Bánh bao nhỏ còn đang uống sữa, bé hiển nhiên là một cục cưng tính khí không mấy tốt, không thích nhũ mẫu đút cho, mỗi lần uống sữa đều giống như đang chịu cực hình.
Nhũ mẫu đã là người có nồng độ tin tức tố cực thấp mà hắn khó lắm mới kiếm được, vậy mà bánh bao nhỏ vẫn chịu ảnh hưởng như bình thường, không chịu uống sữa, phải đợi đến lúc đói đến không chịu được nữa mới chịu uống.
Có lẽ là vì muốn bớt tiếp xúc với nhũ mẫu, mỗi lần bé uống sữa, uống đến no căng bụng cũng không chịu dừng lại, giống như là đang đánh giá sức chứa của bụng mình vậy.
Vì thế phụ huynh không thể không giúp bé ợ sữa.
Tra A hỏi nhũ mẫu: Những đứa nhỏ bình thường đều sẽ có vấn đề này sao? Có phải là nó có chút kém thông minh hay không vậy?
Nhũ mẫu: Không phải, tiểu thiếu gia có lẽ chỉ là cần người ba Omega của mình, ngài cũng biết đấy, đây là sự hấp dẫn do gene quyết định.
Tra A vừa nghĩ tới người kia cũng cảm thấy rất buồn bực, hắn không muốn thừa nhận bản thân cần người kia, cũng chỉ là một đứa nhỏ mà thôi, sao hắn có thể không quản được nó chứ. Vì vậy hắn ôm lấy bánh bao nhỏ, hống hống.
Bánh bao nhỏ cuối cùng cũng ợ sữa rồi, biu~ biu~ biu~ phun hết lên mặt của tra công.