Cố Vân cẩn thận mở ra, bên trong một đôi oa nhi bạch ngọc đứng thẳng,
một nam một nữ, điêu khắc rất sống động. Cố Vân thấp giọng khen, “Thật
đáng yêu!” Nhìn đến một đôi oa nhi, nàng đã đoán được là đưa cho ai,
“Đây là lễ vật ngươi tuyển cho Tịch Vũ đi, không thể tưởng được ngươi
cẩn thận như vậy.”
Túc Lăng đứng dậy, cầm một hộp gỗ trong tay, ngoài miệng khốc khốc trả lời: “Ta để Nhậm đi làm .”
Cố Vân sửng sốt, lập tức nở nụ cười, hắn thật đúng là không kể công. Tay
nhẹ nhàng vuốt ve mặt oa nhi, lạnh lạnh thực thoải mái. Thấy nàng đối lễ vật yêu thích không buông tay, Túc Lăng nhíu mày trả lời: “Lễ vật tốt
lắm!”
Thu tay lại, Cố Vân cười nói: “Ngụ ý tốt, hy vọng lần này Tịch
Vũ có thể sinh một đôi long phượng thai.” Tuy rằng nàng cũng không phải
đặc biệt thích tiểu hài tử, nhưng là ngẫu nhiên ôm đùa một chút nàng vẫn là rất thích ý.
Long phượng thai? Nhớ tới ngày ấy nàng nói chuyện
với Thanh Linh, Túc Lăng bừng tỉnh, “Nguyên lai đây là cái gọi là phụng
tử thành hôn!” Phụng tử thành hôn so với phụng chỉ thành hôn thật làm
cho người ta hâm mộ. Nhìn thoáng qua Cố Vân đang cúi đầu cất đôi oa nhi, đáy mắt Túc Lăng xẹt qua một chút ý cười cổ quái. Đáng tiếc, lực chú ý
đều ở lễ vật nên Cố Vân không thấy.”Ngày mai người tặng lễ nhất định rất nhiều, gọi người đưa qua trước đi.” Lễ vật tuy rằng tốt nhưng để cho
người khác thấy rồi đoán lung tung cũng không được.
“Ừ.”
Cố Vân nhìn thái dương, vội la lên: “Ta còn muốn đi giáo trường, ta đi trước.”
Lần này Túc Lăng không kéo nàng lại, một bên mở hộp gỗ trong tay, cười nói: “Gấp như vậy a? Ta còn muốn cho nàng xem đoản nỗ mới làm ra.”
Cố Vân dừng lại vội la lên: “Làm xong rồi? Cho ta xem.”
Cầm đoản nỗ đưa tới trước mặt nàng, mắt Cố Vân sáng ngời, “Thử qua chưa?”
“Chưa, vừa đưa lại đây.” Hắn liền đoán được nàng đối binh khí yêu thích hơn cả hắn.
Cố Vân hưng phấn cười nói: “Chúng ta đi ra ngoài thử.” Đoản nỗ lớn nhỏ
cùng hình thức, cùng suy nghĩ trong lòng nàng giống như đúc, không biết
tầm bắn còn có tốc độ phóng liên hoàn như thế nào.
“Được.”
Hai
người mới đi ra thư phòng, liền thấy Túc Nhậm vội vàng chạy tới chỗ bọn
họ. Ánh mắt Túc Nhậm lo lắng ở đảo qua Cố Vân hơi hơi dừng một chút, đi
đến trước mặt Túc Lăng, kéo hắn đến một bên, ghé vào lỗ tai hắn nói vài
câu, sắc mặt Túc Lăng lập tức thay đổi.
Túc Lăng quay đầu thấp giọng nói với Cố Vân:“Ta còn có việc, nàng đi quân doanh trước đi.”
Cố Vân cầm tay Túc Lăng cánh tay hỏi: “Phát sinh chuyện gì?”
Thanh âm trầm thấp của Túc Lăng bình tĩnh vang lên: “Không có việc gì!”
“Liên quan đến ta?” Cố Vân nhìn chằm chằm mặt Túc Lăng, không buông tha bất cứ biểu tình dù rất nhỏ của hắn.
Túc Lăng không tự giác hơi híp mắt lại, nhíu mày, xem ra thật sự có liên
quan tới nàng. Không đợi Túc Lăng nói có lệ, Cố Vân còn thật sự nói:
“Nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì, bằng không sau khi ngươi đi ta
cũng sẽ tự đi thăm dò .”
Hai người trừng nhau, ai cũng không chịu thỏa hiệp. Túc Nhậm thấp giọng thở dài: “Đại ca, nói cho nàng đi.”
Đối mặt Cố Vân cố chấp lại vô cùng kiên định, Túc Lăng cũng thực não. Nàng
nói thật, hắn chân trước bước ra tướng quân phủ, ngay sau đó nàng sẽ đi
theo! Rốt cục, Túc Lăng vẫn là nói thực tế: “Ngao Quý đã chết, người tụ
linh đảo ghi hận, đồng thời cũng càng thêm nóng lòng muốn khống chế Ngao Thiên, cho nên bọn họ luôn luôn muốn bắt nàng.”
“Sau đó?” Nhất định còn có chuyện gì đó càng không xong phát sinh, bằng không hắn sẽ không đến mức như vậy.
“Gần nhất nàng nên ở tướng quân phủ, bọn họ sẽ không có cơ hội xuống tay.
Hiện tại bắt hộ bộ thị lang, tuyên bố không giao nàng cho bọn họ thì sẽ
giết hắn.”
Muốn uy hiếp nàng, người tốt nhất hẳn là Tình, Cố Vân vội la lên: “Thanh Linh có sao không?”
“Nàng có Lâu Tịch Nhan, Mặc Bạch sẽ không có việc gì.” Hắc y nhân phỏng chừng là không tiếp cận Thanh Mạt được, lại không bắt được Thanh Linh mới có
thể bắt Cao Hồng đòi tướng quân phủ giao người!
Cố Vân âm thầm thở
dài nhẹ nhõm, hộ bộ thị lang bất quá là quan tam phẩm mà thôi. Cố Vân ẩn ẩn cảm giác ra không thích hợp, Túc Lăng không biết suy nghĩ cái gì mà
trầm mặc không nói, Cố Vân nhìn về phía Túc Nhậm, hỏi: “Hộ bộ Thị Lang
là người như thế nào?”
Nàng thật sâu sắc, Túc Nhậm thở dài: “Cao Hồng, cậu ruột của hoàng hậu.”
Nguyên lai là hoàng thân quốc thích, khó trách lại bắt hắn, “Ta và ngươi cùng nhau đi."