Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 1131: Chương 1131: Tối có bất ngờ




Chương 1131: Tối có bất ngờ

Editor: Nhã Y Đình

“Camera. . . . .” Trịnh Húc xấu hổ chỉ camera trên tường.

“Mặc kệ! Chúng ta là vợ chồng!” Lynda tùy hứng tiếp tục hôn sâu.

Trịnh Húc hiểu, hơi chuyển người, quay lưng vào máy quay.

Cô vợ này, luôn mang lại cho anh những điều bất ngờ không tưởng.

Lynda vừa hôn Trịnh Húc, vừa túm cà vạt, kéo anh vào thang máy. Lúc cửa thang máy khéo lại, cô nhảy lên người anh, hai chân giữ chặt eo anh.

Trịnh Húc biến bị động thành chủ động, áp cô lên vách thang máy, nhiệt tình cạy mở hàm răng, cùng cô triền miên.

Lynda thỏa mãn cười.

Chỉ cần cô nhiệt tình hơn một chút, anh sẽ mất đi bình tĩnh.

“Yêu em không?” Lynda cắn nhẹ lên môi dưới của Trịnh Húc, cười mị hoặc.

“Yêu!” Trịnh Húc khàn khàn trả lời.

“Yêu như thế nào?” Lynda đưa tay nghịch phía dưới áo sơ mi.

“Rất yêu!” Hầu kết Trịnh Húc không tự chủ mà lên xuống.

Đột nhiên Lynda cười, đẩy Trịnh Húc ra, quyến rũ chỉnh lại mái tóc xoăn.

Trịnh Húc ôm chầm lấy Lynda, còn muốn hôn cô đã bị cô lấy tay che môi lại: “Cửa thang máy mở rồi!”

Trịnh Húc bất đắc dĩ thở dài, mím môi đi ra thang máy.

Lynda ôm cánh tay anh, quyến rũ thì thầm bên tai anh: “Tối sẽ cho anh điều bất ngờ!”

“Bất ngờ gì vậy?” Trịnh Húc sửng sốt.

“Bây giờ mà nói cho anh thì không gọi là bất ngờ nữa rồi!” Lynda cười nói xong thì buông Trịnh Húc ra, mở cửa xe, ngồi vào ghế phụ lái.

Trịnh Húc lập tức ngồi vào xe, vừa khởi động động cơ, vừa nhanh chóng khởi động não bộ, suy nghĩ xem điều bất ngờ là gì.

Bất ngờ tối nay sao?

Chẳng lẽ cô chuẩn bị áo ngủ gợi cảm?

Hay quần áo hấp dẫn?

Nghĩ đến dáng vẻ mê người của Lynda ở trên giường khiến anh thỏa mãn, cong khóe môi.

Lynda nhìn khuôn mặt anh tuấn của Trịnh Húc, khuôn mặt nở nụ cười hạnh phúc, tay vô tình xoa bụng,

Rất muốn nhìn thấy dáng vẻ anh bị dọa ngốc nha.

Cho nên phải nhịn, không nói.

Lynda làm món củ cải xào thịt bò, đậu hũ ủ rượu Phúc Kiến, gà xé phay xào, ngồng cải xào tỏi, canh nấm nấu sò.

Nhìn một bàn đồ ăn quen thuộc, vành mắt Trịnh Húc đỏ lên.

Lynda rất có tâm, vậy mà làm cho anh một bàn đồ ăn quê nhà.

“Bà xã. . . . .” Trịnh Húc ôm chặt lấy Lynda, mắt bắt đầu ướt.

“Hai ngày nay đột nhiên em thèm đồ ăn chay. Nhớ rằng anh thích mấy món quê nhà nên làm thôi! Không cần cảm động như vậy đâu!” Lynda cười, hôn nhẹ lên môi Trịnh Húc.

“Thèm đồ ăn chay? Dạ dày không thoải mái sao?” Trịnh Húc lo lắng, đỡ lấy cánh tay Lynda, lo lắng hỏi.

“Cũng có thể. . . . .nói như vậy!” Lynda cắn môi, cười trả lời.

“Sao em không nói sớm?” Trịnh Húc lập tức nắm lấy tay Lynda, nói với cô, “Đi, anh đưa em đi bệnh viện khám!”

“Em không bị bệnh!” Lynda giữ chặt lấy tay Trịnh Húc, cười nói.

“Vậy sao dạ dày em lại không thoải mái? Có phải mấy ngày nay ăn uống linh tinh không?” Trịnh Húc cố gắng nhớ lại những món đã ăn. Chẳng lẽ hôm qua ăn đồ quá cay? Kích thích dạ dày sao?

“Sáng nay em cảm thấy dạ dày không thoải mái đã đi bệnh viện. Bác sĩ nói em có thai!” Lynda giữ bụng, vẻ mặt hạnh phúc.

“Mang thai?” Trịnh Húc kinh ngạc trừng to mắt.

Trong khoảng thời gian này anh vẫn dùng biện pháp tránh thai nha.

“Ừ! Bác sĩ nói mới nửa tháng thôi!” Lynda hưng phấn trả lời.

Cô không nghĩ rằng mình được làm mẹ.

Mấy năm nay, cô vẫn nỗ lực về mặt sự nghiệp. Cô không nghĩ rằng mình thích trẻ con nhưng khi nghe thấy mình mang thai, cô cảm giác mừng như điên, hạnh phúc khi được làm mẹ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.