Editor: Xẩm Xẩm
Tiếu Lạc mua một đống đồ vật,
xuống taxi, chạy vào biệt thự, muốn lên lầu thu dọn vài thứ. Cô và Ninh
Hạo dự định bay tối nay, cô nên nhanh chóng thu dọn đồ đạc, không được
để lỡ máy bay.
“Tiếu Lạc!” Tiếu Bằng Trình đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, vừa thấy cô vào nhà lập tức gọi cô lại.
“Ba, có chuyện gì sao?” Tiếu Lạc nhanh chóng dừng bước, trở lại phòng khách.
“Ba với mẹ con đình đi Đồng Lý hai ngày, con cũng đi theo đi.” Tuy Tiếu
Bằng Trình thương lượng, cũng không để cho người khác từ chối.
Tiếu Lạc vừa nghe ba nói, lập tức sửng sốt. cô muốn cùng Ninh Hạo đi Thụy Sĩ, sao rảnh mà đi Đồng Lý?
Cô đang muốn từ chối, Tiếu Bằng Trình lại mở miệng.
“Tiểu Lạc, ba nhận ra mình không phải một người cha tốt, vậy mà chưa từng đi
du lịch với con. Ba muốn bù lại cho con.” Tiếu Bằng Trình tự trách nhìn
Tiếu Lạc.
Tiếu Lạc lập tức bổ nhào vào người ông, dựa
đầu lên vai ông: “Ba, con không giận. Con biết sự sinh ra của con là sai lầm, ba có thể yêu con con đã rất vui rồi.”
“Không có
sinh mệnh nào là sai lầm. Người sai là ba.” Tiếu Bằng Trình vuốt tóc cô. Ông phát hiện mình thật sự sơ sót với sự lớn dần lên của Tiếu Lạc. Ông
thật sự không phải người cha tốt. toàn bộ lỗi đều là của ông. Ông không
nghĩ muốn giải thích vì chính mình, ông đúng là một người đàn ông cực kỳ dễ dàng phạm lỗi, mới có thể để cho vợ trước oán hận mà chết. “Ngày mai đi Đồng Lý với ba. Cho ba một cơ hội bù lại.”
“Nhưng là con đã thương lượng với bạn học rồi.”
“Nói với bạn học con một chút. Mấy ngày nay ba cũng có rảnh. Qua vài ngày
nữa sức khỏe tốt thì về công ty làm rồi. Có lẽ ba không có rảnh cho con
đi chơi.” Tiếu Bằng Trình ười nói.
“Được.” Tiếu Bằng
Trình nói khiến cô không còn cách nào từ chối, cô chỉ có thể không ngừng nén giận trong lòng, nhưng trên mặt cũng không lộ ra vẻ mất hứng.
“Tiểu Lạc, con muốn mời bạn học con cùng đi Đồng Lý không? Ba mời khách.” Tiếu Bằng Trình nhìn cô, cười nhạt hỏi.
“Không cần. Quê nhà bạn ấy chính là Đồng Lý.” Tiếu Lạc phản ứng rất nhanh, lập tức từ chối. Cô sao có thể mang Ninh Hạo đến? Như thế không phải mưu đồ của cô đã hiện hình rồi sao?
Trở lại phòng, cô ném hết mọi thứ lên bàn trang điểm, ngồi ở trên giường phát sầu.
Cô mưu tính lâu như vậy, tính toán tường tận, không nghĩ tới lại bị ba phá hủy.
Nhưng là cô nên từ chối như thế nào?
Lần đầu tiên ba quan tâm cô như thế, cô không đồng ý thì là có vẻ quá không hiểu chuyện.
Nhưng là cô sao có thể để cho Ninh Hạo một mình đuổi đến Thụy Sĩ?
Để cho Tiếu Nhiễm bị hai người đàn ông nâng trong lòng bàn tay, giống như trân bảo sao?
Không phải cô tính toán lâu như vậy, lại lợi cho Tiếu Nhiễm rồi sao?
Đúng là đồng ý lại không thể không đi.
Không bằng vụng trộm đi Thụy Sĩ.
Cô đứng dậy mở ngăn kéo bàn trang điểm ra tìm vé máy bay, lại phát hiện vé máy bay và hộ chiếu trong ngăn kéo không thấy đâu.
Cô dùng lực đóng ngăn kéo, trong mắt tràn ngập oán hận.
Nhất định là ba lấy rồi.
Chẳng lẽ ông và Tiếu Nhiễm đã phát hiện ra kế hoạch của cô?
Cho nên lấy vé máy bay và hộ chiếu của cô, còn đề xuất hành trình đi Đồng Lý gì đó ngăn cản cô đi Thụy Sĩ?
Nhất định là như vậy!
Cô hận!
Cô cũng là con gái của ông ta! Vì sao ông ta chỉ cưng chiều mình Tiếu
nhiễm? Chuyện gì ba cũng nghĩ đến Tiếu Nhiễm trước tiên, Tiếu Nhiễm có
yêu cầu gì đều được thỏa mãn trước, cho tới bây giờ ông cũng chưa từng
hỏi cô xem cô cần cái gì, muốn cái gì.
Nếu ba có thể tuyệt tình như vậy, cũng đừng trách cô phụ tình!
Đôi mắt Tiếu Lạc lóe sáng âm ngoan.
Cô lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Ninh Hạo: “Anh Ninh Hạo, trong nhà em
có chút việc, không cần chờ em, em ngồi chuyến sau, chúng ta gặp ở Thụy
Sĩ.”