Cố Mạc mặc một thân màu xanh hưu nhàn bước xuống máy bay, sau khi
đặt túi xuống dưới đất, liền đứng dậy giơ hai tay ra với Tiếu Nhiễm, chờ cô nhảy vào ngực mình: “Nhảy đi! Anh đỡ em!”
Tiếu Nhiễm giống như tiểu Yến Tử nhào vào lòng anh, vui vẻ cười.
Cố Mạc ôm Tiếu Nhiễm dạo qua một vòng, mới đặt cô xuống dưới đất: “Hôm nay chơi đùa vui không?”
“Vui vẻ!” Tiếu Nhiễm dùng lực gật đầu: “Đã lâu không có điên cuồng như vậy, lần trước là ba mang em đi Dubai.”
“Chờ em lên đại học, muốn đi chỗ nào anh đều đưa em đi.” Cố Mạc nhàn nhạt cười nói, trong ánh mắt có sự cưng chiều.
“Kia... Em muốn đi Nam Cực xem chim cánh cụt!” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm nói.
“Em cũng không sợ bị gấu Bắc cực ăn sao!” Cố Mạc lạnh mặt nói, làm bộ tức giận.
“Chú, Nam Cực không có gấu Bắc Cực!” Tiếu Nhiễm cười ngã vào trước ngực Cố Mạc.
“Không có sao?” Cố Mạc sờ mũi, ra vẻ không biết hỏi han.
“Nếu anh không mặc gì mà qua đó, cũng có thể có.” Tiếu Nhiễm cười trả lời.
Cô nhận ra càng ngày Cố Mạc càng hài hước. Này là vì ở cùng cô sao?
Cô có thể có một chút kiêu ngạo nho nhỏ không?
“Chủ ý này không sai!” Cố Mạc nắm chặt eo Tiếu Nhiễm, phúc hắc cười nói: “Anh để em và gấu Bắc Cực cùng ngủ trong một cái lồng.”
“Anh rất xấu rồi!” Tiếu Nhiễm hận không thể cắn anh một miếng.
“Đùa em! Em nghĩ anh để được sao?” Cố Mạc bấm vào trán cô, cười nói.
“Nếu như anh dám làm như thế với em, em liền ở bên người khác.” Vẻ mặt Tiếu Nhiễm ngoan độc uy hiếp.
“Cũng là em ngoan độc! Anh thua!” Cố Mạc bất đắc dĩ thở dài.
“Kia chúng ta đánh cuộc có phải không?” Vẻ mặt Tiếu Nhiễm đầy hi vọng nhìn
Cố Mạc, Cô và anh quyết đấu trượt tuyết một lần cũng chưa thắng, buổi
tối anh có thể buông tha cô.
“Không thể!” Cố Mạc nói xong, liền nhặt túi trên đất lên, nắm thắt lưng cô đi vào trong khách sạn.
Vẻ mặt Tiếu Nhiễm không tình nguyện theo sát bên người Cố Mạc, cố ý thả
chậm bước chân, muốn tránh khỏi trừng phạt của buổi tối: “Chú à... Trên
mạng nói *** cũng có khả năng không an toàn, hiện tại em lại là kỳ nguy
hiểm...”
“Không có vấn đề chất lượng.” Cố Mạc phúc hắc
nói, anh không phải là tin tưởng chất lượng của nhãn hiệu kia, mà là
không thể để cho cô thực hiện được.
“Kia... Nhỡ đâu?”
Tiếu Nhiễm haha cười hai tiếng. cô không nghĩ muốn ở trên! Ngẫm lại cái
tư thế này, cô liền xấu hổ muốn chui xuống đất luôn.
“Em nghe anh hay là nghe trên mạng?” Cố Mạc lạnh mặt nói.
“Mạng.” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm cười trả lời: “Chú à, hôm nay anh nghỉ ngơi cho tốt.”
Cô vừa dứt lời, Cố Mạc liền bế cô lên: “Chúng ta đi thử nghiệm một chút xem có vấn đề gì không?”
“Không cần!” Tiếu Nhiễm thẹn thùng kháng nghị. Cô không phải là đang lập bẫy cho chính mình tự chui vào sao?
Cố Mạc tà tà ngoéo môi mỏng, nghi ngờ nhìn cô: “Kháng nghị bác bỏ!”
Nói xong, cô liền ôm Tiếu Nhiễm chạy về phía khách sạn.
Anh đây là có bao nhiêu sốt ruột? Tiếu Nhiễm cắn môi, không cam lòng trừng
mắt nhìn Cố Mạc. Cô muốn như thế nào mới có thể để anh buông tha ý nghĩ
trừng phạt cô được đây?
“Tiếu Nhiễm? Cố tổng?” Ninh Hạo
đang nhìn thấy Cố Mạc ôm Tiếu Nhiễm chạy tới từ một phương hướng khác,
tim đập mạnh và loạn nhịp dừng bước lại. Bọn họ đi đâu chơi mà giờ mới
về.
“Lớp trưởng?” Tiếu Nhiễm xấu hổ nhìn Ninh Hạo, muốn chui ra khỏi lòng anh: “Chú, đặt em xuống.”
“Không được.” Cố Mạc bá đạo trả lời.