CHƯƠNG 8
Tác giả: Chiến Thanh
Biên tập viên: Leonemean
Đôi môi nóng bỏng dán lên lưng Kiều Tang làm cho miệng vết thương đau đớn. “Không. . .” Kiều Tang run lên, “Xin cậu đừng thô bạo. . . Tôi sợ… ” Hai tay ôm lấy cơ thể trần truồng, tình cảnh thê thảm lúc trước lần nữa hiển hiện trong đầu cậu.
Kiểm tra vết thương xong, Ashurnasirpal thở dài ” Cậu phục hồi chậm như vậy, chắc hẳn là rất đau?” Hắn cúi đầu hôn lên nơi đã từng hứng chịu một mũi tên thay hắn.
“Không !!!” Cảm giác nóng ẩm trên lưng khiến Kiều Tang co rút thân thể.
“Đừng khóc. . .” Nước mắt tràn ra khỏi đôi mắt xinh đẹp, ”Cậu thật đáng yêu!” Hắn chiếm lấy đôi môi nức nở, rồi khuôn mặt đỏ hồng và lỗ tai mẫn cảm, thậm chí hôn lên những sợi tóc vàng óng ánh.
“Đừng. . .” Kiều Tang giãy dụa trong lòng nam nhân, trốn tránh bàn tay to lớn vuốt ve không kiêng nể cơ thể cậu.
“Vì sao. . . Đối xử với tôi như vậy? Tôi là. . .Nam!”
“Là nam thì sao?” Ashurnasirpal hôn làn môi nghẹn ngào. Hắn chưa một lần chú ý tới đám nam nô mà các nội quan đưa vào cung, thường thì sẽ tặng lại cho những thần tử có công. . . Duy chỉ có Kiều Tang, Sứ giả của Thần linh đã cứu mạng hắn—— “Ta thích cậu. . .” Hắn xiết chặt người kia trong tay, thì thầm bên tai cậu lời yêu.
”Tôi ghét cậu ——” Lời nói giận dữ chợt bị ngăn chặn, “U-a..aaa!” Trốn không thoát, đối phương bức bách cậu phải hé miệng ra. Ngọn lửa tập kích, chiếc lưỡi mềm dẻo liếm láp hàm răng, dây dưa lấy lưỡi cậu. Hắn ngấu nghiến đôi môi đỏ mọng, lúc cậu gần như ngạt thở thì hắn mới chịu buông tha, “Haizz, ha. . .” Cậu há miệng thở dốc, “À?” không kịp phản ứng đã bị hắn kéo mạnh, tấm lưng trần trụi dựa sát vào ***g ngực dày dạn phía sau.
Hai thân thể như dán vào nhau, tay Ashurnasirpal vòng qua chiếc eo thon nhỏ. Tư thế ái muội làm cho Kiều Tang xấu hổ đến muốn chui xuống đất, lên tiếng mắng, ” Thả tôi ra. . . Đồ khốn kiếp… Nếu dám làm chuyện hạ lưu với tôi, thần linh nhất định sẽ trừng phạt cậu!”
“Thần linh sẽ không trừng phạt ta, bởi vì chính Người đã ban cậu cho ta.” Ashurnasirpal quấn chặt lấy người đang không ngừng vặn vẹo, đặt xuống gò má non mịn đỏ bừng và cần cổ tuyết trắng vô số nụ hôn.
Nam nhân làm theo ý mình, nào biết nói đạo lý cái gì, khiến Kiều Tang đáy lòng rét lạnh. Giờ phút này, cậu phải đối mặt với một chiến binh sa mạc mạnh mẽ kiêu ngạo~ một đế vương Duy ngã độc tôn. Ý thức được điểm này, cả người cậu lập tức lâm vào vực sâu tuyệt vọng.
“Buông ra. . . Thả tôi ra… Cậu đã kiểm tra vết thương của tôi rồi, có thể để tôi mặc quần áo vào được không?” Kiều Tang giãy dụa mãnh liệt, miệng vết thương xé rách đau đớn.
“Thương thế của cậu chưa hoàn toàn ổn định, đừng có nhích tới nhích lui nữa.” Ashurnasirpal nhíu mày, hai tay kìm lại cơ thể trần trụi gầy yếu, tuy biết rằng người kia lưng mang vết thương nhưng không muốn thả ra. Mùi hương của cơ thể nằm trong lòng mơn man khứu giác hắn, lập tức dẫn dụ ham muốn khiến hắn càng không có ý buông tha.
“Đừng sợ, cậu mà ngoan ngoãn thì ta sẽ không đối xử thô bạo như lần trước. . .”
Luồng khí nóng rực phả vào tai làm cho Kiều Tang sợ run, cậu kêu lên, ”Thả tôi ra~ Không muốn. . . Ah ah!”
Vòng tay rộng lớn từ eo cậu xuyên qua nách trượt lên ngực sờ soạng hai điểm hồng anh, khiến cậu toàn thân nổi da gà.
Ashurnasirpal nhìn bộ dáng lắc đầu rơi lệ của cậu, tay vẫn tiếp tục niết kéo đầu ngực xinh xắn, cảm thấy nó dường như đang biến đổi, hắn cười khẽ nói nhỏ trên gò má đã ửng hồng kia, “Xem đi, núm vú hồng phấn thật đáng yêu.”
Từng câu từng chữ làm Kiều Tang có cảm giác bị sỉ nhục, “Không. . . Cậu mau buông tay!” Kiều Tang kháng nghị, “Ah. . .” Ngực lúc ngứa lúc đau, cậu liên tục thở dốc.
“Bị kích thích phải không?” Ashurnasirpal cười nhẹ, mười ngón tay chơi đùa ***g ngực phập phồng thở khó khăn. “Vuốt ve, xoa miết sẽ làm thứ xinh đẹp này đứng thẳng.”
“Không được. . .” Kiều Tang khóc nức nở, bị ép thừa nhận từng nụ hôn rơi trên má, tóc, trên cần cổ mảnh. “Đau!” Đầu vú bị người dùng sức cắn rồi lại liếm láp vuốt ve, cậu giãy dụa cùng rên rỉ, “Đừng. . . Ah, ah ah~ Mau buông tay. . .”
Kẻ nào có thể cam lòng để mĩ nhân chạy thoát ngay lúc này? “Bảo bối ngoan, ta sẽ làm cho cậu vui sướng đến mụ mị đầu óc.” Ashurnasirpal ôm lấy người trong ngực, một tay chậm rãi hướng xuống. . .
“Không được sờ ——” Cảm thấy phía dưới bị bàn tay ấm áp nắm lấy, Kiều Tang liền phản kháng. Muốn tên cứng đầu kia ngừng lộn xộn tựa hồ là chuyện khó xảy ra, vì vậy Ashurnasirpal đẩy đôi chân tyết trắng đang kẹp chặt của Kiều Tang ra, đặt chúng trên hai đùi hắn. Chân không chạm đất bị ép mở rộng, trọng tâm chỉ có thể dựa vào người tên khốn kia, cùng bộ vị xấu hổ lộ rõ bị người xem hết khiến Kiều Tang không chịu nổi nhục nhã. Chỉ còn hai cánh tay có thể tự do hoạt động, Kiều Tang liên tục đánh Ashurnasirpal mà nước mắt không cam lòng tuôn ra, “Ta hận ngươi. . . Đối xử với ta như vậy. . . Thả ra. . .”
Không thèm để ý tới kháng nghị của Kiều Tang, Ashurnasirpal chiếm lấy hai cổ tay nhỏ nhắn đặt trên bộ ngực non mịn phập phồng, tay kia chậm rãi xoa nắn vật nhỏ dưới thân anh chàng khốn khổ. . .
Bộ vị trọng yếu bị người nắm giữ, nhất thời Kiều Tang vặn vẹo thân thể, tiếng hô chuyển thành thở mạnh, “Không muốn. . .” Sợ hãi cùng hỗn loạn, cậu muốn kháng cự lại hết thảy, “Ư… Ah ah. . .” Khoái cảm thân thể đè bẹp lý trí, tiếng rên rỉ gợi tình thoát kìm kẹp chảy ra từ khoé miệng.
“Đúng, chính là như vậy. . . Bảo bối đáng yêu phải biết nghe lời, ” Âm thanh kiều mỵ khiến Ashurnasirpal dục hỏa hừng hực, “Tiếng kêu của cậu thật dễ nghe.” Hắn tiếp tục động tác, hôn sâu như muốn nuốt lấy Kiều Tang.
Nhiệt độ cơ thể lên cao, men rượu trong cơ thể dường như đã đến hồi phát tác mạnh mẽ nhất, Kiều Tang chuếnh choáng, tại nơi bị nam nhân vỗ về chơi đùa dần dần có cảm giác. . . “Không! Buông ra, ” Cậu thất kinh, trốn tránh, “Ah ah. . . U-a..aaa. . . Ah. . .” Động tác lúc nhanh lúc chậm giày vò cậu, có muốn trốn cũng không được.
“Ah, ah, ah, “
Ashurnasirpal cười nhìn người trong lòng vì được hắn vuốt ve mà mất đi lực kháng cự, còn thở gấp đầy quyến rũ, “Kêu nhiều hơn một chút.” Hắn mơn chớn đôi môi nóng rực trên cần cổ đã ngửa ra vì khoái cảm.
“Ah. . . Nóng quá. . .” Hạ thân bừng bừng anh khí, vết thương còn ẩn ẩn đau làm Kiều Tang vặn vẹo eo thon, thân mình tựa một cánh cung hoàn hảo. Cảm thấy cặp đùi trắng nõn run rẩy bất an, Ashurnasirpal dùng thêm lực đùa bỡn.
“Ah. . . Ah. . . ” Tiếng rên rỉ tràn ra không kiềm chế theo nhịp điệu ma sát tăng dần, Kiều Tang vô lực để người ôm ấp. Ashurnasirpal nhìn phân thân Kiều Tang vì được vỗ về mà cương ngạnh, ngón cái cùng ngón trỏ miết nhẹ lỗ nhỏ rỉ dịch trong suốt, cúi sát khuôn mặt thở dốc của cậu nhỏ giọng cười, “Xem này, cậu vừa đỏ lại vừa cứng. . . Thật là một bảo bối thành thật.”
“Không!” Nước mắt xấu hổ chảy xuống, Kiều Tang cố khép lại chân mà không được. Lúc cậu bối rối, Ashurnasirpal càng làm càn đùa bỡn ngọc hành phấn hồng, tay kia trượt xuống khe mông cảm nhận cửa huyệt co rút lo sợ.
“Chỗ đó không muốn ——” Kiều Tang kháng cự dị vật xâm lấn, “Ah~ ” Dù cho hai tay đẩy đánh nam nhân, vẫn không có cách ngăn cản vật thô ráp tiến vào bên trong!
Ngón trỏ chậm rãi hướng tiểu huyệt phấn nộn đẩy mạnh, Ashurnasirpal cảm thấy cơ thể đối phương khẩn trương co rút hấp thụ ngón tay của hắn, hắn liếm bờ môi, “Thấy không? Cái miệng nhỏ này cũng thật là nóng bỏng, mút lấy ta không tha.” Gương mặt đỏ bừng cùng bộ dáng run rẩy, Kiều Tang lắc đầu cự tuyệt. Ashurnasirpal thương tiếc hôn nước mắt trên mi cậu, thở dài: “Nếu như ta đi vào, cậu sẽ lại bị thương?” Kiệt lực khống chế phân thân trướng đau bừng bừng dục hỏa, hắn nghĩ cứ làm tới như lần đó thì sẽ chỉ tăng thêm thương thế cho cậu.
Cho nên bây giờ Ashurnasirpal muốn làm Kiều Tang vui sướng. Đối mặt với thống khổ của cậu, hắn không hề đẩy vào mà rút đầu ngón tay ra, vỗ về cửa huyệt hồng tươi đang run rẩy, nhẹ nhàng vẽ vài vòng an ủi. Một tay ma sát hạ thân, tay kia gãi nhẹ phía sau kích thích Kiều Tang, ”Không. . . Ah, ah. . . Buông ra. . .”
Kiều Tang than thở, “Tôi nóng. . . Nóng quá. . .” Lâng lâng hơi men, cảm giác thân thể trở nên kỳ quái theo nhịp điệu ma sát của người kia, cơn ngứa ngáy từ giữa hai chân lan tràn đến từng tấc da thịt. “Không được. . . Ashurnasirpal… Tôi không muốn như vậy. . .” Cậu sợ tới mức kêu la, nam nhân càng cố tình đùa bỡn vuốt ve cửa huyệt non hồng, mãnh liệt ma sát rồi đút ngón tay vào. Cậu chịu không nổi ngửa đầu thở gấp gáp, “Không được. . . Tôi. . . Muốn bắn. . .” Thân thể một hồi co rút dậy sóng “Ah, ah… ” Cậu thở gấp, ngón chân trắng nõn co quắp, cơ thể mềm nhũn ngã vào vòng tay ôm ấp của người thanh niên vương giả kia.
“Kiều Tang. . .” Ashurnasirpal trìu mến gọi nhỏ, nhìn chất dịch sền sệt trên tay, bụng cùng ngực Kiều Tang, thậm chí trên thảm trải sàn cũng dính thứ đó~ hắn cười khẽ, ôm mĩ nhân hư thoát vô lực nằm xuống, đầu gối đẩy hai chân đã run lẩy bấy của cậu ra, đè lên người chàng trai tội nghiệp.
Mái tóc dài đen nhánh quấn lấy Kiều Tang, đối mặt khí phách mười phần vương giả, bị thân hình trơn bóng cường tráng chế trụ, cùng kinh nghiệm phòng the *** loạn của hắn~ Kiều Tang xấu hổ muốn ngay lập tức biến mất! “Buông tha cho tôi được không. . . Ư. . .” Hai tay che mặt, dòng nước mắt nóng hổi tràn ra, cậu không biết mình mắc cái chứng gì? Rõ ràng không muốn, vậy mà lại chẳng biết xấu hổ phóng đãng vui sướng bởi đàn ông trêu đùa!
Namnhân kéo tay của cậu ra, hôn giọt lệ lăn xuống khóe mắt, vị nước mắt mặn đắng đầu lưỡi. Thân thể mềm mại run rẩy bị đặt dưới hình thể cao lớn cường tráng, muốn chạy trốn nhưng vô lực. Chợt trông thấy đối phương bỏ đi áo ngắn, lộ ra hạ thân thô to của hắn, “Đừng đi vào —— Tôi không thể…” Cậu sợ hãi khép hai chân lại, tay chăm chú bảo vệ hậu đình.
Ashurnasirpal mềm lòng, “Nhìn cậu như vậy, muốn tiếp nhận ta. . . Là quá miễn cưỡng?” Than nhẹ một tiếng, dục hoả vận sức chờ phát động đã không thể lui, vì vậy hắn quyết định, “Như vậy đành phải. . .”
Đột nhiên bị kéo, tứ chi chạm đất quỳ gối trước mặt nam nhân, Kiều Tang thấy đối phương đung đưa phân thân tiến gần tới thì cậu lập tức hiểu ý, ”Không!”
Ashurnasirpal bất chấp kháng cự của Kiều Tang, đè lại kẻ muốn chạy trốn, “Hé miệng, ngậm lấy.” Cậu mãnh liệt lắc đầu, hắn mỉm cười, “Ta đã tận lực săn sóc cậu, cho dù không làm được phía dưới thì cũng phải để cho ta khoái hoạt với cái miệng phía trên. . . Như vậy, hay là dùng bảo bối của ta cắm vào thân thể cậu~ đến lúc đó cũng đừng trách cứ ta.”
Namnhân ngữ điệu hòa hoãn mềm mỏng, nhưng lại lay động vật cực đại kia như muốn cảnh cáo. Hắn gỡ ngón tay che chắn cửa huyệt non hồng, “Không muốn!” Kiều Tang hoảng sợ kêu gào, nước mắt nước mũi ràn dụa đáng thương. . . ”Cậu không thể đối xử với tôi như vậy~ “
Ashurnasirpal bị *** trêu chọc đến cuồng loạn, không cần và cũng chẳng cần kìm nén phát tiết. Thấy Kiều Tang chậm chạp không chịu tiến hành, hắn bóp chặt đôi má thanh tú bức bách đối phương há miệng, đem biểu tượng nam tính của mình đi thẳng tới yết hầu cậu.
“U-a..aaa ——” Vật to dài nhồi vào miệng làm cho Kiều Tang muốn ói. Thở dốc nặng nhọc, cậu bị ép đầu thừa nhận nam nhân lúc lên lúc xuống, chỉ có thể phát ra những thanh âm “U-a..aaa, U-a..aaa, U-a..aaa!” khổ sở.
“Ngậm lấy~ Tốt lắm. . .” Hưởng thụ cảm giác ấm áp bao quanh cự vật, Ashurnasirpal vui sướng thở dài, “Nhúc nhích miệng.” Hắn chắc cậu sẽ không nghe theo, vì vậy hắn tự mình thẳng tiến!
“U-a..aaa ——” Kiều Tang thống khổ không chịu nổi, nước mắt rơi lã chã, muốn chạy trốn mà không nhúc nhích nổi. Ashurnasirpal sa vào tại trong dục hỏa nên hầu như không còn để ý tới cảm giác của cậu, vong tình gầm nhẹ, “Quá tuyệt, nóng hừng hực. . .” Khuôn mặt tuấn tú ngẩng cao, tóc đen dài sáng bóng hất tung, gia tăng vận động đưa đẩy vùng eo, hai tay khống chế khuôn mặt tái nhợt của đối phương.
Khoái cảm tuôn trào như sóng đã tới đỉnh điểm, hắn gầm một tiếng, toàn thân run lên. Cảm thấy dịch thể bắn ra, “Khục, khục khục ——” Kiều Tang dốc sức liều mạng giãy dụa nhằm thoát khỏi khống chế, không ngừng ho khan nhả thứ trong miệng ra.
“Không được nhổ ra.”
Ashurnasirpal bóp chặt hắn hai má, buộc cậu nuốt dịch thể —— “Không. . . Khục!” Lúc đó, dịch thể chảy vào yết hầu, một chút theo khóe miệng chảy ra. . . Hắn quỳ xuống ôm lấy thân thể đỏ bừng vô lực nằm trên sàn, trước mắt là dung nhan thanh tú nhu nhược mê người. . .
“Tốt rồi tốt rồi, bảo bối đáng thương. . . Đừng khóc.” Ashurnasirpal nghiêng người, thè lưỡi liếm chất lỏng *** mĩ bên làn môi đỏ mọng…