Chương 525: Tình bạn và sự tôn trọng.
Editor: Nhã Y Đình
“Tôi hại ai chứ? Bạn đừng nghe người khác nói bậy!”
“Ngày hôm qua Tiếu Nhiễm khong thoải mái, Ninh Hạo đỡ bạn ấy vào phòng y tế nghỉ ngơi một chút. Bạn lén lút đi theo, chụp trộm. Tôi biết bạn là người tung mấy tấm ảnh kia lên diễn đàn. Tôi không ngờ bạn lại xấu xa như vậy! Ninh Hạo đỡ Tiếu Nhiễm tới phòng y tế trong miệng tôi thì chỉ là một chuyện cực kỳ bình thường. Bạn lại nói hai người đó vụng trộm trong phòng y tế đã khiến tôi cảm thấy ghê tởm. Tôi chưa bao giờ gặp người ghê tởm như bạn!” Vương Giai Tuệ kể rõ mọi việc ngày hôm qua cho mọi người biết.
Mọi người nghe Vương Giai Tuệ nói đã hiểu được sự thật, bắt đầu chỉ trích Hạ Minh Minh là người nhỏ nhẹn, chỉ biết hại bạn bè.
“Vương Giai Tuệ, mày là kẻ phản bội!” Hạ Minh Minh thẹn quá hóa giận, tiến lên định đánh Vương Giai Tuệ. Cô ta vừa giơ tay lên đã bị người khác giữ chặt cổ tay.
Ninh Hạo đẩy Hạ Minh Minh ra xa, vô tình nói: “Hạ Minh Minh, đừng có đi làm hại người khác nữa!”
Hạ Minh Minh xấu hổ đứng lên, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt của mọi người.
“Đối phó với loại người như Hạ Minh Minh phải giống như bạn!” Tiếu Nhiễm sùng bái nhìn Ninh Hạo.
Ninh Hạo cười nhạt một chút, sau đó nói với mọi người: “Mọi người cũng giải tán đi!”
Các bạn học vậy mà cũng nghe lời đều tản đi.
Ninh Hạo cầm hộp cơm để lên bàn, nói với Tiếu Nhiễm và Vương Giai Tuệ, “Ăn đi, mình không biết hai bạn thích ăn gì nên tùy tiên mua vài món!”
“Cái gì mình cũng ăn!” Vương Giai Tuệ lập tức nhận lấy hộp cơm, thẹn thùng trả lời.
Lớp trưởng là nam sinh đẹp trai, tốt bụng nhất mà cô ấy được gặp, cậu ấy cũng là đối tượng thầm mến của hầu hết các nữ sinh bọn họ. Cho tới bây giờ cô ấy không nghĩ tới có một ngày bản thân cô ấy có được đãi ngộ đặc biệt này —— Ninh Hạo mua cơm cho cô ấy.
“Giai Tuệ, Hạ Minh Minh ra tay khá nặng, bạn còn đau không?” Lúc ăn cơm, Tiếu Nhiễm thấy mặt Vương Giai Tuệ hơi sưng đỏ, lo lắng hỏi.
“Không có gì, da mình dày lắm!” Vương Giai Tuệ lập tức cười lắc đầu!
Cô ấy cảm thấy vui vẻ vì nhận thay Tiếu Nhiễm một cái tát. Rốt cuộc Vương Giai Tuệ cô cũng hoàn thành nhiện vụ bảo vệ Tiếu Nhiễm, không cảm thấy thẹn với Cố Mạc.
“Về nhà thì thoa chút dầu hoa hồng!” Ninh Hạo nhàn nhạt nói.
“Cảm ơn lớp trưởng!” Vương Giai Tuệ cảm kích gật đầu.
“Mình không làm được gì! Người nên nói cảm ơn là mình mới đúng. Cảm ơn bạn đã chăm sóc Tiếu Nhiễm!” Ninh Hạo thành khẩn nói.
Nghe thấy Ninh Hạo vì Tiếu Nhiễm mà cảm ơn cô ấy, Vương Giai Tuệ có chút hâm mộ. Ninh Hạo đối xử với Tiếu Nhiễm rất tốt. Rõ ràng chuyện này không hề liên quan đến cậu ấy nhưng cậu ấy lại chủ động nói cảm ơn.
Ba người vừa ăn vừa nói, vui vẻ qua thời gian ăn cơm trưa.
Thái độ của Ninh Hạo cũng không lạnh nhạt như trước kia nữa, trong ánh mắt có chút dịu dàng và quý mến. Điều này khiến Vương Giai Tuệ cảm thấy đau khổ.
Xem ra, người không nên làm chuyện xấu, làm chuyện tốt mới có được tình bạn và sự tôn trọng.
Cô nhất định phải bỏ đi tính ích kỉ, cố gắng làm một người tốt.
——
Cố Mạc đang lên mạng tra chút tài liệu thì thấy tin tức trên trang nhất. Khi anh xem xong tiêu đề thì nhíu mày lại, bấm điện thoại cho Vương Giai Tuệ: “Mấy bức anh trên mạng là sao? Ai làm?”
“Cố tổng, là do tôi không tốt. Tôi không ngăn cản được Hạ Minh Minh để cô ta làm mấy chuyện xấu. Tiếu Nhiễm vô tội, không như trên mạng viết đâu. Xin anh đừng hiểu lầm Tiếu Nhiễm!” Vương Giai Tuệ lo lắng giải thích.
“Tôi tin tưởng cô ấy. Việc của Hạ Minh Minh tôi sẽ xử lý! Cô giúp tôi chăm sóc Tiếu Nhiễm, đừng để cô ấy bị thương!” Cố Mạc lạnh lùng nói rồi cúp điện thoại. “Hạ Minh Minh. . . . . . “