Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế

Chương 587: Chương 587: Ngạc nhiên, người mẫu nhỏ tuổi nhất (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Người đàn ông nhận lấy danh thiếp, sau khi nhìn kỹ, đối phương mỉm cười nhìn Lê Hiểu Mạn: “Thì ra là Lê tiểu thư, vừa vặn tôi cũng ở thành phố H, hạnh ngộ hạnh ngộ.”

Sau đó, ông ta liền đứng dậy, đưa tay ra cùng bắt tay với Lê Hiểu Mạn.

Thấy vậy, Lê Hiểu Mạn cũng đứng dậy bắt tay đáp lại đối phương.

Sau đó người đàn ông kia cũng lấy ra một tấm danh thiếp, đưa cho cô, mỉm cười nhìn cô nói: “Lê tiểu thư, tôi có mấy cửa hàng trang sức ở thành phố H, hy vọng chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác.”

Nghe vậy, Lê Hiểu Mạn liếc mắt nhìn tấm danh thiếp trong tay, sau đó cô lại ngước mắt nhìn về phía người đàn ông đối diện, lễ phép cười nói: “Thì ra là Ngụy tổng, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, rất vinh hạnh được làm quen với ngài.”

Lê Hiểu Mạn đưa tay ra lần nữa, lễ phép bắt tay với Ngụy tổng.

Tiểu Nghiên Nghiên thấy vậy, bé nhìn về phía phu nhân cao quý bên cạnh Ngụy tổng, rồi nở nụ cười ngọt ngào, mềm mại nói: “Dì xinh đẹp ơi, làn da của dì thật là trắng à nha, khí chất lại thanh nhã, nếu dì đeo mẫu trang sức mà mommy của cháu thiết kế thì nhất định sẽ đẹp hơn, càng sáng lấp lánh chói mắt hơn, dì xinh đẹp ơi, sau khi trở về thành phố H, dì nhớ tới văn phòng thiết kế của mommy đặt hàng nha!”

Tiểu Nghiên Nghiên vốn đã xinh xắn đáng yêu, giọng nói ngọt ngào mềm mại êm tai, hơn nữa bé còn tán dương Ngụy phu nhân mấy câu, đến nỗi Ngụy phu nhân nghe xong mà bà cười tươi hoa không khép được miệng vào.

Bà nhìn về phía Lê Hiểu Mạn, cười nói: “Con gái của cô rất đáng yêu, cái miệng nhỏ nhắn này chọc cho người ta thích, còn về mẫu thiết kế trang sức của cô, tôi cũng rất thích, tôi rất thích sợi dây chuyền mà cô đang đeo trên cổ này, cô có thể thiết kế cho tôi một sợi dây chuyền giống y như vậy không?”

Ý của bà ấy coi như là mở lời đặt hàng.

Triển lãm trang sức vừa mới bắt đầu, mà đã có người đặt hàng, dĩ nhiên là Lê Hiểu Mạn cao hứng.

Cô nhìn về phía Ngụy phu nhân, lễ phép cười nói: “Ngụy phu nhân, dĩ nhiên là có thể, cám ơn ngài đã chấp nhận mẫu thiết kế của tôi.”

Tiểu Nghiên Nghiên thấy Ngụy phu nhân đã đặt hàng, bé chớp chớp mắt với mẹ, rồi làm động tác tay Ok.

Lê Hiểu Mạn cũng nhìn bé, ánh mắt tràn đầy ý cười.

Con gái bảo bối của cô còn nhỏ như vậy mà cũng biết kinh doanh.

Tiểu Nghiên Nghiên thấy đã xử lý xong bên Ngụy phu nhân, bé đang muốn nghĩ biện pháp đi giải quyết mấy thượng khách ngồi cùng bàn khác, bé còn chưa kịp lên tiếng, mấy thượng khách khác đã đứng dậy muốn xin danh thiếp của Lê Hiểu Mạn, hoặc là cho Lê Hiểu Mạn danh thiếp, nói muốn hợp tác với cô.

Tiểu Nghiên Nghiên phát cho mỗi một vị khách quý đang ngồi một tấm danh thiếp, bé còn nhỏ tuổi đã nghiễm nhiên trở thành thư ký nhỏ ngọt manh của Lê Hiểu Mạn.

Bầu không khí của bàn này hết sức hòa hợp, Long Tư Hạo ngồi ở gần đó thấy Lê Hiểu Mạn đang nói cái gì đó với mấy vị khách cùng bàn của mình, khuôn mặt thanh lệ thoát tục kia, sáng rỡ động lòng người mang theo nụ cười tự tin mà lại ôn uyển mê người, khiến anh không kiềm được mà nhìn hơi ngây dại, trong lúc nhất thời anh không cách nào dời mắt đi được.

Người phụ nữ thành công trong sự nghiệp có một hương vị cực kỳ hấp dẫn, sự tự tin của cô khiến cho rất nhiều người đàn ông thành công không cách nào cưỡng lại được.

Long Tư Hạo cũng giống vậy, anh bị cô hấp dẫn, sức hấp dẫn của cô bây giờ quá lớn, khiến anh sợ cô sẽ bị nhiều người thèm muốn hơn.

Lúc ánh mắt sắc bén của anh quét về phía Hàn Cẩn Hi, đôi mắt dần lạnh lẽo, hai tay siết chặt lại.

Dạ tiệc khai mạc triển lãm trang sức đã bắt đầu, tiết mục biểu diễn mở màn là một tiết mục nghệ thuật phương tây, tiếp đó là tiết mục nghệ thuật phương đông, sau đó là người chủ trì lên đọc diễn văn.

Lúc người chủ trì đang đọc diễn văn, tiểu Nghiên Nghiên đứng lên, bé nhướn mày nhìn mẹ yêu của mình nói: “Mommy, con muốn đi phòng vệ sinh.”

Nghe vậy, Lê Hiểu Mạn đang muốn nói bồi bé đi cùng, tiểu Nghiên Nghiên đã nhìn về phía Hàn Cẩn Hi, ngọt ngào cười nói: “Ba, chúng ta đi.”

Lê Hiểu Mạn thấy tiểu Nghiên Nghiên không để mình đi cùng bé, mà lại bảo Hàn Cẩn Hi bồi, trong lòng hơi nghi ngờ.

Tiểu Nghiên Nghiên là bé gái, sẽ vào phòng vệ sinh nữ, cô vốn tưởng rằng Hàn Cẩn Hi sẽ không đáp ứng, lại thấy anh ta đứng lên, dắt tay nhỏ của tiểu Nghiên Nghiên cùng rời đi.

Thấy vậy, tuy cô hơi kinh ngạc, nhưng cũng không đi theo bọn họ, mà ngồi ở nguyên vị trí chờ bọn họ.

Nhưng tiểu Nghiên Nghiên và Hàn Cẩn Hi rời đi một lúc lâu mà không thấy trở lại.

Sau khi người chủ trì kết thúc bài diễn văn, thì sẽ là điểm nhấn của buổi tối nay, triển lãm đồ trang sức trên sản catwalk.

Trong màn trình diễn catwalk này, nếu vị khách quý nào nhìn trúng món trang sức trên người của người mẫu, thì có thể đặt trước.

Theo tiếng nhạc trình diễn catwalk vang lên, từng người mẫu đeo những mẫu trang sức đẹp lộng lẫy mê người trình diễn trên sàn catwalk.

Liếc nhìn những mẫu trang sức đang được trình diễn trên sàn catwalk trên, đôi mắt của Lê Hiểu Mạn lóe lên ánh sáng lấp lánh, trái tim của cô không ngừng nhảy nhót.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.