Sai Ở Giới Tính, Đúng Ở Tình Yêu

Chương 12: Chương 12: Trở Về




-” Máy bay chuẩn bị hạ cánh, hành khách trên máy bay vui lòng thắt dây an toàn lại......”

Sau gần 12 tiếng đồng hồ ngồi trên máy bay anh đã có mặt tại nơi cậu sinh ra. Hai năm_ một khoảng thời gian dài, đi trên đường mọi thứ đã đều thay đổi từ hai hàng cây bên đường , những quán ăn bên vỉa hè. Cậu dừng lại tại công viên, ngồi xuống ghế nhìn hồ, những chiếc lá vàng rơi xuống mặt hồ xanh biếc,nhớ lại hai năm trước đây, cũng vào cái tiết trời mùa thu này, hai người đang tay trong tay ngắm nhìn và diễn tả tương lai của hai đứa. Ước mơ đã thực hiện được, chỉ còn chờ ngày hai người ở bên nhau sống chung một mái nhà, có những đứa con hiếu thảo là họ đã thực hiện xong lời hứa với nhau. Ngồi hồi lại những kỉ niệm đẹp, cậu lên xe ra về

King coonggg

-” Ai vậy???”- Mẹ cậu vừa mở cửa vừa nói

Khi nhìn thấy con mình, mẹ cậu đã ôm trầm lấy

-” Mễ Lạc!!! Con về khi nào mà không báo cho mẹ biết vậy???”

-” Con muốn tạo sự bất ngờ cho mẹ mà”

-” Gớm!!! Tưởng tôi không biết chắc, về chơi với tôi hay chơi với ai thì ai mà biết được”

-” Mẹ định bắt con ngoài này đến khi nào thế???”

Thế là hai mẹ con đi vào. Mễ Lạc kể cho mẹ cậu nghe về cuộc sống ở bên Úc....

-” À!!! Cái việc con nhờ mẹ thế nào rồi ạ???”

-” Gớm!! tôi lấy được địa chỉ rồi”

Mẹ cậu lôi một mẩu giấy nhỏ ra đưa cho Lạc, cậu mơt tờ giấy ra cười mừng ôm lấy cổ mẹ

-” Con cảm ơn mẹ nhiều lắm”

Cả ngày hôm đó cậu ở nhà nấu cơm rồi ăn cơm cùng gia đình, cái không khí 2 năm cậu luôn mong muốn được trở về ăn bữa cơm mẹ nấu

...... Chiều hôm sau......

Cậu tỉnh dậy đánh răng rửa mặt, tóc vuốt vuốt, mặc bộ com-lê lịch lãm màu đen, lái chiếc xe mui trần trắng đến nơi Nhu sống

King coonggg

Mẹ Tiêu Nhu ra mở cửa

-” Cậu là............?????”

Mễ Lạc cúi đầu chào, mẹ Nhu bảo cậu vào lấy nước cho cậu

-” Cậu tới đây để làm gì??? Định làm phiền Tiêu Nhu nhà tôi thêm lần nữa à???”

-” Cô à, tại sao cô vẫn giữ cái ý kiến phản đối giữa hai bọn cháu vậy???? Hai năm trước, cháu đã phải rời xa cô ấy để chờ đến cái ngày mà pháp luật nước ta đồng ý hôn nhân đồng tính. Trong thời gian đầu rời xa nhau, có thấy cô ấy khóc cháu cũng không dám bước ra trước mặt cô ấy để lau nước mắt”

-” Đấy là trước đây. Giờ con gái tôi sống rất tốt”

-” Vậy trong hai năm qua cô có chắc chắn rằng cô ấy đã quên cháu và yêu một người CON TRAI??? “

-” Cậu đang định giáo huấn tôi đấy sao???”

-” Không phải, cô đừng nghĩ như vậy. Giờ luật pháp đã chấp nhận bọn cháu, cô có thể thay đổi ý nghĩ của mình và coi cháu như một người đàn ông được không”

-” Con gái thì mãi là con gái, cậu về đi”

Mễ Lạc đứng dậy

-” Cô cho cháu nói nốt đã, con người sinh ra chẳng ai muốn mình bị sai lệch giới tính, chả ai có cái quyền lựa chọn cho mình giới tính cô à, đó là do trời sắp đặt hết rồi??? Làm sao bọn cháu có thể thay đổi số phận. Nếu cố gắng không sống thật với con người thì cô có cảm thấy hạnh phúc được không. Những ngày tháng trước khi luật pháp chưa chấp nhận hôn nhân đồng tính, mọi người đều nhìn cháu bằng ánh mắt kì thị, chỉ trỏ này nọ. Mà bố mẹ nào sinh con ra chẳng muốn con mình hạnh phúc, cô cứ cấm con gái mình không cho con gái cô ở bên cạnh người mình yêu thương thì liệu cô ấy có hạnh phúc được không?????? Mong cô hãy suy nghĩ những gì cháu nói, nếu có gì sai mong cô tha thứ. Cháu xin phép về đây!!!!”

Mễ Lạc bước ra về, dường như cậu đã bất lực trong việc thuyết phục mẹ Tiêu Nhu, cậu thở dài mở cửa thì...

-” Đứng lại đấy, hãy yêu thương con gái tôi, nếu cậu làm nó rơi một giọt nước mắt nào thì đừng có trách tôi”

Mễ Lạc quay người lại nhìn mẹ Nhu, cậu dường như khôngt in vào những gì mình vừa nghe. Đây là sự thật???? Sự thật, cậu đã làm được, cậu đã thành công, giờ cậu đã được cho phép yêu thương và quan tâm Tiêu Nhu. Cậu bước lại

-” Thật sự cháu cảm ơn cô rất nhiều”

Rồi sau đó cậu lái xe đến công ty của Tiêu Nhu tạo cho bất ngờ. Cậu cầm một bó hoa hồng đứng phía bên đường trước cửa công ty Nhu đang làm, miệng hớn cười vì sắp đươnc gặp người con gái mình yêu sau bao ngày tháng xa cách. Chờ 1 tiếng thì Tiêu Nhu đi ra, cô chợt sững lại nghĩ

-” Là Mễ Lạc??? Không, có thể mình nhìn nhầm”

Cô dụi mắt nhưng người mà cô đã và vẫn yêu đang đứng trước mắt, mắt cô có cái gì đó rưng rưng, cô sắp khóc. Trong lòng cô không biết nên vui hay nên giận Lạc, cô sợ, sợ rất nhiều thứ, sợ chạy sang đó thì cậu ấy sẽ biến mất thêm một lần nữa. Cô không muốn mình bị tổn thương thim thêm lần nữa, cô không muốn tim mình lại bị vá, không muốn tim mình thêm một vết thương rồi trở thành vết sẹo khó quên nữa. Cô không muốn trở về những ngày tháng đau khổ, không muốn trở về với những ngày phải đi tìm, mong mỏi đến kiệt quệ, điều sợ nhất đó là cô không muốn yêu cậu để rồi lại để Mễ Lạc biến mất một cách nhẹ nhàng nữa. Cô nhìn đi chỗ khác rồi bắt taxi về. Mễ Lạc thấy vậy buông bó hoa xuống, cậu hiểu Tiêu Nhu nghĩ gì, cô ấy vẫn giận cậu vì đã bỏ cô đi. Cậu về với một bầu trời u tối, cậu trách bản thân mình không hứa hẹn gì mà đã rời bỏ Nhu đi....

Tiêu Nhu về tới nhà lại khóa mình trong phòng thêm một lần nữa. Cô vứt túi lên bàn học, trèo lên giường ngồi thu đầu gối lại cầm điện thoại vào trang cá nhân của Mễ Lạc mà hai năm qua cô đã chả bao giờ dám động tới xem vì cô sợ khi vào xem ảnh của cậu cô sẽ không kìm nén được cảm xúc

-” Tại sao cậu lại về làm gì vậy Mễ Lạc???”

Cô thoát ra để điện thoại xuống bên cạnh, nằm xuống nhắm mắt lại cô không muốn nghĩ thêm bất cứ gì nữa và rồi dần chìm vào giấc ngủ....

Còn Mễ Lạc, cậu ngồi trên ghế xoay đi xoay lại nghĩ điều gì đó cưới tủm tỉm, lấy điện thoại gọi cho ai đó.......

.......... Sáng hôm sau.........

-” Du Tiêu Nhu!!!! Dậy đi, 9h rồi, cái tính ngủ nướng vẫn như ngày nào không sửa là như nào????”

Cô mở mắt ra lờ mờ thấy Mễ Lạc xong lại nhắm mẳ lại “ Là Mễ Lạc??? Mễ Lạc sao????” cô bật dậy, môi hai người chạm nhau cô trợn tròn mắt, đẩy cậu ra

-” Tại sao.... tại sao cậu lại ở đây.... ai??? ai??? cho cậu vào “- lắp bắp

-” Ngốc như vậy thảo nào vẫn chưa lớn”- xoa đầu

-” Trả lời đúng câu hỏi chút được không???”

-” Thì giờ tớ là chủ sở hữu căn nhà này trong 1 tháng cơ mà”

-” Cậu vừa nói cái gì”

Mễ Lạc đứng lên khoanh tay trước ngực nói

-” Bố mẹ cậu đang đi THÁNG TRĂNG MẬT ở BangCok rồi. Trong 1 tháng bố mẹ cậu đi thì đã có chuyển căn nhà cho tớ thuê và cậu cũng sẽ nằm trong trọn gói trong việc thuê nhà”

-” Cậu... cậu nói gì cơ??? Thuê ...... thuê nhà????? sao lại thuê nhà khi chưa có sự cho phép của tớ???”

-” Bố mẹ cậu là đủ, giờ dậy đánh răng xong xuống nhà đi”

Lạc không cho cô nói thêm gì mà đi xuống. Con bé vẫn chưa định lại được tinh thần, lấy điện thoại gọi cho mẹ

-” Alo Tiêu Nhu à???? Có chuyện gì không con???”

-” Mẹ!!! sao cậu ấy lại vào nhà mình??? lại còn ăn nói bậy bạ gì mà bố mẹ đi trăng mật xong cho thuê nhà gì gì đấy.... mẹ đang ở đâu về nhanh đuổi cổ cậu ấy ra ngoài đi”

-” Những gì con nghe thấy là thật đấy, 1 tháng nữa bố mẹ về nhé. Bố gọi rồi, 2 đứa ở nhà vui vẻ nhé” Tút Tút

-” Mẹ à!!! Mẹ.... “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.