Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 628: Chương 628: Người đàn ông nhìn nhẫn cười đến thất thần




Chương 629: Người đàn ông nhìn nhẫn cười đến thất thần

Editor: Nhã Y Đình

Cố Mạc vùi đầu vào công việc như bình thường. Dường như việc Tiếu Nhiễm rời đi không có ảnh hưởng gì đến anh.

Lynda cầm một chồng văn kiện để ở bên cạnh bàn, lo lắng nhìn Cố Mạc một chút: “Cố tổng, anh chưa ký về bản duyệt phí tăng ca tháng trước!”

Dường như Cố Mạc không nghe thấy Lynda nói, vẫn cúi đầu, ánh mắt tập trung ở trên tập văn kiện trên bàn.

“Cố tổng?” Lynda hơi lên giọng gọi một tiếng.

Rốt cuộc Cố Mạc cũng bị Lynda gọi tỉnh, ngẩng đầu mơ hồ nhìn Lynda.

“Anh ký vào bản quyết toán phí tăng ca tháng trước đi! Để phòng tài vụ chuyển tiền cho mọi người!” Lynda nhìn thấy bộ dạng của Cố Mạc, đau lòng không thôi. Người đàn ông này cố gắng làm ra vẻ bình thường. Cô không hiểu, rõ ràng ngày đó anh vội vàng từ sân bay chạy về nội thành, không hòa giải được với Tiếu Nhiễm sao? Hôm sau, anh vẫn bình tĩnh đi làm, giống như chưa từng xảy ra việc gì. Thật sự quá kỳ quái.

Cố Mạc vội vàng nhận lấy hồ sơ trong tay Lynda, ký tên vào.

Lynda ôm tài liệu rời khỏi phòng tổng giám đốc. Trước khi đóng cửa, cô còn nhìn thấy anh đang mân mê chiếc nhẫn cưới trên tay, ánh mắt thất thần nhìn lên bàn.

Lúc này, Trịnh Húc cũng vào phòng trợ lý, giống như có việc xuống tầng. Lynda vội vàng đuổi theo, túm anh vào cửa thoát hiểm.

Trịnh Húc nhẹ nhàng cười, ôm lấy Lynda: “Muốn anh sao?”

Lynda cao ngạo, hất đầu: “Trợ lý Trịnh, bây giờ đang trong giờ làm việc!”

“Chẳng lẽ không phải em muốn anh hôn em à?” Trịnh Húc thì thầm bên môi Lynda, mị hoặc nói.

Lynda trợn mắt: “Chúng ta hôn nhau còn ít sao? Em không đói khát như vậy đâu! Em hỏi anh, rốt cuộc dạo này Cố tổng sao vậy? Rõ ràng anh ấy biết bản thân yêu Tiếu Nhiễm, nhưng sao không cố gắng đi cứu vãn chứ? Lại giả vờ như không có chuyện gì vậy!”

Trịnh Húc buông Lynda ra, đứng bên cạnh Lynda, nhún vai: “Anh cũng không hiểu. Có lẽ anh ấy đã thử cứu vãn nhưng không thành công. Có lẽ anh ấy lại nhớ tới Tưởng tiểu thư rồi do dự? Cũng có lẽ anh ấy không hề yêu Tiếu Nhiễm?”

“Làm sao có thể không yêu chứ? Nếu không yêu thì sao anh ấy lại thất thần, ngồi mân mê nhẫn cưới chứ?” Lynda không tin nói.

“A. . . . . . cái này có chút hay ho!” Trịnh Húc trầm mặc.

“Hay là, em đi hỏi Tiếu Nhiễm thử?” Lynda đề nghị.

“Chuyện tình cảm của Boss, những người làm nhân viên như cũng ta cũng đừng quản quá nhiều! Chúng ta cứ làm tốt nhiệm vụ trợ thủ đắc lực của anh ấy là được rồi! Giúp anh ấy quản lý công ty thật tốt!”

“Ok!” Lynda gật đầu đồng ý.

Trịnh Húc nghiêng người, ép Lynda vào tường, một tay chống bên cạnh, mị hoặc nói: “Hiện tại có thể hôn được không?”

“Trợ lý Trịnh!” Mặt Lynda đột nhiên hồng lên.

Tại sao anh còn chưa từ bỏ việc muốn hôn cô chứ?

Hiện tại đang là thời gian làm việc, tuy thang thoát hiểm không có mấy ai đi lại nhưng không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn.

“Il y a soixantes secondes en une minute, mais jet 'adore pour plus vingts secondes.” Trịnh Húc trầm giọng nói.

“Có nghĩa là gì?” Lynda mờ mịt chớp chớp mắt. Tại sao tự nhiên anh lại nói tiếng Pháp chứ?

“Một phút có 60 giây mà anh yêu em lại những 80 giây. Mỗi phút đều yêu em nhiều hơn 20 giây!” Trịnh Húc thâm tình nói. Anh phát hiện khi ở bên cạnh Lynda, anh đã bị cô hấp dẫn. Cô giống như một viên kim cương tỏa ánh sáng chói lóa, khiến anh không kịp phòng bị.

“Thật sao?” Lynda vui vẻ ôm lấy cổ Trịnh Húc.

Hai người họ bắt đầu không phải từ tình yêu. Cô nghĩ rằng hai người họ chỉ hấp dẫn lẫn nhau. Không nghĩ tới anh có thể những câu tình cảm như vậy. Cố có thể nói rằng cô rất cảm động không?

Trịnh Húc không nói gì mà đáp trả cô bằng một nụ hôn nồng nhiệt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.