Sai Gả Tàn Nhan Chi Tẩy Oan Tập Lục

Chương 81: Chương 81: Cực kỳ nguy hiểm




Ngự hoa viên

Bóng cây xanh biếc , cây cao bụi thấp, sắc màu rực rỡ là ấn tượng đầu tiên của Trác Tình với ngự hoa viên, bất quá sau một hồi nàng có chút cảm giác say xe, nàng rốt cục biết Lâu Tịch Vũ vì sao muốn đem mình mặc thành cây thông nô-en, bởi vì lúc này , nếu người mặc một thân tố y mới thực sự là ngoại tộc!

Trác Tình âm thầm may mắn, thật tốt, nàng chỉ đem làn váy thật dài rơi xuống đất kia cắt bỏ, vốn váy có năm tầng chỉ mặc ba tầng, đầu đầy kim trâm đã bỏ bớt một nữa, thế nhưng trang sức bằng vàng, vòng tay phỉ thúy, ….những yếu tố cơ bản này nàng thế nhưng cũng mang không ít, tổng thể mà nói còn không quá nổi bật !!

Càng đi vào trong, Trác Tình càng kinh ngạc, tràn đầy quần áo rực rỡ, trang sức châu báu sáng chói khiến nàng hoa cả mắt, trước mắt có thể nói có đủ từ mập đến gầy, mỹ nữ như mây, mỗi người đều như hoa như ngọc. Thế nhưng đôi mắt con ngươi cũng là một loại khác!

Thực sự ứng với câu hoa nhiều mắt loạn, nàng gần như cũng không rõ các nàng lớn lên bộ dạng gì nữa, đương nhiên trong đó cũng không thiếu những nử tữ sắc mặt không vui giống nàng, phỏng chừng cũng là xuất phát từ nguyên nhân bị ép tới .

Trác Tình đi theo phía sau Lâu Tịch Vũ, cúi đầu chậm rãi hướng địa điểm đã định.

Giữa hoa viên, có một khoảng đất trống, hai bên khoảng đất trống khoảng năm đến sáu hàng ghế ,Trác Tình cùng Lâu Tịch Vũ được an bài hàng ghế thứ nhất bên phải, sau khi ngồi vào chỗ của mình Trác Tình nhắm mắt dưỡng thần, nhắm mắt làm ngơ! Tự động quên tiếng cười đùa hàn huyên của một đám nữ nhân bên cạnh. Chỉ chốc lát sau, thanh âm xung quanh bỗng nhiên yên lặng, Trác Tình mở mắt ra, liền thấy Đông Tây thái hậu ở trong vòng vây của một đám cung nữ thái giám đi tới hướng này.

Ngày hôm nay, hai người đều trang điểm tỉ mỉ một phen, so sánh thì Dương Chi Lan trang phục tương đối mộc mạc, trên mặt vẫn mang theo dáng tươi cười hiền lành, mà Lâu Tố Tâm mặc một thân trường bào đỏ sậm xa hoa, đai lưng tơ vàng đem hảo vóc người của nàng hiện ra vô cùng tinh tế, trên cổ đeo một chuỗi ngọc trai xanh biếc, phối hợp với thần sắc cao ngạo của nàng, thật đúng là làm cho người ta không dám tới gần.

Hai người ở chỗ chủ vị ngồi xuống, tất cả mọi người chỉnh tề bán quỳ hành lễ nói :”Tham kiến hai vị hoàng thái hậu, thái hậu vạn phúc kim an.”

Trác Tình chậm nửa nhịp mới nửa ngồi xổm xuống, Lâu Tố Tâm thanh âm cao ngạo nhàn nhạt vang lên:”Hãy bình thân.”

“Tạ ơn thái hậu.”

Sau khi hành lễ các vị tiểu thư trở lại ghế ngồi, lẳng lặng cúi đầu, nhã nhặn mà tao nhã, cùng tiếng ồn ào vừa rồi hình thành đối lập rõ ràng, Trác Tình cười thầm, nàng cũng cúi đầu tiếp tục nhắm mắt.

Dương Chi Lan nhìn về phía Lâu Tố Tâm, sau khi thấy nàng khẽ gật đầu mới mỉm cười lớn tiếng nói:”Hôm nay mời các vị tiểu thư, phu nhân vào cung dự tiệc, chính là vì chọn ra nữ tử tài mạo song toàn, tài đức vẹn toàn biểu diễn tài nghệ ở lễ mừng, này đối Khung Nhạc mà nói đây chính là một chuyện liên quan đến thể diện, ai gia cũng liền không nói nhiều, theo quy định cũ, cầm kỳ thư họa, thi từ ca vũ đều có thể, kỹ cao người đó thắng.”

“Trước so cầm nghệ đi, vị tiểu thư nào lên trước?” Dương Chi Lan nói xong, mỉm cười nhìn quanh một vòng, bọn nữ tử chính là ngượng ngùng cúi đầu, khe khẽ nói nhỏ, chính là không ai đi ra.

Dương Chi Lan nhẹ cười nói :”Tất cả mọi người như vậy khiêm tốn, kia ai gia liền khâm điểm một người làm người mở đầu vậy.”

“Ai gia nghe nói , Thanh gia tỷ muội được ca tụng là nữ tử tài hoa tướng mao xuất chúng giữa lục quốc, ba năm trước đây trên lễ mừng , Hạo Nguyệt quốc xuất ra một bức Vĩnh nhạc sơn thủy đồ, kinh diễm tứ phương, có người nói chỉ là ba vị tiểu thư tập làm, hôm nay nhân dịp này không bằng liền do Thanh gia đại tiểu thư Thanh Linh đến làm người mở đầu đi, mọi người nghĩ sao?” Nói xong , nàng còn hết sức yêu thương nhìn về phía Trác Tình.

Các tần phi ngồi ở một bên cũng nhanh chóng phụ họa nói :”Như vậy rất tốt, nô tì cũng thường nghe người ta nói, tiểu thư Thanh gia cầm nghệ rất cao, quanh quẩn bên tai ba ngày cũng không dứt, nghe qua không người nào không khen không dứt miệng, hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội kiến thức một phen.”

Vốn đang nghĩ chuyện không liên quan mình, nhắm mắt dưỡng thần Trác Tình phút chốc mở ra, nhìn lại Dương Chi Lan, hai người ánh mắt giao nhau, Dương Chi Lan như trước cười đến hiền lành, Trác Tình ánh mắt cũng là bình tĩnh, đây là mục đích của nàng sao? Để nàng ở trước mặt mọi người xấu mặt, đây xem như là vì nữ nhi nàng báo thù ?!

Hai người ánh mắt giao phong, Dương Chi Lan thủy chung mang dáng tươi cười, cao giọng nói :”Người đâu, chuẩn bị cầm .”

“Chờ một chút.” Trác Tình đứng dậy, muốn cho nàng xấu mặt, không dễ đâu.

Theo tiểu chuẩn cách thức của các tiểu thư khuê các cúi người hành lễ, lúc Trác Tình ngẩng đầu đã là vẻ mặt ủy khuất , ánh mắt u sầu thấp giọng trả lời :”Đa tạ các vị nâng đỡ, chỉ tiếc là ta trên đường đến Khung Nhạc bị thương, trong trí nhớ có rất nhiều thứ đều rất mơ hồ, làn điệu quen thuộc trước đây hiện tại đã không nhớ được đầy đủ, hôm nay chỉ sợ muốn cho các vị mất hứng.”Cùng Lâu Tịch Nhan cùng một chỗ lâu như vậy, chỉ là nhìn nàng cũng học được không ít, giả bộ sao, chuyện này có đáng gì ?!

Dương Chi Lan vừa muốn mở miệng, Trác Tình lại kéo Tịch Vũ đang không hiểu gì bên cạnh, tiếp tục nói:”Bất quá ta biết Tịch Vũ cầm nghệ cũng không dưới ta, trước đó vài ngày còn cùng Tô Mộc Phong nói tới cầm nghệ của Tịch Vũ, hắn cũng thừa nhận có tiến bộ, không bằng để Tịch Vũ làm người mở đầu , nhất định sẽ không làm các vị thất vọng.”

Lâu Tịch Vũ đầu tiên là cả kinh, phản ứng lại chính là hung hăng nhéo thắt lưng Trác Tình một cái, này nữ nhân thật dám nói ! Nàng lúc nào cùng Tô công tử nói tới cầm nghệ của nàng, Tô công tử lúc nào đối nàng thừa nhận có tiến bộ ? Rõ ràng ngay cả người ta là ai cũng không biết ! Cư nhiên còn một bộ dáng rất quen thuộc!

Trác Tình ăn đau, nhưng vẫn không thể biểu hiện gì, này nha đầu chết tiệt kia, xuống tay thật ác,nàng còn không phải vì nàng ta suy nghĩ, nói không chừng nàng còn bởi vậy trúng cử biểu diễn lễ mừng, đến lúc đó giá trị con người tăng lên cao sao!

“Nga?” Dương Chi Lan nhìn về phía Lâu Tố Tâm, cười nói :”Tỷ tỷ, thật không ngờ Tịch Vũ cầm nghệ mấy năm nay cư nhiên có đột phá, đã như vậy liền do Tịch Vũ đến khảy một bản đi.”

Lâu Tố Tâm sắc mặt luôn cao ngạo rốt cục có một chút hòa hoãn, hướng Lâu Tịch Vũ khẽ cười nói :“Tịch Vũ, vậy ngươi liền khảy một bản đi.”

“Dạ.” Việc đã đến nước này, Lâu Tịch Vũ ngoại trừ đồng ý cũng không có biện pháp khác.

Trác Tình âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thái độ Lâu Tố Tâm đối Lâu Tịch Vũ ôn hòa như vậy, xem ra thật đúng là rất thích nàng ta, nàng có thể không cần vì Tịch Vũ lo lắng, cho dù đánh hỏng, cũng không ai dám đối với cháu gái ngoại của thái hậu làm gì đi !

Vừa muốn ngồi xuống, Dương Chi Lan nhưng vẫn không có buông tha nàng, cố ý ôn nhu cười nói :”Bất quá chỉ nghe từ khúc có phần đơn điệu, Linh nhi không nhớ rõ làn điệu dù sao vẫn nhớ kỹ chữ viết đi, lần trước kia bức Vĩnh nhạc sơn thủy đồ vẫn còn ở ngự thư phòng, hôm nay Linh nhi lại vẽ một bức khác để các nàng kiến thức cũng tốt.”

Này lời nói rõ ràng khen ngợi lại ngầm chê bai, Trác Tình nghe được có chút phát cáu, Dương Chi Lan là cố ý làm khó dễ nàng đúng không !

Đứng dậy lần nữa, Trác Tình sắc mặt rõ ràng đen hơn :“Ta……”

Trác Tình mới vừa nói được một chữ, đã bị một đạo giọng nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng cắt đứt :”Khởi bẩm thái hậu, thường ngày chúng ta tỷ muội đều thích cùng nhau vẽ tranh viết chữ chơi đùa, hôm nay để nô tỳ cùng tỷ tỷ cùng nhau, vì mọi người vẽ một bộ tranh, chẳng biết có được không.”

Trác Tình giương mắt nhìn lại, người nói là Thanh Phong, nàng cư nhiên ở đây, bất quá đối diện với một đám nữ nhân, nàng ngay cả nhìn cũng không có liếc mắt nhìn một cái, không có phát hiện nàng ta cũng không kỳ quái , thế nhưng cùng nhau vẽ tranh ? Nàng đây là đang giúp mình sao?! Ở một bên mài mực có tính là cùng nhau vẽ tranh hay không ?!

Dương Chi Lan lần thứ hai nhìn về phía Lâu Tố Tâm, cười nói :”Tỷ tỷ nghĩ sao?” Mà thôi, nàng cũng không cần phải lại làm khó nàng, một hồi kết quả đều là như nhau.

Trác Tình hiển nhiên không có vận khí tốt như Lâu Tịch Vũ, Lâu Tố Tâm liếc nàng một cái, lạnh giọng hừ nói :”Như vậy cũng tốt, ai gia cũng muốn nhìn một chút, Thanh gia tỷ muội rốt cuộc là như thế nào tài hoa hơn người !” Có thể khiến Tịch Nhan vì nàng hai ba lần vào cung cầu kiến mình, nàng thật muốn nhìn nàng ta là nữ tử đặc biệt như thế nào!!

Chỉ vào hồ sen xinh đẹp phía trước, Dương Chi Lan cười nói :”Tỷ tỷ, hiện tại chính là mùa hoa sen nở rộ, không bằng để các nàng ở bên cạnh ao sen vẽ tranh, đánh đàn, kiều hoa mỹ nhân phối hợp, chẳng phải là chuyện tốt đẹp sao?”

“Cũng tốt.” Lâu Tố Tâm không sao cả nói :”Người đâu, chuẩn bị họa cụ (dụng cụ vẽ tranh ).”

“Dạ.”

Chỉ chốc lát, mấy thái giám động tác nhanh nhẹn đem một chiếc bàn lớn đến bên cạnh hồ sen, phía sau bàn là một tấm ván dài có cột chống (Mộc đài(đài gỗ) ~giống mấy cái cầu kiều bắc ra hồ ấy @@) mộc đài vừa lúc đứng ở phía trên hồ sen, đứng ở chỗ này ngắm hoa, liền phảng phất như thân ở trong hoa giống nhau, rất đẹp.

Đáng tiếc Trác Tình hiện tại không có tâm tình ngắm hoa, hướng Thanh Phong bên cạnh đang tràn đầy tự tin kêu lên :”Ta thật sự không biết vẽ tranh !!” Nàng cũng không phải Thanh Linh, đối vẽ tranh là dốt đặc cán mai a!

Tự tin cười, Thanh Phong trả lời :“Không sao, đợi muội phối màu xong, tỷ liền dùng bút ở dưới bức tranh vẽ mấy cái vòng tròn là được.”

“Vẽ vòng tròn ?”Trác Tình sửng sốt, rất nhanh lại hỏi :”Vẽ bao nhiêu? Vẽ mấy cái? Muốn hình tròn hay là hình bầu dục? Cụ thể là vẽ ở đâu?!” Nếu như chỉ là vẽ vòng tròn nàng vẫn là có thể làm được, thế nhưng làm phiền nàng ta nói cụ thể chút! Nàng xem như là đang làm một khối hình học được rồi!

Thanh Phong thuận miệng đáp :”Tùy tỷ .”

“A?!” Trác Tình mờ mịt, này muốn thế nào vẽ?

Nàng còn đang buồn phiền, trên bàn mực đã mài tốt, giấy cũng đã trải xong, thái giám lui sang một bên, cung kính nói :”Họa cụ đã chuẩn bị tốt, hai vị chủ tử thỉnh.”

Trác Tình đứng ở bên cạnh Thanh Phong, chỉ thấy nàng đem mực đổ một nửa đến trong đĩa sứ bên cạnh, lại đem nước trong cẩn thận đổ vào, một lúc sau, Thanh Phong nói rằng :”Bắt đầu đi.”

Giấy tuyên thành thật lớn bày ở trước mắt, Trác Tình thật sự có cảm giác dở khóc dở cười, từ chỗ nào bắt đầu ? Sớm biết sẽ có như vậy kỳ ngộ, nàng trước đây có thể suy xét cùng mẹ nàng học thư pháp, quốc họa, hiện tại cũng không đến mức không biết hạ bút từ đâu!

Quên đi, Thanh Phong cũng không lo lắng, nàng lo lắng cái gì, hít sâu một hơi, Trác Tình ở trên giấy vẽ một vòng tròn lớn bằng nắm tay, Thanh Phong pha mực có chút nhạt,trên tờ giấy trắng để lại một dấu nhàn nhạt, Trác Tình liếc mắt nhìn Thanh Phong, vẻ mặt nàng bình tĩnh như trước, đang ở pha màu hồng, phỏng chừng là muốn dùng vẽ hoa sen.

Nếu nàng không có ý kiến, Trác Tình cũng không quản, mạnh dạn ở trên giấy vẽ mười cái vòng tròn, có nhỏ có to, vẽ tiếp, Trác Tình có chút không biết làm sao hạ bút, giấy trắng bị nàng lộng thành một mảnh hỗn độn…..

Lúc này Thanh Phong tựa hồ cũng chuẩn bị xong rồi, cầm lấy một chiếc bút lông hơi nhỏ, nhanh chóng ở những vòng tròn lộn xộn phác họa vài nét bút, một mảnh lá sen linh động cư nhiên xuất hiện, động tác của nàng cực nhanh, tùy ý vài nét bút, vốn toàn vòng tròn lộn xộn lập tức trở thành một mảnh hồ sen sống động, quả thực là lợi hại !?

Trong khi Trác Tình còn đang thán phục, một chuỗi tiếng đàn du dương trong trẻo vang lên, Trác Tình ngẩng đầu, phía trước cách đó không xa, Lâu Tịch Vũ thoải mái trang nhã ngồi ở trước đàn cổ, mười ngón tay nhỏ xinh xẹt qua huyền cầm, làn điệu nhẹ nhàng vang vọng ở trong ngự hoa viên, nha đầu kia cầm nghệ quả nhiên không sai a!

“Được rồi.”

Trác Tình còn đang thưởng thức tiếng đàn của Lâu Tịch Vũ, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng của Thanh Phong nhẹ vang lên.

Được rồi? Nhanh như vậy, thời gian cùng bức tranh vòng tròn của nàng xấp xỉ nhau.

Cúi đầu xuống, Trác Tình bị bức tranh trước mắt khiến cho giật mình ngốc trụ ——–

Trước mắt là một bức tranh thủy mặc thanh nhã, chỉ dùng màu đen đậm nhạt khác nhau liền đem lá sen, hồ nước biểu đạt vô cùng tinh tế. Màu hồng cùng màu trắng làm nền, vẽ thành hoa sen mới nở cùng với ánh bóng của mực càng thêm trắng nõn thanh tân. Thần kỳ nhất là trên lá sen , hoa sen còn giống như ngưng kết không ít giọt nước , cả bức họa phảng phất đều lộ một cỗ hơi nước nhàn nhạt, mông lung bao phủ lá sen hoa sen ,như hoa sen sau cơn mưa mới chớm nở giống nhau !

Góc trái bức tranh còn viết mấy chữ nhỏ :”Cái ngưng triêu lộ, nhân gian thùy đố”, kiểu chữ xinh đẹp, bút pháp lưu loát.

Điều này sao có thể, thời gian ngắn như vậy, Trác Tình không thể tin được, đây là giấy tuyên thành nàng vừa hành hạ qua !!

Nàng xem như là hiểu biết như thế nào chân chính là nữ tử tài ba.

Thanh Phong chậm rãi buông bút, lôi kéo Trác Tình lùi ra sau một chút, mấy thái giám đứng yên bên cạnh hiểu rõ nâng bàn gỗ lên hướng thái hậu đi đến.

Vừa mới vẽ xong, trang giấy lại mềm, không thể cầm lấy đến, Lâu Tố Tâm cùng Dương Chi Lan đều rất nể tình đứng dậy hướng bàn dài đi đến, vừa nhìn hai người ánh mắt đều sáng lên, Lâu Tố Tâm khó có được khen nói :”Qủa nhiên là danh bất hư truyền!”

Tác phẩm như vậy, cho dù là người chuyên vẽ tranh, không có ba năm hay mười năm công lực, cũng không nhất định vẽ được!

Dương Chi Lan cũng gật đầu cười nói :”Thanh tần qua nói cho chúng ta biết ý tứ câu thơ này đi.”

“Dạ.” Thanh Phong chậm rãi đi qua, Trác Tình còn đang đứng ở trên mộc đài hít thở không khí trong lành, nếu như có thể nàng thật muốn sớm chút rời đi.

Nhìn Thanh Phong đã đi tới, Dương Chi Lan không dấu vết nhìn lướt qua cung nữ vẫn đứng ở bên cạnh nàng phía sau, cung nữ chậm rãi lui ra ngoài.

Đi tới trước bức tranh , Thanh Phong hơi ngẩng đầu , ngạo nghễ cười , cao giọng nói :”Kỳ thật ý tứ rất đơn giản, sen thanh cao lịch sự tao nhã , không bị thế tục không sạch sẽ xâm nhiễm, cũng bởi vì phẩm chất này liền bị thế nhân đố kỵ ngưỡng mộ.”

“Nói rất hay.” Lâu Tố Tâm tán dương gật đầu, nàng chính là thích nữ tử tâm cao khí ngạo!

Bên kia âm thanh tán dương không ngớt, Trác Tình chỉ là miễn cưỡng duỗi thân , này cổ đại nữ tử thật không dễ dàng, cầm kỳ thư họa, thiếu một thứ cũng không được a!

Đứng ở trên mộc đài Trác Tình cảm thán, một bên thuận tay sờ sờ lá sen bên cạnh, bỗng nhiên, Trác Tình cảm giác được dưới chân, bên tai truyền đến thanh âm mộc đầu ( gỗ) gãy, nàng còn không kịp phản ứng, mộc thai cư nhiên sụp xuống,chênh vênh một cái Trác Tình rới xuống hồ sen…..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.