Lần này, nước hoa Hương Mỹ tuyển nữ chính, thu hút đông đảo minh tinh ghi danh. Giờ đây bị Thẩm Quân đoạt mất, tức khắc tạo nên một trận ồn ào, không biết Trình Giảo Kim này là ai. Vừa nghe tên Thẩm Quân, chỉ là một diễn viên nho nhỏ, ai nấy đều phẫn nộ không ngừng. Có người nói cô ấy vừa ký hợp đồng với GRACE, liền tung tin đồn chắc chắn đi cửa sau để nhận được quảng cáo. Đồng thời ôm một tâm trạng không tình nguyện rời khỏi studio.
Uyển Khiết đương nhiên không bỏ lỡ cơ hội này, cũng đến tham dự, nhưng đối với Steven, cô và cái loại “nữ thần” trong lòng hắn hoàn toàn kém xa, thế nên chỉ mới bắt đầu vài giây đã bị hắn chán ghét kêu ngừng. Hắn thẳng thắng nói bộ dạng Uyển Khiết là một tiểu bạch thỏ, hoàn toàn không thích hợp với quảng cáo này, làm Uyển Khiết vừa tức vừa mất mặt.
Còn đối với những công ty truyền thông, sau khi biết được có người tên Thẩm Quân nhận được vai diễn quảng cáo này, chính là rất tò mò, không biết bộ dạng sẽ như thế nào.
Mà cái vị Thẩm Quân kia, lại nhàn rỗi ở trong chung cư, luyện phim của Thẩm Bạch, nhất thời nam chủ Nguyên Trách bị cô ném ra sau đầu, chính là đi đâu cũng về La Mã, không thể gấp gáp được. Sẽ hỏng chuyện.
Di động Thẩm Quân reo lên: “Dạ...Phùng tỷ...”
“Em đương nhiên là đang tập yoga...đâu có rảnh rỗi tới nỗi cắn hạt dưa luyện phim truyền hình chứ...em là diễn viên phải chú ý tới dáng người mà...”
“Quảng cáo đổi thành ngày mai quay sao....được được....em sẽ ngủ sớm dậy sớm...”
Tắt điện thoại, Thẩm Quân lại cắn hạt dưa, đem hết những điều vừa được dăn tai này qua tai kia, cuốn theo gió. Cô được hệ thống bảo vệ nha, không thể béo phì được, ăn bao nhiêu thì ăn.
-------------
Ờ bên ngoài hành lang studio Truyền Thông GRACE, một thanh niên anh tuấn mặc tây trang xa hoa đang lạnh lùng đi tới. Người đi đằng trước lạnh lùng, đi sau là trợ lý nhìn rất sạch sẽ gọn gàng.
Nguyên Trách trở về từ HongKong sau một đợt công tác dài, sẵn tiện ghé qua GRACE thị sát.
“Hôm nay nghệ sĩ nào quay quảng cáo?”
Trợ lý Tần Mộc chậm rãi nói: “Là Thẩm Bạch cùng Thẩm Quân, quay quảng cáo nước hoa Hương Mỹ.”
Nguyên Trách đột nhiên ngừng lại, nghiêng đầu nhìn Tần Mộc: “Thẩm Quân?”
“Đúng vậy, là cô gái ngài ra lệnh ký hợp đồng cùng hôm trước.” Tần Mộc xem qua hình Thẩm Quân, đúng là mỹ nhân.
Nguyên Trách không biết có nên quay đầu bỏ chạy hay không, cô gái đó phiền phức muốn chết, lại vô sỉ không biết mắc cỡ. Nhưng mà nếu tìm được nhược điểm gì đó của cô, cũng có thể dùng làm uy hiếp. Nguyên đại tổng tài vẫn đem một hy vọng quyết trói Thẩm Quân, đem cô bắt nạt, bước tới studio.
------------
“Đúng...đúng rồi....đứng gần một chút....ánh mắt dính lên nhau....nhau keo dính chuột...”
Steven cầm camera, dùng tay chỉ điểm Thẩm Quân cùng Thẩm Bạch.
Kịch bản quảng cáo này chia làm ba phần. Phần đầu tiên Thẩm Quân sẽ ở bên ngoài yến hội, đẩy cửa đi vào. Sau đó sẽ từ cầu thang xoắn ốc đi từ từ xuống dưới. Phần thứ hai là cảnh hai người cùng nhảy múa trong đám đông. Phần cuối cùng là ở bên cửa sổ, trao nhau một nụ hôn sâu.
Trước mắt sẽ chụp vài tấm ảnh tuyên truyền, hai người bề ngoài rất xứng đôi, hấp dẫn mọi người trong studio. Sau khi chụp ảnh xong, phía công ty sẽ thuê một biệt thự lớn, sau đó quay nốt phần còn lại.
Thẩm Quân mặc bộ trang phục trễ ngực màu đỏ,tà áo xẻ cao tới hông, nhúc nhích liền lộ ra đôi chân thẳng tắp. Mà Thẩm Bạch mặc một bộ tây trang đặt may riêng, ưu nhã mê người. Quan trọng nhất là diễn xuất của Thẩm Quân cùng Thẩm Bạch, cảnh này Thẩm Quân sẽ nâng chân lên dọc theo người Thẩm Bạch, bộ dạng dụ dỗ hắn. Steven cảm thấy hài lòng không thôi. Không khỏi gật gù chật lưỡi.
Nhưng, mà Nguyên đại tổng tài cao cao tại thượng nào đó, lại nhíu mày tức giận.