Lúc Tiếu Nhiễm tỉnh lại, trời đã hơi hơi sáng lên. Cô xoa mắt lim dim buồn ngủ nhìn người bên cạnh, không thấy Cố Mạc trên giường. Anh thức dậy sớm như vậy?
Cô xốc chăn lên, vừa xoa tóc lôn xộn, vừa đánh ngáp. Khi đi đến cửa buồng vệ sinh, đột nhiên nhìn thấy Cố Mạc đứng ở ban công, giống như hóa thạch, trên mặt tàn đầy đau xót cùng ưu thương. Ánh mắt anh không có tiêu cự, giống như đáng nhìn một thế giới khác.
“Chú?”
Cố Mạc nghe được âm thanh của cô, lập tức quay đầu lại: “Đi lên?”
Khi ánh mắt Cố Mạc xẹt qua trước ngực Tiếu Nhiễm, hầu kết đột nhiên giật mình.
Tiếu Nhiễm cúi đầu nhìn theo ánh mắt của anh, lúc này mới phát hiện áo sơ mi trên người của bản thân bung hai cúc áo, lộ ra nhu mì xinh đẹp mê người bên trong. Cô lập tức đỏ bừng mặt, nhanh chóng cài lại cúc áo, sau đó đỏ mặt trốn vào buồng vệ sinh.
Rửa mặt xong, cô mới phát hiện bản thân không có nội y, cô tổng không thể mặc như ngày hôm qua đi đến trường.
Lúc này, có người gõ cửa, cô nghe được âm thanh của Cố Tương.
“Đại ca, chỗ này của em có một bộ nội y không dùng đến, anh đưa cho chị dâu đi.” Cố Tương nhiệt tình cầm túi bên trong có chứa nội y đưa qua. “Tối hôm qua em đã nghĩ đưa qua đây, chỉ là sợ quấy rầy các người yêu yêu.”
“Chỉ sợ nhỏ không quá thích hợp.” Cố Mạc xem cũng chưa xem, liền nói.
“Đại ca, em tối xấu cũng là B. Anh để cho chị dâu mặc tạm.” Cố Tương trừng lớn mắt nhìn Cố Mạc.
“Cố ấy ít nhất cũng là D. Hơn nữa cô ấy gầy rất nhiều so với em.” Cố Mạc nhìn thoáng qua dáng người của Cố Tương.
“Đại ca, anh liền nói thẳng chị dâu nhỏ dáng người tốt là được. Nội y đưa em!” Cố Tương đoạt lại nội y, bĩu môi quay về phòng.
“Này gần đây có cửa hàng nội y nào không?” Cố Mạc không có tức giận, chỉ là bình tĩnh hỏi vấn đề.
“Ra cửa rẽ trái, ước chừng khoảng 500 thước chỗ đó có một nhà nội y độc quyền về….Cửa hàng.”
Cố Tương vừa nói xong, Cố Mạc liền vội vàng xuống lầu.
Tiếu Nhiễm đỏ mặt ngồi trên sô pha, chờ Cố Mạc trở về.
Cố Mạc sao lại biết cô mặc cỡ D?
Lấy ra tới?
Vậy có phải là kinh nghiệm của anh rất phong phú hay không?
……..
Cố Mạc mua nội y xong, lúc đi qua một cửa hàng di động đang bắt đầu mở cửa, liền nhớ tới điện thoại của Tiếu Nhiễm bị chính mình đánh vỡ, ngày hôm qua đã nghĩ mua cái mới, kết quả nhận được điện thoại của Tiếu Bằng Trình, anh lập tức vội vàng đến trường học, cho nên chưa kịp mua di động. Anh đứng ở của hàng di động, nhân viên mở cửa ra, anh mới đi vào. Chọn một chiếc IPHONG6 màu trắng, anh cài đặt điện thoại của Tiếu Nhiễm cài đặt tốt, sau đó lưu số điện thoại cùng tên của mình vào, cũng cài đặt số điện thoại của mình ở vị trí số một của gọi nhanh.
Về đến nhà, anh đưa gói lớn nội y cho Tiếu Nhiễm: “Anh mua là 35D, am xem xem có thích hợp không? Mặc không được một lát anh đi đổi cho em.”
“Chính là 35D.” Tiếu Nhiễm đỏ mặt đoạt lấy nội y, trốn và buồng vệ sinh.
Không biết là do thẩm mỹ của Cố Mạc tốt, hay là do nhãn hiệu nội y lại đẹp như vậy, Tiếu Nhiễm nhìn trong gương của chính mình thế nhưng lại giống đóa hoa bách hợp kiều diễm như vậy, nội y không ngờ hợp bó sát cô như thế, đem mặt ngoài của cô biểu hiện vô cùng có hứng thú mà tinh tế.
Trước kia cô đều mặt nội y của con gái tinh khiết các loại bán ở siêu thị, duy nhất một lần mặc nội y tơ tằm đó là đêm cô bị mẹ kế bán đứng, bị mẹ kế bắt thay.
Cô không nghĩ tới bản thân cũng có thể rung động như vậy.
“Đẹp quá!” Cố Mạc không biết xuất hiện ở phía sau Tiếu Nhiễm từ khi nào, vươn cánh tay ôm tiếu nhiễm vào trong lòng.
“Anh vào bằng cách nào?” Tiếu Nhiễm trừng mắt Cố Mạc.
“Em không khóa.” Cố Mạc cười hôn lên chop mũi Tiếu Nhiễm, “Hơn nữa đây là phòng ngủ của anh, không có cửa có thể ngăn được anh.”