Chu Hòa Huy cùng Sở Ngôn đã ở chung năm tháng, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên y nhìn thấy thiếu niên này bộ dáng thành thật như thế. Loại nghiêm túc này không phải chỉ là thái độ nhất thời mà là một loại khí tràng nặng nề vô hình, khiến cho không khí có chút ngưng trọng.
Thấy thế, Chu Hòa Huy cũng ngồi xuống, trịnh trọng nhìn về phía Sở Ngôn, bất quá y tuyệt đối sẽ không nghĩ đến Sở Ngôn sẽ nói ra những lời như vậy!
“Chu ca, thời điểm chúng ta gặp mặt lần đầu tiên, anh đã hỏi tôi ba vấn đề, vấn đề thứ nhất lúc đó tôi đã trả lời anh, tôi biết anh là Chu Hòa Huy, là kim bài đại diện của Thiên Thịnh.”
Thời gian thật giống như quay ngược trở lại năm tháng trước, Chu Hòa Huy bỗng nhiên có chút hỗn loạn, tựa hồ tất cả mọi việc mới chỉ phát sinh ở ngày hôm qua.
Chu Hòa Huy sững sờ gật đầu, chỉ nghe Sở Ngôn tiếp tục nói: “Vấn đề thứ hai là vì sao anh lại ký hợp đồng với tôi. Vấn đề thứ ba là anh vì sao lại cho tôi tài nguyên. Lúc đó tôi cảm thấy anh sẽ không nói cho tôi biết đáp án, hay là nói anh khả năng cũng không biết đáp án hai cái vấn đề này, tôi nói có đúng không?”
Nghe vậy, Chu Hòa Huy đầu tiên là lắc đầu, nhưng cuối cùng vẫn là gật gù, y nói: “Tôi ký hợp đồng với cậu là bởi vì Từ tổng yêu cầu tôi làm như vậy, cho cậu tài nguyên cũng vậy. Nhưng tôi cũng không biết vì sao đột nhiên Từ tổng lại muốn nâng đỡ cậu, đồng thời cho cậu nhiều tài nguyên như thế, bao gồm cả bộ đại chế tác điện ảnh ban nãy tôi nói đến.”
Từ Ngọc Dung là tổng giám đốc công ty giải trí Thiên Thịnh, trước kia cũng từng là một người đại diện vô cùng nổi tiếng, một tay nâng đỡ An Thiều Dương lên ngôi vị nữ hoàng điện ảnh Hoa Hạ. Từ Ngọc Dung trước đây chắc chắn là không quen biết Sở Ngôn, thậm chí đến Thiên Thịnh đã được hơn ba tháng, thế nhưng Sở Ngôn cũng chưa từng gặp mặt được người phụ nữ này, vì nguyên nhân này có thể trực tiếp loại bỏ suy đoán “Từ Ngọc Dung chủ động muốn nâng đỡ Sở Ngôn.”
Câu trả lời của Chu Hòa Huy đã nằm trong dự liệu của Sở Ngôn từ lâu, cậu suy tư chốc lát, mày kiếm khẽ nhướn lên, một lát sau, Sở Ngôn hơi nhếch môi, mỉm cười dịu dàng nhìn về phía Chu Hòa Huy, tự tin nói: “Chu ca, anh cho tôi đáp án hai vấn đề này cũng không quá rõ ràng , nhưng tôi vẫn hi vọng anh có thể nghiêm túc lắng nghe một chút ý kiến của tôi. Ý của tôi chính là —— tôi không muốn nhận bộ phim này.”
Chu Hòa Huy phút chốc mở to hai mắt, vô cùng kinh ngạc mà nhìn thiếu niên đang ngồi phía đối diện.
Chu Huy Hòa tự dằn vặt bản thân mất nửa giờ. Y chưa bao giờ nghĩ đến, trên thế giới này sẽ có một người đối mặt với cơ hội ở ngay trước mắt lại sẽ thờ ơ, không động lòng như vậy.
Đây không phải là cơ hội bình thường, mà đây là một cơ hội để bất cứ ngôi sao nào cũng có thể trong thời gian ngắn nhất một bước lên trời, tiến vào vị trí cao quý nhất trong giới giải trí.
Kỳ thực vẫn còn một ít kế hoạch nữa mà Chu Hòa Huy vẫn chưa kịp nói cho Sở Ngôn biết, sau khi cùng ảnh hậu, ảnh đế quay xong bộ phim này, Sở Ngôn sẽ có một bộ điện ảnh khác trong vai trò nam chính, diễn cùng một nữ Hoa Đán đang hot; tiếp theo đó sẽ thử vai nam số hai trong một bộ điện ảnh đại chế tác, nam chính là ai không quan trọng, thế những nữ chính chính là An Thiều Dương.
Có thể nói, chỉ cần có được một cơ hội như vậy, phàm là những ngôi sao có chút diễn kỹ đều có thể trong vòng một năm một bước lên trời, có thể lấy được giải thưởng hay không là một chuyện khác vì việc này có móc nối với thực lực cá nhân, thế nhưng tuyệt đối có thể yên vị trong 20 vị trí đầu bảng Thôi Xán Hoa Tinh.
Một tấm thảm đỏ rực rỡ hoa lễ đã từ từ trải ra ở ngay trước mắt thiếu niên, cậu hiện tại đã dẫm lên một chân, chỉ cần tiến thêm vài bước về phía trước, chờ đợi cậu sẽ là tương lai quang minh vô hạn.
Nhưng mà, tất cả những thứ này cũng không thể hấp dẫn được cậu.
Sau khi đồng ý yêu cầu của Sở Ngôn, Chu Hòa Huy đem toàn bộ những kế hoạch tiếp theo nói ra, thế nhưng đối mặt với những cơ hội hấp dẫn như vậy, thiếu niên tuấn mỹ vẫn không có nửa điểm thay đổi sắc mặt, chỉ bình tĩnh mà gật gật đầu, cười nói: “Thật là đáng tiếc.”
Một câu này vừa nói ra, Chu Hòa Huy đối với ngôi sao nhỏ dưới tay mình này càng đánh giá cao thêm mấy phần.
Sở Ngôn không muốn nhận thêm bất cứ đĩa bánh nào vô duyên vô cớ từ trên trời rơi xuống nữa, cậu nói: “Nếu như công ty muốn nâng đỡ tôi, bởi vì tôi có thể mang đến nhiều lợi ích cho công ty, tôi nhất định sẽ cố gắng. Thế nhưng Chu ca, nếu như là ai đó muốn nâng đỡ tôi, vậy thì tôi không có cách nào có thể tiếp thu, bởi vì thù lao cái này rất cao, tôi trả không nổi.”
Thù lao rất cao, tôi trả không nổi.
Nói thẳng ra đây có nghĩa là: Tôi kiên quyết không chấp nhận quy tắc ngầm.
Dưới tay Chu Hòa Huy có một ảnh hậu cùng một nghệ sĩ tuyến một, tuy nói là y không khởi xướng hành vi quy tắc ngầm, thế nhưng nghệ sĩ dưới tay y vẫn luôn âm thầm chủ động sử dụng. Chu Hòa Huy có chút không thích, nhưng sẽ không phản đối, nói cho cùng đây vẫn là chuyện riêng của mỗi người, y cũng không tiện nhúng tay.
Đem so sánh với những người luôn muốn một bước lên trời kia, Chu Hòa Huy lại càng thêm yêu mến thiếu niên này, có thể đối mặt với mọi mê hoặc mà mặt vẫn không đổi sắc. Sau một thoáng trầm tư, y hủy bỏ kịch bản chữ bộ phim điện ảnh kia, bắt đầu tìm kiếm những lời mời đóng phim khác.
Thấy thế, Sở Ngôn khẽ mỉm cười, đột nhiên hỏi: “Chu ca, không bắt buộc tôi xem kịch bản AI nữa sao?”
Chu Hòa Huy nghe vậy, bất đắc dĩ mà nói rằng: “Sau khi《Khi Thiên Tam Phiến》công chiếu, Lưu Chinh đến tìm tôi ba lần, tôi làm sao còn có thể bức bách cậu đọc kịch bản AI? Cậu đã không cần kịch bản AI mà vẫn có thể diễn xuất tốt như vậy, tôi sẽ không tiếp tục miễn cưỡng cậu nữa, có lẽ cậu đã nói đúng, kịch bản chữ cũng là một loại ưu thế đi.”
Một lát sau, Chu Hòa Huy bỗng nhiên ý thức được: “Đúng rồi, nếu cậu đã không diễn bộ điện ảnh đại chế tác kia, vậy thì cứ tiếp tục làm khách mời của 《Khi Thiên Tam Phiến》cũng là một lựa chọn rất tốt! Bây giờ, tôi sẽ tìm Lưu Chinh nói chuyện...”
Sở Ngôn diễn Tần Mộ Nghiên, hay là nói Tần Mộ, mặc dù chỉ là khách mời nhưng lại có thể làm cho khán giả theo dõi 《Khi Thiên Tam Phiến》vui mừng không ngớt.
Kẻ lừa đảo xếp hạng hai thế giới, lớn lên đẹp trai, còn có thể trêu trọc em gái... Khụ trêu đùa anh trai, bao nhiêu ngầu! Đây quả thực là cây hút fans trời sinh a!
Vốn dĩ theo kế hoạch ban đầu của Chu Hòa Huy thì Sở Ngôn có cơ hội tốt như thế cũng không cần phải tiếp tục tham gia《Khi Thiên Tam Phiến》. Nhưng bây giờ tình huống không giống với lúc trước, y tự nhiên sẽ suy xét thêm vấn đề này, đồng thời còn gửi cho Từ tổng một bản báo cáo, đem chuyện này báo cáo lên.
Cho dù lần này Từ tổng có trách phạt, Chu Hòa Huy cũng sẽ tận lực gánh vác mọi hậu quả. Nếu y đã là người đại diện của Sở Ngôn thì y càng phải có trách nhiệm chăm sóc cho thiếu niên này, cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì, thân là một người đại diện cũng phải biết xung phong gánh vác.
Hơn nữa, một ngôi sao cũng có thể tự chủ lựa chọn tiếp nhận quy tắc ngầm hay không, đây là quy tắc đã được ngầm thừa nhận trong giới giải trí, không có ai có thể phá vỡ, nếu như giới giải trí ngày nay còn giống như một ngàn năm trước thì không biết sẽ còn loạn đến mức nào đây.
Nhưng mà Chu Hòa Huy hoàn toàn không nghĩ tới báo cáo của y lại được thông qua vô cùng thuận lợi, toàn bộ những kế hoạch trước kia của Sở Ngôn đều được hủy bỏ. Đối phương hủy bỏ đến thoải mái như vậy khiến Chu Hòa Huy có chút kinh hãi. Mà sau khi hiểu rõ mọi chuyện, Sở Ngôn cũng chỉ híp mắt suy tư hồi lâu, cái gì cũng không nói.
Nói thế nào thì đối phương cũng không thể phá hỏng quy tắc trong giới giải trí chứ?
Coi như đó có là Hạ Bách Thâm thì cũng không thể ép buộc một ngôi sao tiếp nhận quy tắc ngầm của hắn!
—— Đúng là như vậy, nhưng điều kiện tiên quyết đó là ngôi sao kia không phải vợ của hắn....Khụ, trở lại đề tài chính.
Sau hai lần Chu Hòa Huy đến gặp Lưu Chinh, hai bên vẫn không thể thống nhất ở một số điều lệ. Không đợi đến lần thứ ba bàn bạc, Chu Hòa Huy lại phát hiện ra có một hợp đồng khác tốt hơn, xem ra lần này Lưu đạo lại phải tìm đến tận cửa cầu tình rồi.
Có điều, Chu Hào Huy đời nào sẽ để ý đến lão bằng hữu không biết xấu hổ của mình, y trực tiếp đem kịch bản thử vai đưa cho Sở Ngôn, đồng thời vẻ mặt đầy bất đắc dĩ nhìn về phía lão bằng hữu đang không ngừng kêu gào “Chu Hòa Huy tên khốn qua cần rút ván”, “Không đưa Tần Mộ cho tôi, có tin tôi cắn chết cậu!”, cười híp mắt nói rằng: “Thời điểm chúng ta bàn chuyện hợp tác, tôi đương nhiên là suy nghĩ cho Sở Ngôn! Tần Mộ không thể trở thành nam chính 《Khi Thiên Tam Phiến》, cho nên là nói so với 《Thịnh Thế》 nhà người ta cậu có chỗ nào hơn được đâu.”
Một câu này nói ra, Lưu đạo phi thường không phục: “Đi thử vai 《Thịnh Thế》, may mắn lắm cũng chỉ có thể diễn vai nam số hai, hơn nữa một bộ phim truyền hình quay xong là kết thúc, 《Khi Thiên Tam Phiến》của chúng tôi chí ít còn có thể quay nhiều kỳ! Rõ ràng là 《Khi Thiên Tam Phiến》của tôi càng tốt hơn!”
Chu Hòa Huy ghét bỏ mà nhìn Lưu Chinh một cái, nói: “Lời này cậu tự tìm Quách lão nói đi, tôi không chịu trách nhiệm.”
Vừa nghe đến hai chữ “Quách lão” này, Lưu Chinh nhất thời ỉu xìu. Sau hai lần nghe Chu Hòa Huy quả quyết “Sở Ngôn tuyệt đối sẽ không diễn nam số bốn 《Khi Thiên Tam Phiến》” vẻ mặt y đầy mất mát mà rời đi, trước khi đi còn nghiến rắng nghiến lợi mà véo Chu Hòa Huy một cái, xem như là báo thù.
Lưu Chinh cười đắc ý: “Tiểu Dạng, tôi đây không dám cùng lão Quách cướp người, chẳng lẽ còn không chỉnh nổi cậu sao?”
Bị véo đỏ cánh tay, Chu Hòa Huy cười khổ đưa mắt nhìn Lưu Chinh rời đi, sau khi trở lại phòng nghỉ, Sở Ngôn đã xem xong toàn bộ kịch bản thử vai.
Nhìn thấy vẻ mặt đau đớn của Chu Hòa Huy, Sở Ngôn nhíu mày như có điều suy nghĩ, cười nói: “Chu ca, bộ phim này khá hay, lúc nào sẽ thử vai?”
Chu Hòa Huy xoa xoa cánh tay nói: “Hai ngày sau, nhân vật nam số hai bắt đầu thử vai rồi. Có điều lần này thử vai cậu phải tự lực cánh sinh rồi, ngoài nam chính đã được định sẵn, thì các diễn viên khác đi thử vai đều phải dùng thực lực của chính mình để thuyết phục đạo diễn, không có chuyện dựa dẫm vào công ty hay các thế lực khác, tôi cùng Quách lão trước đây từng hợp tác, có thể giúp cậu tranh thủ một buổi thử vai tiêu chuẩn.”
Nghe vậy, Sở Ngôn nhíu lại mày kiếm, hơi suy tư một chút, sau đó cậu khẽ mỉm cười, nói: “Tôi muốn thử vai nam số bốn.”