Bóng tối đã buông dần xuống khu nghỉ dưỡng, Tiêu Nhu vừa tắm xong đi ra thì chạm mặt Nam Phong
-“ Em tắm hơi lâu đấy!!”
Tiêu Nhu lắp bắp
-“ Ai cho anh vào đây?”
Nam Phong tới gần cô đẩy cô lùi dần để cô ngồi xuống giường, cúi mặt gần sát lấy mặt cô
-“ Chẳng phải chúng ta cũng sắp về chung một nhà rồi sao?”
Nhu trố mắt không nói được gì, Nam Phong cười vẻ mặt sợ của cô đứng thẳng dậy đút tay vào túi quần quay đi
-“ Bộ váy ở trên bàn lấy mặc rồi xuống ăn tối, em có 15 phút để chuẩn bị, không được chậm thêm một giây một phút nào”
Rồi cậu ta cười lớn đi ra ngoài. Tiêu Nhu tiến lại gần cạnh chiếc hộp đựng váy, cô mở ra, một chiếc váy trắng tinh khôi hiện lên trước mắt cô. Cô cầm nó lên ngắm nghía rồi đi thay váy. Nam Phong ngồi chờ cạnh hồ bơi đnag trăm trăm nghĩ gì đó. Bỗng có tiếng người đi làm tan suy nghĩ của cậu ta, mắt cậu ta hướng vào bên phía căn nhà của khu nghĩ dưỡng. Cậu ta không rời mắt được, một Du Tiêu Nhu xinh đẹp khoác lên bộ váy bó sát dài đến bắp chân, chiếc váy khoét lưng để hở phần lưng trắng nõn của cô. Càng lúc cô càng tiếng gần tới cậu ta hơn! Nam Phong đứng hình một lúc rồi lắc lắc lắc cái đầu đi kéo ghế cho cô ngồi, sau khi cậu yêu vị vào chỗ ngồi của mình...
-“ Em đẹp lắm”
Tiêu Nhu cười trừ
-“ Chúng ta ăn tối thôi”
Nam Phong búng tay ra hiệu mang đồ ăn ra, bao nhiêu đồ ăn được bày ra bàn. Hai người im lặng ăn cho đến khi Nam Phong lên tiếng
-“Đồ ăn ngon chứ?”
Nhu gật đầu tỏ vẻ ngon
-“ Anh muốn hỏi em một điều”
-“ Nếu tôi trả lời được”
-“ Em vẫn còn thích Mễ Lạc đến như vậy sao?”
Tiêu Nhu đặt con dao cùng dĩa xuống, nhìn thẳng mắt Phong
-“ Anh đã từng hỏi tôi câu này bao nhiêu lần rồi? Anh nghĩ câu trả lời của tôi sẽ thay đổi ư?”
-“ Cậu tả lời không thay đổi thì cuối cùng em vẫn phải kết hôn với anh thôi”
-“ Tôi biết anh sẽ nói vậy mà! Tôi ăn no rồi, tôi vào phòng đây!”
Tiêu Nhu đứng dậy bỏ đi, Nam Phong tức giận đẩy đổ cả bàn ăn. Cậu ta lôi điện thoại ra
-“ Alo! Anh chuẩn bị đám cưới nhanh cho tôi, 2 ngày nữa tôi sẽ kết hôn, làm nhanh và phải thật đầy đủ”
-“ Nhưng thưa cậu là chủ tịch....”
-“ Anh cứ làm cho tôi, mọi trách nhiệm tôi sẽ chịu”
Rồi cậu ta cúp máy cái rụp
-“ Giờ thì em chẳng thể thoát ra khỏi anh nữa đâu!!”
..... Sáng hôm sau......
Tiêu Nhu đang say giấc nồng thì Nam Phong tự nhiên đến lôi cô vào nahf tắm lấy khăn rửa mặt cho cô rồi lôi sệch cô đi
-“ Anh làm cái trò gì vậy?”
Nam Phong không nói cậu gì mà đưa cô về nhà, anh ta lôi Nhu vào nhà cô như nhà mình. Cậu ta mở cửa nhà ra thì thấy bố mẹ cô đang ngồi ăn bữa trưa, hai người ngồi vào bàn ăn luôn
-“ Thưa hai bác, chúa muốn thông báo cho hai bác một tin, 2 ngày nữa cháu và Nhu sẽ tổ chức kết hôn, có vẻ hơi nhanh so với dự định nhưng mong hai bác thông cảm cho bọn cháu ạ!”
Cả ba cò người trố mắt nhìn về phía Nam Phong
-“ Cái gì? TẠi sao anh lại rút ngắn thời gian quá vậy? Nhà tôi chưa chuẩn bị”
-“ Anh sẽ lo hết mọi việc, em yên tâm nghỉ ngơi để hai ngày nữa đi”
-“ Tôi không đồng ý chuyện này”
Nam Phong ghé và tai cô
-“ Em không có quyền để lựa chọn cho cuộc hôn nhân này, hãy im lặng nếu không muốn mọi người xung quanh em bị liên lụy”
Tiêu Nhu tức giận đứng phát dậy đi lên nhà, Nam Phong cùng lúc cũng đứng lên cúi đầu chàu
-“ Cháu xin phép đi về trước ạ!”