Sắc Dịch Huân Tâm

Chương 1: Chương 1




“Tạ Sơ về nước.” Không biết là ai nói ra thông tin này.

Lúc đó tôi đang thoải mái ngồi trên ghế salon, nắm lấy tay của bồi bàn, bàn tay kia thật xinh đẹp, vừa nhỏ vừa dài, móng tay mượt mà chắc chắn.

Nhưng khi nghe tin tức này, tôi sững sờ, tiếp đó lại không để tâm cười: “Tôi biết, biết lâu rồi.”

Tôi và Tạ Sơ là anh em, mà người anh em này của tôi, vừa chờ cậu ấy xuất ngoại, tôi đã đào góc tường của cậu ấy, thượng vị, ngủ với đàn em mà cậu ấy từng thích trước khi xuất ngoại.

Anh em trong ý của tôi thật sự là chỉ anh em, đừng nhìn hai chúng tôi một người họ Tạ một người họ Đàm, ba tôi và mẹ cậu ấy thật sự là quan hệ vợ chồng vàng thật giá thật.

Nhưng Tạ Sơ và tôi luôn không hợp nhau, tôi nghĩ có lẽ là vì lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, tôi bị rượu xông mụ đầu, trong điều kiện vô cùng tốt, một nơi đẳng cấp rất cao, không để ý đến sắc mặt tái mét của ba tôi, vẻ mặt lúng túng của mẹ kế, tôi cười hì hì nắm lấy cánh tay nhỏ nhắn của cậu ấy, nói: “Tạ Sơ? Là ‘sơ’ nào, thật khiến lòng người ngứa ngáy đó?”

Dĩ nhiên, sau đó tôi bị ba tôi cắt tiền tiêu vặt ba tháng, nhưng tôi cũng không quan tâm, còn mượn lý do mà rời khỏi nhà, chạy đến nhà gia sư của tôi, những ngày sau đó có thể nói là hoạt sắc sinh hương, ngày đêm điên đảo.

Cho đến khi Tạ Sơ theo lệnh mẹ tới đón tôi thì tôi vẫn mang vẻ mặt mờ mịt.

Tôi muốn nói mỹ nhân này là ai, sao nhìn lại quen như vậy? Chẳng lẽ là người tôi từng đè? Không đúng, tôi chỉ luôn hẹn hò với người lớn tuổi, tuổi tác của mỹ nhân này không đủ, không đạt tiêu chuẩn.

Nhưng vẻ mặt tôi như ung thư thời kỳ cuối, thêm nữa giá trị khuôn mặt của Tạ Sơ phải lên đến đỉnh núi, da trắng mặt đẹp, đôi mắt dài lại sâu, toàn thân đều là hormone thanh xuân.

Cho nên tôi không do dự, cứ đi theo Tạ Sơ như vậy.

Thầy của tôi đuổi theo sau, anh ta luôn dịu dàng tao nhã, ngày đó lại có chút quá đà, anh ta nắm chặt tay tôi, nói không để tôi đi, đi rồi anh ta sẽ không gặp lại tôi nữa.

Tôi cảm thấy có vẻ thầy mình đi hơi chệch hướng, cho nên tôi đẩy tay của Tạ Sơ ra, xoay người đè anh ta lên tường hôn sâu, sau đó còn nắn nắn đôi môi mềm mại kia.

Tôi nhìn ánh mắt mờ mịt của anh ta, khẽ thì thầm như nói lời tỏ tình: “Thầy, không phải từ đầu chúng ta đã nói rõ sao?”

Tôi nhìn sắc mặt anh ta lập tức trắng bệch, thân thể cũng bắt đầu run rẩy, tôi cười hài lòng.

Tôi nói ba tôi sẽ đưa tiền cho anh ta, hoàn trả tiền thuê nhà cùng cơm nước mấy ngày nay.

Đúng như dự đoán, một tiếng tát vang dội, tôi bị anh ta tặng cho một cái bạt tai nên chỉ đành bụm mặt, đáng thương đi theo phía sau Tạ Sơ.

Lúc ấy Tạ Sơ chỉ mới mười lăm tuổi, dù sao cũng tò mò.

Cậu ấy nhìn tôi một cái, hơi không đồng tình nói: “Làm phiền người ta lâu thì không nên nói với người ta kiểu như vậy.”

Tên kia đúng lúc đang bước vào kỳ đổi giọng, từng câu từng chữ vang lên mang theo chút âm rung khàn khàn, lại cũng tạo thành một nét ngây ngô khác.

Giọng nói này khiến tâm trạng tôi rất tốt, trong lòng không nhịn được nổi lên ý trêu chọc.

Mặc dù mặt đau nhưng không ngăn được suy nghĩ muốn trêu chọc em trai, nhìn cậu ấy còn thấp hơn tôi một đoạn, tôi giơ tay đặt lên khóe miệng cậu ấy, khóe môi khẽ nâng: “Suỵt, hôm nay người yêu của anh ta về rồi, đừng nói lớn tiếng như vậy, lỡ như bị bắt gặp sẽ không tốt.”

Tôi nhìn Tạ Sơ không thể tin trừng to mắt, tôi khẽ cười, vô cùng tùy ý.

Nhà của thầy là một biệt thự đơn, cửa ra vào chỉ có một cái, càng không có hàng xóm nào khác.

Nếu như đụng phải, trừ bắt gian trên giường vẫn là bắt gian trên giường, ngay cả cơ hội giả làm hàng xóm bên cạnh cũng không có.

Chúng tôi ra ngoài sân, còn chưa ra khỏi cửa liền nghe thấy có xe lái vào.

Tôi vội vàng nắm lấy cổ tay gầy nhỏ của cậu ấy, thuần thục ôm lấy cơ thể Tạ Sơ trốn vào trong nhà ấm.

May mà bình thường thầy cũng có mấy thú vui nhàm chán, thêm nữa người yêu của anh ta cũng chưa bao giờ keo kiệt chút tiền tài này. Nhà ấm này rất lớn, cũng đủ chứa hai người bọn tôi.

Tôi ôm thân thể mềm mại của em trai, trên người cậu ấy còn mang theo mùi vị thanh xuân. Sợi tóc mềm mại cọ một bên mặt tôi, khiến trái tim tôi nhộn nhạo.

Tôi sờ sờ phần eo rắn chắc kia, bị mùi hoa xông lên, khí huyết gia tăng, tôi vô liêm sỉ khẽ xoa nắn, nhỏ giọng trêu chọc: “Tiểu Sơ, thắt lưng của cậu không tệ, để sau này anh trai đưa cậu đến phòng thể hình, bảo đảm eo cậu có thể trở nên mềm dẻo, tạo phúc cho bạn đời sau này của cậu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.