nàng, ly khai tẩm cung, nhanh chóng đi xử lí công việc để mai hắn có thể rảnh rỗi cùng nàng quay về nhân gian.

Tử Tô cả ngày hôm nay đều vô cùng cao hứng, cuộc sống buồn tẻ lập tức đã không còn khổ sở như vậy. Nhưng, nàng cũng không biết, chuyện nàng cùng Long Duệ đã sớm lan truyền khắp toàn bộ Long Cung.

Lúc này một tẩm cung khác trong Long Cung, Hồng Tuyến đang trừng mắt phẫn nộ nhìn mấy cung nữ quỳ trên mặt đất, ả sáng sớm liền thu được tin tức, Tử Tô thế nhưng từ trước đến nay Long Vương ở cùng một chỗ, tối hôm qua lại……

Tức chết ả, tuy rằng biết rõ sẽ có một ngày như vậy, nhưng không nghĩ tới nữ nhân này lại tiếp nhận Long Vương, xem ra chức Long Hậu ả không thể mơ đến thậm chí còn có thể bị đuổi ra khỏi Long Cung. Bị người ta đuổi ra khỏi nhà, làm sao ả có mặt mũi để nhìn người khác huống chi từ trước đến nay ả luôn vênh váo mình nếu không làm Long Phi thì cũng là Long Hậu, còn bây giờ?

Càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng không cam lòng, ả cũng không phải là Vu Mẫn, ả cũng không phải là Trân Châu, ả không phải dễ khi dễ như vậy, ả không phải cam chịu chấp nhận như vậy. Cùng lắm thì, đến cá chết thì lưới rách, ta phải không được, ngươi cũng đừng mơ tưởng được. Quyết định chủ ý, Hồng Tuyến sắc mặt đã tốt hơn nhiều lắm.

“Đứng lên đi.” Ả bình ổn nội tâm chính mình phẫn nộ sau, liền bình tĩnh nhìn từ trên xuống các cung nữ vẫn quỳ nói, mặc cho ai cũng nhìn không ra được cảm xúc của ả.

Các cung nữ nơm nớp lo sợ từ từ đứng lên, thật cẩn thận không dám ngẩng đầu, thối lui đến góc sáng sủa, hận không thể cách xa ả ta một chút, sợ giây tiếp theo nữ nhân này lại đột nhiên phát điên cái gì.

Hồng Tuyến biết rõ các nàng đối với chính mình bất mãn, nhưng ả mới sẽ không sợ các nàng mật báo, hoặc là các nàng sợ hãi, một mình tự hỏi, nay ả quyết định muốn ra tay.

Nhưng là, đến tột cùng nên dùng cách nào? Dùng phương pháp gì? Hạ độc? Vụng trộm nhốt? Ả ta không khỏi lâm vào sầu não,có chút bất đắc dĩ, không biết nên làm gì mới có thể đạt tới mục đích, lại không để người khác hoài nghi?

Càng nghĩ, nghĩ đi nghĩ lại, ả ta quyết định đi gặp Tử Tô, tìm hiểu một chút, như vậy mới có thể xuống tay. Nghĩ liền làm, ả xuất kỳ bất ý lập tức đứng dậy, không chút nghĩ ngợi liền đi ra ngoài.

“Long Phi, ngài muốn đi đâu?” Các cung nữ bị hành động của ả làm cho hoảng sợ, không biết ả ta lại muốn làm gì, vội vàng hỏi.

Hồng Tuyến lạnh lùng quét các nàng liếc mắt một cái, hừ nói: “Bản phi muốn đi vấn an Long Hậu, các ngươi có ý kiến?” Nói xong, chính mình hướng tẩm cung Tử Tô đi đến.

Các cung nữ nào dám có ý kiến a, thấy thế vội vàng theo sau, tất cung tất kính đi theo phía sau, cùng nhau đi đến tẩm cung Tử Tô.

Chỉ chốc lát sau, đoàn người liền đi tới bên ngoài tẩm cung Tử Tô, trải qua thông báo cùng đồng ý, Hồng Tuyến có thể gặp được Tử Tô đang cao hứng.

“Tỷ tỷ, chuyện gì như vậy cao hứng a?” Hồng Tuyến đỏ mắt lại đố kỵ nhìn vẻ mặt hạnh phúc lại cao hưng Tử Tô, tuy rằng trong lòng đố kỵ cùng không cam lòng, nhưng trên mặt vẫn như cũ tràn ngập tươi cười, thái độ thập phần hòa ái dễ gần, thấy nàng liền thân thiết bước tiến lên, thân thiết hỏi.

Tử Tô thấy ả tuy không thích những cũng không nghi ngờ gì,vội vàng chia sẻ cao hứng của mình, “Long Duệ nói ngày mai sẽ mang ta trở về nhân gian, trời ạ, lâu rồi ta không về, ta thật sự nhớ a, đương nhiên thật cao hứng.”

“Thì ra là như vậy a, chúc mừng tỷ tỷ được về nhà.” Hồng Tuyến ngoài cười nhưng trong không cười nói, trong lòng không thích, vô cùng muốn xé rách vẻ mặt đang vui vẻ của Tử Tô,nhưng ả ta cố nén. Ánh mắt chuyển động, đột nhiên linh quang chợt lóe, linh cơ vừa động, một kế hoạch tuyệt diệu liền nảy lên trong lòng.

Ả rốt cuộc nghĩ tới một phương pháp thật tốt, thần không biết quỷ không hay trừ bỏ Tử Tô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.