Tiếu Nhiễm nghe thư kí nói với mới hiểu được Cố Mạc bận rộn biết bao nhiêu.Anh đang họp hội nghị cấp cao nên chắc ba tiếng nữa cũng không quay trở lại văn phòng đâu nhỉ?
”Cô để lên đây đi!” Tiếu Nhiễm chỉ bàn làm việc, cười nói.
Khi thư kí đặt hộp cơm lên bàn thì cũng rời khỏi phòng làm việc.
Tiếu Nhiễm ngồi vào bàn làm việc của anh, ngắm nghía những thứ linh tinh trên bàn anh.
Ngày nào anh cũng ngồi ở đây quản lý công ty, ra các quyết sách sao?
”Ông. . . . . . Rốt cuộc có biết làm sổ sách không hả? Công lại thiếu một số
không. Ông! Ông! Còn cả ông nữa. . . . . . “ Tiếu Nhiễm đóng giả thành
dáng vẻ của Cố Mạc, chỉ vào không khí, thô bạo răn dạy vài câu. Nói
xong, cô cười hì hì một tướng: “Chắc chắn bình thường chú đều mang dáng
vẻ nghiêm khắc, lãnh khốc như vậy!”
Cô còn nhớ rõ, lần đầu tiên nhìn thấy Cố Mạc, cô đã bị vẻ lạnh lùng trên người anh khiến cho sợ hãi.
Một tổng giám đốc lạnh lùng như thế sao bây giờ có thể dính người như vậy cơ chứ?
Có phải bị cô cảm hóa rồi không?
Cô nghịch ngợm cười rộ lên.
Đang lúc cô chuẩn bị ăn cơm trưa thì nhận được điện thoại của Vương Giai Tuệ gọi tới.
”Tiếu Nhiễm, có tin tức về ông xã bạn trên mạng đó!” Vương Giai Tuệ cười nói.
”Trên mạng sao?” Tiếu Nhiễm sợ hãi trừng to mắt, “Tại sao? Không phải họ lại bới móc gì đó chứ?”
”Tự bạn lên mạng xem đi!” Vương Giai Tuệ cười nói.
Tiếu Nhiễm thấy trên bàn có một chiếc laptop, vai kẹp lấy điện thoại, vừa
gọi điện vừa mở máy lên. Vậy mà laptop của Cố Mạc yêu cầu mật mã. Mật mã sẽ là cái gì đây? Sinh nhật anh sao? Tiếu Nhiễm nhập một dãy số, máy
tính báo mật mã sai. Cô vừa đoán mật mã vừa hỏi Vương Giai Tuệ: “Giai
Tuệ, rốt cuộc ở trên mạng nói về cái gì?”
”Sinh hoạt cá nhân!” Vương Giai Tuệ ra vẻ thần bí, không chịu nói rõ ràng cho Tiếu Nhiễm.
Tiếu Nhiễm bất đắc dĩ, cúp điện thoại rồi tiếp tục mò mật khẩu. Khi cô nhập ngày mất của Tưởng Y Nhiên vào, màn hình sáng lên.
Tiếu Nhiễm kinh hãi nhìn màn hình trước mắt.
Cố Mạc vẫn lấy ngày mất của Tưởng Y Nhiên thành mật mã, có phải anh vĩnh
viễn không thể quên được Tưởng Y Nhiên không? Có phải anh không muốn
khiến cô đau lòng nên mới cố gắng kìm nén bản thân vẫn đang nhớ đến
Tưởng Y Nhiên.
Tâm trạng cô phức tạp mở trình duyệt web. Khi cô
thấy tiêu đề “Ông chủ lạnh lùng cuồng sủng vợ!” tâm trạng trở nên tốt
hơn rất nhiều, cười hì hì một tiếng. Hóa ra, trong bữa tiệc hôm qua có
phóng viên trà trộn vào, chụp hai tấm ảnh liên quan đến bọn họ tung lên
mạng, phút chốc đã trở thành tin hot hôm nay. Dáng vẻ Cố Mạc yêu chiều
ôm cô, lúc cô đưa cho anh một miếng bánh ngọt cũng không hề tức giận mà
mang vẻ lấy lòng với cô. Trên tay cô có chiếc nhẫn cưới kim cương cùng
chiếc vòng cổ ngọc trai cũng bị nói thành khoe khoang.
”Người nào
viết được cũng thật hay mà!” Tiếu Nhiễm cười nói. Trên mạng liệt kê 10
tội lớn của Cố Mạc. Bọn họ đã điều tra được, chiếc vòng ngọc trai cô đeo được tạo từ viên ngọc trai đã từng tạo cơn sốt trong cuộc đấu giá cách
đây không lâu.
Cố Mạc họp xong, mệt mỏi trở lại văn phòng. Vừa
thấy Tiếu Nhiễm, anh cảm thấy toàn bộ mệt mỏi được tiêu tan. Anh đi đến
bên cạnh Tiếu Nhiễm, cười hỏi: “Có chuyện gì mà cười vui vẻ như thế
chứ?”
”Ở trên mạng gọi anh là ‘Ông chủ lạnh lùng cuồng sủng vợ!’
Anh xem, rất thú vị!” Tiếu Nhiễm xoay laptop đến trước mặt Cố Mạc, cười
nói.
”Mới 10 tội thôi sao? Anh cảm thấy anh phải có 20 tội mới
đúng chứ! Anh không phải là ông chủ lạnh lùng cuồng sủng vợ, vẫn là
thích khoe vợ thì tốt hơn!” Cố Mạc ôm lấy Tiếu Nhiễm, chen chúc ngồi
chung một ghế với cô, kiêu ngạo cười.
”Da mặt thật dày!” Tiếu Nhiễm học dáng vẻ của anh, trêu chọc nói.
Cố Mạc thấy hộp cơm vẫn còn nguyên, quan tâm hỏi: “Sao chưa ăn cơm?”
”Chờ anh rồi cùng ăn!” Tiếu Nhiễm mở hộp cơ