Vừa hay cũng đúng lúc ra đến chỗ đậu xe, Mộc Nhiên liền buông Thẫm Mộng Quân ra mở cửa chịu tọt vào trong ngồi ngay ngắn.
Đứng nhìn Mộc Nhiên khóe môi lại không nhịn được mà cong lên, Thẫm Mộng Quân sau đó cũng rất nhanh mà lên xe.
Ngồi trong xe Thẫm Mộng Quân kể lại từng chi tiết nhỏ mà Doanh Doanh đã cố tình đặt điều nói xấu Mộc Nhiên.
Nghe xong khuôn mặt Mộc Nhiên liền sa sầm lại trông thật khó coi, cô nắm lấy tay Thẫm Mộng Quân:“Anh thật sự tin em sao? Không nghi ngờ em chút nào thật à?”
Phì cười Thẫm Mộng Quân xoa nhẹ chóp đầu Mộc Nhiên:“Em dám sao? Hơn nữa anh đây cái gì cũng hơn thằng nhóc đó em làm sao nỡ bỏ anh mà chọn nó được đúng không?”
Tự tin vuốt ngược mái tóc, Thẫm Mộng Quân bóp bóp yêu cằm Mộc Nhiên lay lay nhẹ:“Em xem sắc anh không thiếu, tiền lại càng không, còn kĩ năng trên giường chắc cũng chẳng cần bàn cãi nữa rồi phải không?”
“Chọn anh hời cho em quá rồi còn gì!”
Điểm tay lên môi Mộc Nhiên cười khúc khích, nói không nên lời cô xoa xoa nhẹ khuôn mặt điển trai của Thẫm Mộng Quân không nhịn được mà rướn người liên tục mơn trớn lên bờ môi của Thẫm Mộng Quân mà dụ dỗ, cảm nhận rõ hơi thở ngày càng nóng lên, nhịp tim ngày càng dữ dội, Mộc Nhiên liền thoái lui mà nhả cánh môi của Thẩm Mộng Quân ra.
Dục cảm bỗng dưng bị khơi gợi một cách lộ liễu Thẫm Mộng Quân làm sao mà nhịn được, hai tay ngay tức khắc Thẫm Mộng Quân giữ lấy đầu của Mộc Nhiên chạm sát mặt mình vào mặt cô, anh chớp nhẹ hai hàng mi và cọ nhẹ nhàng vào má Mộc Nhiên liêm tục thở dốc:“Em đang công khai quyến rũ anh sao?”
Đẩy như không đẩy, Mộc Nhiên nũng nịu sờ nhẹ vào yết hầu của Thẫm Mộng Quân nhỏ nhẹ như tiếng mèo kêu cố tình khơi gợi dục vọng trong người anh:“Người ta chỉ muốn được hôn một chút thôi!”
Khóe môi liền cong lên, tuy trong xe có chút chật chội nhưng Thẫm Mộng Quân vẫn có thể nhấc bổng người của Mộc Nhiên lên, ôm cô đặt lên đùi mình, chầm chậm chầm chậm anh nghiêng đầu cô sang một bên liếm nhẹ lên đôi môi cô cho đến khi dần nóng lên, bất ngờ Thẫm Mộng Quân há miệng cắn mạnh một cái, Mộc Nhiên liền nhũn ra mà rên lên một tiếng ái muội, được dịp Thẫm Mộng Quân liền luồng đầu lưỡi nhạy cảm của mình vào trong mà quấn lấy lưỡi của Mộc Nhiên cuồng nhiệt mà hôn xuống, hòa quyện vào nhau trong từng hơi thở.
Ghế xe cũng được hạ xuống, bàn tay hư hỏng cũng đã luồng sâu vào trong áo ngực của Mộc Nhiên mà liên tục xoa nắn, chỉ một chút nữa thôi, một chút nữa thôi cả hai sẽ ngay lập tức phát tình trên xe, tiếc là tiếng điện thoại không biết điều lại cắt ngang mọi ái tình.
Bao nhiêu khoái cảm đều bị dập tắt, Thẫm Mộng Quân thầm mắng trong lòng “chết tiệt”, ôm lấy Mộc Nhiên để cô vùi mặt vào lòng ngực mình Thẫm Mộng Quân một tay xoa xoa nhẹ gáy cô, tay còn lại với tới chỗ để điện thoại mà nhấc máy:“Alo!”
“Chủ tịch máy bay sắp khỏi hành rồi anh vẫn còn chưa đến sao?”
Chết tiệt làm sao anh có thể quên được chứ?
Vẫn còn động lại chút tình Thẫm Mộng Quân hứng lên mà cắn nhẹ vào tai Mộc Nhiên, cả người ngay lập tức phản ứng đến nóng ran, đỏ mặt ngượng ngùng Mộc Nhiên liền nép người vào sâu trong lòng Thẫm Mộng Quân hơn một chút, đập nhẹ vào vai anh cô thều thào:“Anh xấu xa!”
Thẫm Mộng Quân không nói gì với Mộc Nhiên mà chỉ mỉm cười tiếp tục cuộc điện thoại:“Cậu hối cái gì mà hối! Tôi đến liền!”
Nói rồi Thẫm Mộng Quân liền ngắt máy, cẩn thận anh gài lại áo cho Mộc Nhiên vỗ vỗ nhẹ vào lưng cô cợt nhã:“Xem ra hôm nay phải ghi nợ lại cho em rồi!”
Mặt mày đỏ ửng, Mộc Nhiên tuột xuống khỏi người Thẫm Mộng Quân vô tình trong xe lại chật quá mà quỳ dưới chân anh.
Không nhịn được cười Thẫm Mộng Quân không những không đỡ Mộc Nhiên lên mà còn cố tình ghẹo:“Muốn chào hỏi cậu em nhỏ của anh đến thế cơ à?”
“Thẫm Mộng Quân!” Mộc Nhiên bị anh chọc đến đỏ cả mặt mày tức điên mà hét lên.
Không đùa nữa, Thẫm Mộng Quân liền nâng ghế lên cúi người đỡ lấy Mộc Nhiên, còn cẩn thận phủi phủi bụi trên chiếc váy cô, cẩn thận nắm tay tay cô để cho cô có điểm tựa mà trở về ghế của mình ngồi xuống.
Chòm người Thẫm Mộng Quân cài dây an toàn cho Mộc Nhiên xong anh liền hôn nhẹ lên má cô, rồi anh lái xe ra thẳng sân bay.
Mộc Nhiên ngồi trong xe thấy đường về nhà có vẻ không đúng lắm mà xoay sang Thẫm Mộng Quân lay nhẹ đùi anh:“Mộng Quân không phải anh còn bận việc sao? Sao không đưa em về nhà?”
Mắt vẫn hướng thẳng ra bên ngoài đường cao tốc, tay vươn tới nắm nhẹ bàn tay Mộc Nhiên:“Anh có bảo mình bận lúc nào sao?”
“Không phải vừa nảy có người gọi hối anh sao?” Mộc Nhiên thắc mắc.
“Chúng ta đi Italy một chuyến”
Cau mày Mộc Nhiên đăm đăm nhìn Thẫm Mộng Quân:“Anh mang cả em theo sao?”
Tốc độ xe dần chậm lại Thẫm Mộng Quân nghiêng đầu nhìn em biểu cảm của Mộc Nhiên mà e ngại:“Em không thích sao?”