Rồng Bay Phượng Múa Long Vương Thật Xấu Xa

Chương 61: Q.2 - Chương 61: Vô cùng mừng rỡ




Long Dịch mặc kệ vẻ mặt bực bộiLong Trạch, đón nhận cái tin tức mà mình có được Tiểu Kim Long mà đắc chí, trong đầu muốn vỡ toang vì sung sướng.

Con, con, Kim Long, Kim Long, hắn chỉ tưởng tượng liền chảy nước miếng, không biết là nữ nhân nào của hắn a, lại có thể sinh hạ một tiểu Bảo Bối con như vậy, thật tốt quá, hắn hảo hảo thưởng cho nàng một phen, trước lập nàng làm Long Hậu, sau đó tái thưởng nàng vô số vàng bạc châu báu, làm cho nàng hưởng vinh hoa phú quý vô cùng.

Long Trạch siêu cấp khó chịu, vô cùng khó chịu, đặc biệt nhìn đến bộ dáng điểu điểu của Long Dịch kia, hắn buồn bực đạt tới đỉnh, thật sự ông trời mắt bị mù, tại sao lại để cho Long Dịch có được cái phúc lớn đến như vậy?

“Long Trạch, đệ mun cám ơn huynh, nếu không có huynh, đệ còn không biết đệ đã có một đứa con, nhưng lại lợi hại như thế.” Long Dịch tựa như một người trúng năm trăm vạn giải nhất, hay ăn phải thuốc kích thích vậy.

“Huynh mới không cần cảm tạ của đệ đâu.” Long Trạch thực khinh thường, đối hắn cảm kích tuyệt không cảm kích, bởi vì phụ vương của Kim Long không phải là mình.

Long Dịch bất kể mọi chuyện, hắn cao hứng a, một chuyện tốt đẹp bỗng dưng từ trên trời rơi xuống, làm hắn vui đến phát điên rồi, làm sao có thể so đo thái độ của Long Trach đối với mình ra sao, dù sao hắn biết đây là rõ ràng phi thường đố kỵ. Bị người đố kỵ cảm giác thật tốt, hắn vui, hắn thích.

Long Trạch cũng không nhìn được nữa, cứ một mực bay trẳng về phía trước, không để ý tới hắn ở phía sau lải nhải, chính mình buồn bực vùi đầu đi phía trước mà bay.

“Này, Long Trạch, nói cho đệ biết, con đệ là thế nào? Mẹ của con đệ là bộ dạng xinh đẹp không? Ôn nhu không? Săn sóc không? Xinh đẹp động lòng người không?” Long Dịch đối với xa cách của hắn tuyệt không để ý, đi theo phía sau, vẫn như cũ hưng phấn.

Long Trạch không trả lời hắn, như hắn không tồn tại.

“Này, uy, Long Trạch, huynh muốn đố kỵ với đệ cũng không phải đố kỵ như vậy a, huynh phải chúc phúc huynh đệ của huynh chứ, chuyện tốt như thế này, ngẫm lại, đệ vì Long Tộc sinh ra một tiểu Kim Long, là cống hiến vĩ đại a, huynh chắc là đệ cảm thấy kiêu ngạo, huynh hẳn là nghĩ đệ cảm thấy cao hứng.” Long Dịch không thuận theo không buông tha, lải nhải giống như một lão thái bà.

Long Trạch nghe không nổi nữa, không thể không quay đầu đến, hung tợn quát: “Đệ câm miệng cho ta, nếu đệ không câm miệng, huynh không mang đệ đi gặp con đệ a.”

Nhìn hắn một bộ hung thần ác sát của hắn, Long Dịch ủy khuất cực kì, không tình nguyện ngậm lại miệng mình, nhịn không được lại nhỏ nhỏ giọng nói: “Huynh thật là, tốt thôi, tốt thôi, đệ không nói là được, huynh người này tâm đố kỵ quá nặng, vẫn là Long Duệ cùng Long Triệt đỡ hơn, nên bảo huynh đến cho đệ biết.”

Long Trạch thật là muốn phát điên, hắn từ trước đến giờ không biết là hắn có từng chán ghét như vậy chưa, hiện tại hắn cảm giác được, Long Dịch thật là vô cũng đáng ghét, hắn không bao giờ nói chuyện nữa, cũng không quay đầu lại.

Long Dịch đành phải đi theo, tự mình cảm thấy hưng phấn với niềm vui của mình, tự mình nói mình nghe.

Chỉ chốc lát sau, bọn họ rốt cuộc đi tới Nam Hải, rốt cuộc đi tới chỗ thành thị nơi ở của Tử Tô, bay đến phòng ở của bọn họ, xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

“Con, con, con ta, phụ vương đến đây.” Long Dịch vừa vào cửa, liền hưng phấn vô cùng la to, đầu quay vòng vòng kiếm tìm kiếm con hắn.

Một phòng người không hiểu nhìn hắn, đặc biệt Long Triệt, sắc mặt phi thường không tốt, Long Duệ cũng là mặt nhăn nhíu mày, mỗi người biểu tình khác nhau.

Long Trạch không nói lời nào, ở giữa Long Duệ và Long Triệt tìm một vị trí, sau đó ngồi xuống, tức giận trừng mắt nhìn Long Dịch liếc mắt một cái.

Long Duệ không để ý tới hắn, người này vừa tiến đến liền kêu con, con, không lẽ tám chín phần mười thật là con hắn? Nói như vậy thật nhiều buồn bực a.

Long Triệt lại càng không muốn quan tâm hắn, làm không chu đáo, hơn nữa, hắn thích Tử Tô, nhưng khi nghĩ đến Tử Tô là người của huynh đệ mình, hắn liền khó chịu.

“Này, uy, các huynh làm sao vậy? Có phải là huynh đệ hay không a? Con đệ ở nơi nào? Các huynh nên nói cho đệ biết a?” Long Dịch vẫn như cũ là một bộ dạng nhí nhố, ở trước mặt bọn họ vẫn lải nhải như cũ, gấp đến độ giơ chân.

Lúc này, trong phòng Tử Tô đang ở cùng Tiểu Long Nhi xem ti vi, đang xem say mê, Tiểu Long Nhi ánh mắt nhanh như chớp vừa chuyển động.

“Mẫu hậu, bên ngoài lại có thêm vị Long Vương, nhà chúng ta có bốn Long Vương.” Tiểu Long Nhi trong lòng đối đối vợi vị Long Vương mới tới cảm thấy tò mò, mà vị Long Vương này như thế nào vừa mới đến liền kêu con, còn nơi nơi đang tìm mình.

Tử Tô nghe vậy, sửng sốt, trong lòng biết này nam nhân khẳng định là bọn hắn tìm đến, bọn họ vẫn là đối với người cha của Tiểu Long Nhi là ai chưa từ bỏ ý định, nên không tìm ra không thể. Nàng sớm nói qua, nàng tuyệt không muốn biết, vì cái gì bọn họ tại sao lại không muốn buông tha nàng, vì cái gì không cho nàng có một cuộc sống yên tĩnh?

“Bảo Bối không cần đi ra ngoài, mẫu hậu không muốn biết, phụ vương của con là ai.” Nàng lạnh lùng nói, vô cùng hờn giận.

Tiểu Long Nhi liền một lần nữa oa ở trong lòng của nàng, lôi kéo sự quan tâm của nàng, mẫu hậu không cho bé làm chuyện gì, bé tuyệt sẽ không làm, bé muốn ngoan ngoãn vâng lời mẫu hậu, không muốn mẫu hậu sinh khí, không muốn mẫu hậu thương tâm.

Bởi vì Tử Tô không cho bé rời khỏi cửa, cho nên người bên ngoài cũng không biết mẹ con bọn họ đang làm cái gì. Bởi vì không có nhìn thấy Tiểu Long Nhi, Long Dịch đã muốn ở bên ngoài cãi nhau.

“Con đệ đâu, con đệ đâu? Thằng bé ở nơi nào? Các huynh mau gọi nó đi ra.” Long Dịch gấp đến độ giơ chân, ở trước mặt ba người bọn họ quát.

Long Duệ thật sự là nhịn không được, tức giận hướng hắn giận dữ hét: “Long Dịch, ai là con đệ? Vừa tiến đến liền gọi bậy, có phải con đệ hay không, hiện tại ai cũng không biết.” Hắn càng nghĩ càng nổi giận, chỉ vì một Tiểu Kim Long mà làm náo loạn cả bốn hải vực, tên này thật là ngốc, ngay cả nhân loại nữ tử cũng dám dính, lá gan không nhỏ.

“Không phải con đệ? Long Duệ huynh là không phải đố kỵ chứ, đố kỵ đệ có một Kim Long lợi hại nhất Long Tộc lại là con đệ. Hừ, không nghĩ tới huynh cũng sẽ đố kỵ đệ, uổng công trong bốn anh em ta thương huynh nhất.” Long Dịch giận, con không gặp, còn bị huynh đệ tốt trách móc một chút, hắn cũng không cam lòng.

Long Triệt cũng giận, cả giận nói: “Ai nói cho đệ là Tiểu Long Nhi là con đệ? Bây giờ còn không biết là ai, đệ ở đây gào to cái gì?” Tâm tình hắn phiền thật sự, nếu không rầy Long Dịch, dám có đánh nhau a.

Long Dịch trợn tròn mắt, không phải con của hắn? Nhưng là rõ ràng Long Trạch nói là con của hắn a? Không phải con của hắn? Hắn đến xem náo nhiệt

“Long Trạch, là huynh nói, là huynh nói Tiểu Kim Long là con đệ, hại đệ bỏ ngủ chạy tới. Huynh nói, này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Long Dịch nổi giận, tức giận tận trời trừng mắt hỏi Long Trạch.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.