Mọi người trong khán phòng lúc này đều vỗ tay chúc mình Kim Duyên, Mâu Thủy sau một lúc cũng cầm bó hoa tiến lại chỗ cô “Chúc mừng em. Em hoàn toàn xứng đáng với giải thưởng này“. Kim Duyên cúi gật đầu cảm ơn liên tục thì bỗng Mâu Thủy chồm người, nói nhỏ vào tai cô
- Chị muốn nói chuyện riêng với em. Trong công ty này nơi nào ít bị chú ý nhất? – Mâu Thủy nói xong thì cũng đứng trước mặt Kim Duyên nhìn vẻ mặt hiện tại của cô mà không giấu được nụ cười. Mâu Thủy búng tay cũng như là gọi Kim Duyên liên tục nhưng cô một chút vẫn không phản ứng. Khánh Vân thấy thế liền huých mạnh một cái vào eo Kim Duyên làm cô bừng tỉnh, lấp bấp trả lời
- Sân...sân...thượng...ạ!
- Ok! Vậy em dẫn đường đi. Chị không có nhiều thời gian nán lại đây cho lắm – Kim Duyên liền gật đầu lia lịa. Mâu Thủy cũng cầm lấy bó hoa và đưa vào tay Khánh Vân “Cảm phiền em quăng vào thùng rác giúp chị“. Khánh Vân nhận bó bông, cười trả lời “Wow, wow, TBT Mâu Thủy vẫn lạnh lùng như vậy nhỉ?
Mâu Thủy nghe xong nháy mắt với Khánh Vân một cái và cũng đi đằng sau Kim Duyên. Còn Kim Duyên đi đằng trước Mâu Thủy, mặt tái xanh đi với hàng loạt ý nghĩ “Chết...chết mình rồi!!! Người quyền lực nhất trong giới thời trang muốn nói gì với mình chứ? Chẳng lẽ, chị ấy muốn tước hạng 1 của mình. Không được, nếu vậy phải quỳ xuống sao???”
Chẳng mấy chốc, Kim Duyên cũng dẫn Mâu Thủy lên sân thượng. Mâu Thủy bước đến lan can nhìn ngắm xuống “Nơi này, ban đêm chắc đẹp lắm phải không Kim Duyên?“. Đáp lại câu hỏi của Mâu Thủy chỉ là sự im lặng. Mâu Thủy liền quay đầu nhìn lại thì thấy Kim Duyên đang đứng run bần bật mà nở nụ cười
- Em làm gì mà sợ chị ghê vậy? Dù chị là TBT của T-ARA Magazine thì cũng là con người mà. Mau đến đây đi. Chị có chuyện muốn nói với em – Mâu Thủy vừa nói, vừa ngoắc ngoắc Kim Duyên lại. Cô lập tức trả lời “Dạ, dạ” xong cũng phóng đến chỗ Mâu Thủy đang đứng.
- Em là người đã tiếp điện thoại chị khi chị gọi cho Khánh Vân, đúng không? – Kim Duyên nghe xong câu này liền bừng tỉnh, mặt cô tiếp tục trắng bệch đi “Mình đã được nói chuyện trước với thần tượng mình ư? Đã quá đi!!! Mà lúc đó có nói gì xằng bậy không nhỉ?”
Sau một hồi, thì Kim Duyên cũng trả lời “Dạ, đúng ạ!” Mâu Thủy liền mỉm cười, hỏi tiếp “Em biết chuyện em gái chị thích con gái, đúng chứ?“. Mặt Kim Duyên hơi ngờ ngợ trước câu hỏi này nhưng sau đó bỗng thở phào nhẹ nhõm “Phù~~~ May quá! Thì ra chị ấy hỏi chuyện về Khánh Vân. Vậy thì mình yên tâm rồi”
- Dạ vâng! Em có nghe em ấy nói mình là bisexual và đang nghiên về nữ giới hơn – Kim Duyên thận trọng trả lời. Mâu Thủy tiếp tục mỉm cười “Thế à! Vậy 2 em đã tiến triển đến đâu rồi?“. Kim Duyên bàng hoàng trước câu hỏi thẳng này của Mâu Thủy, nên lấp bấp “Chúng em không phải là loại quan hệ như chị nghĩ đâu ạ! Khánh Vân nói với em là việc giúp em chỉ như làm việc thiện tích đức thôi!”
- Kim Duyên, em có biết là chính chị ruột của mình nhờ nó mà nó cũng không đồng ý xuất hiện trên bìa tạp chí của chị không? Làm việc thiện tích đức ư? Chị thấy cái lý do này của Khánh Vân hình như hơi bị trẻ con thì phải.
- Ý...ý...của chị là sao ạ? – Kim Duyên sợ hãi hỏi Mâu Thủy. Mâu Thủy khẽ đưa tay nhìn đồng hồ, xong ôm nhẹ Kim Duyên, nói nhỏ sau lưng cô “Đến giờ chị phải đi rồi. Chị có ý gì thì em hãy tự mình suy nghĩ đi. Hơn nữa, chị tiết lộ cho em biết một bí mật: Khánh Vân vẫn chưa có nụ hôn đầu. Và nó nói với chị em chính là người cướp đi”
Mâu Thủy nói xong thì nở nụ cười hiền dịu trước khuôn mặt há hốc mồm của Kim Duyên. Mâu Thủy sau đó cũng nói tiếp “À, cho chị mượn điện thoại của em“. Kim Duyên luống cuống lấy điện thoại ra, đưa bằng 2 tay cho Soyeon “Đây là số điện thoại riêng của chị. Sau này, còn nhiều chuyện chị cần tìm đến em đấy!”
Kim Duyên cầm điện thoại gương mặt không giấu được vẻ xúc động. Mâu Thủy bất giác mỉm cười trước thái độ này của cô “Còn đây là danh thiếp của chị. Nếu tất cả lãnh đạo trong T-ARA đều đồng ý thì chị sẽ mời em cũng 2 NTK trong đội của em qua Mỹ để ký hợp đồng thiết kế độc quyền cho tạp chí của chị”
- Chị...chị...- Kim Duyên miệng nói không thành câu, Mâu Thủy thấy vậy thì vỗ vai cô một cái “Chúng ta xuống thôi. Chị gần trễ chuyến bay rồi“. Và thế là, Mâu Thủy và Kim Duyên đi cạnh nhau trò chuyện gì đấy, bước ra đến cổng công ty lúc nào không hay biết. Mâu Thủy lên xe rời đi, trong khi Kim Duyên cúi gập đầu mình xuống.
Mâu Thủy vừa đi khỏi thì Kim Duyên giữ cái tâm trạng lân lân đó mà tiến lại chỗ Ly, Thủy và Khánh Vân đang đứng. Khánh Vân bỗng lên tiếng “Hết chuyện của tôi ở đây rồi. Tôi xin phép“. Kim Duyên liền giữ tay Khánh Vân lại, niềm nở nói với nó “Tối nay, em đến bar ăn mừng cùng chị với chị Ly và chị Yến đi. Chị khao”
- Xin lỗi! Tôi không biết uống rượu – Nói rồi nó cũng gỡ bàn tay cô ra, toan quay lưng bước đi thì lại nghe tiếng nói của Thanh Tâm nên đành dừng bước lại. Ả ta đứng trước mặt team Kim Duyên đang đứng khoanh tay, mặt thì hấc lên trời
- Nguyễn Huỳnh Kim Duyên! Khi cuộc thi kết thúc thì cô lại biến đi đâu mất dạng nên tôi không có nghĩa vụ phải quỳ xuống trước mặt cô – Thanh Tâm nói. Hoàng Yến liền chửi “Đồ lật lọng!!!“. Kim Duyên nghe thấy vậy bỗng nắm lấy cánh tay Hoàng Yến, bình tĩnh tiến lại chỗ Thanh Tâm trả lời lại.
- Cô muốn biết lúc đó tôi đi đâu không? (Thanh Tâm im lặng). Kim Duyên bỗng tự mãn, vỗ vỗ vài cái lên má Thanh Tâm “Tôi đã lên sân thượng nói chuyện riêng với người quyền lực nhất trong giới thời trang đấy!”
- Có sao? Cô nói dối quen mồm à? TBT Mâu Thủy mà lại dành thời gian cho kẻ bất tài như cô sao? – Thanh Tâm trả lời khiêu khích Kim Duyên. Ly, Yến nghe xong liền chạy nhanh lại chỗ Kim Duyên thí điều muốn tát vào mặt Thanh Tâm thì bỗng bị Kim Duyên giữ lại. Cô nở nụ cười sắc lạnh, trực tiếp lấy ra tờ danh thiếp trong túi áo khoác của mình đưa đến trước mặt ả.
- Đây, cô nhìn xem. Dù chỉ là danh thiếp nhưng nó cũng thể hiện được phong cách của chị Mâu Thủy nhỉ? – Thanh Tâm mặt bỗng biến sắc đi. Hương Ly lên tiếng chọc tức tiếp “Wowww, em đã được Mâu Thủy đưa danh thiếp cho luôn rồi à?”
- Đúng đó chị Ly. Chị ấy còn nói với em là muốn mời team của chúng ta sang T-ARA làm NTK độc quyền nữa đó! – Ly, Yến nghe xong liền chạy lên đứng trước mặt Kim Duyên, đẩy Thanh Tâm dạt sang một bên “Thật hả Kim Duyên???”
Kim Duyên gật đầu, Ly Yến ôm chầm lấy Kim Duyên. Cô nói khẽ với họ “Để em giải quyết con rắn này đã chị“. Ly, Yến lập tức buông Kim Duyên ra, nở nụ cười tự đắc nhìn Kim Duyên tiến lại phía Thanh Tâm
- So với việc đứng nhìn cô quỳ trước một nghìn người thì việc vinh dự được trò chuyện với chị Mâu Thủy thú vị hơn nhiều. Cơ hội tốt phải biết nắm giữ chứ. À, ngày mai tôi không muốn thấy bóng dáng của chị, em cô trong phòng thiết kế đâu đó. MBK không là cái thá gì so với T-ARA cả. Nhưng tôi vẫn muốn ở lại đây, ngồi rung đùi hưởng lương chờ ngày sang Mỹ làm việc với chị Mâu Thủy. Vậy đi nha! Nhớ thu dọn cho sạch sẽ.
Kim Duyên vừa nói, vừa dùng tờ danh thiếp vỗ vào mặt của ả. Cô sau đó cũng lạnh lùng bước ra xe của mình cùng với Ly Yến thì thấy Khánh Vân đang leo lên xe chuẩn bị lái đi. Cô nói vội với Ly Yến “Hai chị lên xe trước đi ạ! Em lại nói vài câu với Khánh Vân cái đã”
- Em thật không muốn đi ăn mừng cùng chị hả Khánh Vân? – Kim Duyên hỏi khi đứng trước mặt Khánh Vân. “Không thích!“. Kim Duyên bỗng dừng lại suy nghĩ lời của Mâu Thủy và lấy hết can đảm hỏi “Em...sao lại đồng ý giúp chị?”
- Chị muốn nghe lý do nào? Lý do ngụy biện hay lý do thật sự? – Khánh Vân hỏi ngược lại. Kim Duyên hơi ngại ngùng trả lời “Lý do thật sự“. Khánh Vân bỗng leo xuống xe, cởi nón bảo hiểm ra, đẩy cho Kim Duyên đứng sát vào bức tường. Nó tiếp tục chơi trò nâng mặt cô lên, mỉm cười gian tà nói nhỏ với cô
- Muốn chị bán thể xác và linh hồn cho tôi. – Kim Duyên gương mặt kinh hãi nhìn lên một Khánh Vân vô cùng bình tĩnh khi buông ra những lời đó. Nó tiếp tục giữ mặt cô như thế trong khi mắt thì lướt nhẹ trên cơ thể cô. Khánh Vân sau đó thì cũng canh ngay tai Kim Duyên mà phà hơi vào đó
- Cơ thể cũng không tệ. Nên nhớ, chị mới trả cát-xê cho tôi một nửa. Với lại, tôi không có hứng thú “lên giường” với gái thẳng. Chừng nào chị cảm thấy mình hoàn toàn “cong” thì hãy gọi cho tôi. À, chị còn 50% . ngôn tình ngược
Nói xong, Khánh Vân cắn nhẹ lên tai Kim Duyên làm cô bất giác rùng mình. Nó sau đó cũng ra xe và lái đi. Kim Duyên đứng bần thần một hồi thì cũng lên xe và đi ăn mừng với Ly Yến. Cô ở bar nốc rượu vào liên tục, Hương Ly và Hoàng Yến ngồi kế bên nghĩ rằng cô đang vui mừng nên mới quá chén như vậy. Nhưng khi họ cảm thấy, cô đang dần mất kiểm soát thì mới giật lấy chai rượu từ trong tay Kim Duyên
Cô liền nở nụ cười của những kẻ say rượu, ngà ngà say hỏi Hoàng Yến “Chị Yến! Theo chị thấy thì có phải em đã bị bẻ cong rồi không?“. Hoàng Yến thở dài một cái “Về thôi Kim Duyên. Em say lắm rồi“. Hoàng Yến nói xong thì cũng ra tín hiệu với Hương Ly, và cả hai kéo Kim Duyên ra ngoài và quăng vào xe
- Kim Duyên, nhà em ở đâu vậy? – Hương Ly ngồi ở ghế lái hỏi Kim Duyên. Cô ngồi bật dậy, cười cười tiếp xong cũng đọc ra địa chỉ. Hương Ly liền lái đi, đến khi chiếc xe đã đậu trúng địa chỉ Kim Duyên đọc thì cũng quay sang nói với Hoàng Yến “Em dìu Kim Duyên xuống, đặt cho em nó ngồi ngay cửa. Xong thì bấm chuông, em họ của em ấy sẽ ra ngay thôi. Chị với em phải đi ngay. Từ đây phải đi bộ hơn 30ph mới bắt được taxi. Nhờ phúc của em ấy, chị có lái xe theo đâu”
Hoàng Yến liền làm theo lời Hương Ly nói. Sau khi để Kim Duyên dựa vào cửa thì họ cũng rời đi ngay. Vừa đi, vừa trò chuyện mà không quay đầu nhìn lại Kim Duyên. Kim Duyên ngồi bệch ở dưới đất, tay với lên cái chuông, vừa bấm liên tục, vừa nói “ Hoàng My!!! Mau mở cửa ra. Hoàng Myyyyyyyyy!!!”
Và cánh cửa cũng được mở ra. Cô loạng choạng đứng dậy, sà ngay vào lòng của người đó, cười khì khì “Hì...hì...hì. Sao hôm nay em cao quá vậy???“. Cô nói trong khi sờ soạng khắp sau lưng của người đó
-Là chị tự nộp mạng cho tôi nên cũng đừng trách tôi!