Tra A ủ rũ cúi đầu quay trở lại, quản gia hỏi hắn có phải lại cãi nhau với khốc O không, tra A nói phải.
Tra A: Đầu con lúc đó có chút loạn, hình như đã nói sai gì đó rồi.
Quản gia hiền lành mà nhìn thiếu gia nhà mình.
Tra A: Ông cảm thấy con có đẹp trai không?
Quản gia:... Ừm, đẹp trai.
Tra A: Nếu như không có tiền, con có đẹp trai không?
Quản gia: Cậu đẹp trai là hiện tượng khách quan.
Tra A suy nghĩ một chút: Vậy em ấy thật sự có khả năng, là bởi vì yêu thích con.
Quản gia hít vào một hơi: Tôi cứ nghĩ hai người là do yêu nhau mới ở bên nhau chứ, chỉ cho là những người trẻ tuổi thì thích giận dỗi nhau mà thôi.
Tra A: Có phải không? Con phải suy nghĩ thật kĩ...
Quản gia nhắc nhở hắn: Kỳ thực tôi đã muốn hỏi từ sớm, lúc trước tôi cứ cho rằng ngài sợ làm lỡ công việc đang trên đà đi lên của thiếu phu nhân nên mới không muốn công khai, nhưng trước mắt xem ra hai người hình như cũng không phải rất lưu ý đến chuyện này, còn đem con theo, lên cùng một chương trình. Một khi chương trình phát sóng, phần lớn khán giả nhất định sẽ có thể đoán được, nhưng tại sao ngài vẫn không mang thiếu phu nhân về nhà vậy?
Tra A: Con thoạt nhìn rất quan tâm em ấy sao?
Quản gia: Tôi đã xem qua một vài đoạn cut từ đạo diễn, có cảm giác như mỗi lần đại vương A nhìn chằm chắm thiếu phu nhân, trông ngài giống như bất cứ lúc nào cũng có thể xông ra làm nguy hại an toàn công cộng vậy.
Tra A hít vào một hơi.