Editor: Nhã Y Đình
Một nữ sinh chen ra khỏi đám người, nhìn bóng dáng Tiếu Nhiễm chạy xa dần mà cười lạnh.
Giáo sư Cố không thừa nhận Tiếu Nhiễm là bà xã của thầy ấy càng thuận tiện cho việc cô ta hủy diệt Tiếu Nhiễm.
Người khác có lẽ không nhận ra nhưng cô ta nhớ rất rõ.
Tiếu Nhiễm chính là cô gái ở màn hình máy tính của giáo sư Cố. Lúc đó thầy gọi đó là bà xã thầy.
Tiếu Nhiễm khóc nhào vào lòng Cố Mạc, dọa anh nhảy dựng.
“Nhóc con, sao vậy?” Cố Mạc vội vàng lau nước mắt cho Tiếu Nhiễm.
Tiếu Nhiễm đưa anh chụp và bài báo nhét vào trong lòng anh: “Anh đọc cái này đi!”
Cố Mạc nghiêm túc đọc một lần, không thấy gì mà cưới: “Thậm chí lại có người muốn nhanh chóng công bố thân phận của em. Đừng sợ, viện trưởng biết em là bà xã anh rồi nên sẽ không đuổi việc anh. Nhưng mà nhóc con, về để bình ổn chuyện xấu tình yêu thầy trò này thì hai chúng ta phải nhanh chóng lấy giấy đăng ký kết hôn!”
“Có phải anh sai người chụp hình rồi dán lên bảng thông báo không?” Nghe Cố Mạc nói vậy, Tiếu Nhiễm lập tức nghi ngờ, hỏi.
“Anh là người như vậy sao?” Cố Mạc cau mày hỏi.
Tiếu Nhiễm áy náy lắc đầu.
Cô không nên hoài nghi Cố Mạc. Cho dù anh tìm mọi cách để công khai thân phận cô cũng không dùng cách thức mà tổn hại đến danh dự của cô như thế này.
“Thật xin lỗi, ông xã, là em sai rồi! Em không nên nghi ngờ anh!” Cô vội vàng ôm lấy cổ Cố Mạc giải thích.
“Biết sai thì có thể cứu được!” Cố Mạc cười xoa tóc Tiếu Nhiễm.
“Xem ra chỉ còn cách đi đăng ký lại thôi!” Tiếu Nhiễm không cam lòng được.
Hiện tại, e rằng cả trường biết được cô và Cố Mạc đang yêu đương.
“Chính tên có ý đồ xấu này lại giúp anh rồi!” Cố Mạc cười đắc ý.
“Anh đắc ý rồi!” Tiếu Nhiễm hừ mũi một tiếng.
“Đừng lo lắng. Cứ để anh lo hết! Đi học!” Cố Mạc vỗ mặt Tiếu Nhiễm, cười nói.
Tiếu Nhiễm hôn Cố Mạc một chút rồi chạy ra khỏi phòng làm việc.
Cố Mạc ngồi xuống bàn làm việc, hai tay đan vào nhau, suy nghĩ chừng hơn mười giây, vội vàng mở laptop, kết nối điện thoại với laptop bắt đầu chia sẻ dữ liệu.
Chừng nửa giờ sau, anh hài lòng nhìn màn hình chờ trên laptop.
Khép lại laptop, cầm trên tay, anh thản nhiên đi xuống phòng học.
Vừa vào lớp, anh đã thấy Tiếu Nhiễm và Tô Nam đang thì thầm to nhỏ.
Anh cười cười, cắm laptop vào màn chiếu, “Hôm nay vào đây không phải vì tôi có tiết mà vì đột nhiên tôi trở thành nam chính trong sự kiện quan hệ bất chính ở trường học, cho nên tôi muốn giải thích với các bạn một chút!”
Tiếu Nhiễm cực kỳ tín nhiệm nhìn Cố Mạc. Nếu đã quyết định công bố quan hệ giữa hai người họ thì không cần phải sợ nữa.
Bọn họ đã là vợ chống từ lâu rồi, chuyện ‘quan hệ bất chính’ này không thể ảnh hưởng đến bọn họ.
“Tôi nghĩ cái ảnh màn hình nên này thì những sinh viên khóa trên đã học tiết của tôi thì không còn xa lạ. Tôi đã vô tình chụp ảnh bà xã đang ngủ trong lòng tôi cài làm mành hình chờ trên điện thoại vì thế có rất nhiều người đã biết tôi đã kết hôn. Không sai. Bà xã tôi ngồi ở dưới, cô ấy tên là Tiếu Nhiễm!”
Sau khi giải thích chuyện màn hình laptop, anh cũng nói hai người sau khi kết hôn mới yêu nhau. Cũng vì nguyên nhân vụ tai nạn xe cô mà gây nên thương tổn cho đối phương, rồi cũng nói về sự cố dẫn đến ky hôn.
“Tôi đã từng mắc rất nhiều lỗi lầm, tôi cũng rất cảm tạ Thượng đế cho tôi tìm lại được bà xã mình. Tiểu Nhiễm, anh muốn nói với em một câu: Em là Tiểu Nhiễm cả đời này của anh, còn anh là Cố Mạc của riêng mình em!” Cố Mạc nhìn Tiếu Nhiễm đầy thâm tình.
Tiếu Nhiễm ngồi ở dưới cực kỳ cảm động.
Cô không ngờ rằng Cố Mạc ở trước nhiều sinh viên lại nhận lỗi với cô như vậy.
Cô đứng lên, khóc chạy lên bục giảng, nhào vào lòng Cố Mạc: “Nếu như anh là Cố Mạc chỉ của riêng mình em thì em cũng là Tiểu Nhiễm của anh cả đời này!”
“Chúc mừng họ đi!” Tô Nam ở dưới chỗ ngồi, vừa vỗ tay, vừa hô.
Rất nhiều người cũng vỗ tay theo bao gồm cả những nữ sinh từng thầm mến Cố Mạc.
Có lẽ, bọn họ thật sự cảm động, ngay cả tình địch cũng đã mềm lòng.