Nàng rất ít khi trang điểm, đôi môi chỉ một màu hồng nhàn nhạt, đầu lưỡi có lẽ do vừa hút thuốc mà ửng đỏ dị thường.
Ừm, bên dưới dường như lại bắt đầu trướng, không nhịn được cười khẽ, đầu lưỡi miết nhẹ lên hàm trên, chỉ lướt qua đã mang đến cảm giác tê dại khó tả. Cúi xuống nhìn vào vị trí đang “căng thẳng” kia, Tần Tranh có chút bất đắc dĩ, xem ra trưa nay thay quần đúng là công toi.
Trì Ý hít sâu một ngụm, liếc qua Tần Tranh, thời điểm rút điếu thuốc rời môi, nàng khẽ hất cằm, đưa nó đến bên môi hắn.
Một giây sau, người kia ngậm lấy, đôi môi ấm áp còn vương mùi khói thuốc, cũng tự nhiên chạm vào ngón tay tinh tế lành lạnh của nàng.
Buông tay dời đi, chầm chậm phun ra vòng khói ngậm trong miệng lên trước mặt người kia, dần trở nên mơ hồ, Trì Ý nói: “Thuốc được đấy.”
Tần Tranh hít một hơi, trả lời một câu không rõ thái độ: “Cũng tạm thôi.”
Cũng tạm?
Trì Ý không nhịn được bật cười, không biết nên nói hắn có trí nhớ quá tốt hay là lòng dạ hẹp hòi nữa. Khẽ xoa đầu ngón tay, nơi đó như thể vẫn lưu lại độ ấm từ môi hắn, sau đó nhìn người kia tiến lại gần nàng, hô hấp giao hòa, khoảng cách quá mức thân mật.
Tay cầm điếu thuốc luồn qua người nàng, “xèo” một tiếng, dập tắt, mà cánh cửa hành lang cũng được hắn thuận tay kéo vào.
Hắn nghiêng đầu, làn môi như đang mơn man gò má nàng.
Hàng mi run rẩy, người kia lại khẽ nói bên tai nàng: “Có muốn hút thuốc không?” Rõ ràng trước đó đã từng hỏi như vậy, nhưng này lần lại khác, hắn bổ sung: “Hút xong thì......”
Trong lòng run lên, khẽ tê dại lại có chút nhức nhối mơ hồ. Trì Ý chống tay lên ngực người trước mặt, một giây sau, Tần Tranh bị nàng đẩy ra, mùi hương từ trên người hắn giống vị thuốc lá trong miệng nàng y như đúc, nhưng dường như, thứ mùi đó còn rất xa xôi, vẫn chưa đủ.
Tầng dưới truyền đến tiếng nói chuyện, càng ngày càng gần, từ từ tiến lên lầu, đúng ra mọi thứ nên được chấm dứt ở đây, nhưng Trì Ý lại không nhịn được hỏi hắn: “Cậu đã từng hút chưa?“.
Người kia chần chừ mất một giây, trên mặt lại đỏ ửng bất thường, vẫn là dáng vẻ cà lơ phất phơ như mọi khi, nhưng ngữ khí của hắn bỗng dưng nghiêm túc đến lạ: “Vẫn chưa, muốn hút với cậu.”
......
Ngày kế tiếp Trì Ý có ba môn thi, quả thật có chút quá tải, buổi sáng hôm đó mọi người đều mang trạng thái như thể đã sẵn sàng lao vào chiến đấu, từ giờ cho đến ngày thi môn cuối không khí chắc chắn là thả lỏng không ít. Lại còn là môn thi cuối cùng của năm học, mọi người lại càng buông thả triệt để.
Bọn Tưởng Nhất Minh sáng mai thi xong môn cuối cùng là được nghỉ hè, có điều hè này hắn sẽ không về nhà mà đến tập đoàn S thực tập, Trì Ý cũng lười vạch trần hắn, chẳng buồn hỏi xem nơi hắn thực tập là ở đâu, ai giới thiệu hắn đến đó làm.
Nàng có đầu óc, vài chuyện chỉ cần nghĩ một chút là rõ ràng, gia cảnh Lương Tịnh không tệ, lại là người gốc thành phố S, vậy nên chuyện tìm chỗ thực tập cho Tưởng Nhất Minh, có lẽ là không khó khăn gì.
Nhớ đến biểu cảm hoảng hốt sợ sệt của hắn hôm đó, Trì Ý lại buồn cười. Trước đây đúng là không nhìn ra gan hắn lại bé như vậy, gan như chuột nhắt mà còn ra ngoài tìm gái, cũng thật chẳng dễ dàng gì.
Sau khi môn thi thứ ba trong ngày kết thúc, trời đã khá muộn, ba người cùng phòng với Trì Ý đều là người địa phương, thi xong đều sẽ về nhà, cho đến ngày thi môn cuối kia có lẽ sẽ không quay lại trường học.
Trong lúc thu dọn đồ dùng để đi về, Lương Tịnh đột nhiên lù lù tiến tới, có vẻ còn rất khí thế. Thấy những người khác đều đã đi, Lương Tịnh quét mắt đánh giá Trì Ý một lượt, mới ung dung mở miệng, giọng điệu còn mang tính gây sự.
“Gần đây tớ nghe người ta nói —— mẹ cậu chưa tới 20 đã sinh cậu, tính ra năm nay còn chưa đến 50 tuổi, chà chà, trẻ thật đấy.”
“À mà đúng rồi, bố cậu có bao giờ về thăm hai mẹ con cậu không?”
“Tớ quên, gọi bố cũng kỳ, người ta lại không cưới mẹ cậu, không danh không phận, tính ra mẹ cậu chưa có chồng mà đã có con nhỉ? Dì đúng là đi trước thời đại đấy.”
“Ôi, đều nói không thể tin được lũ đàn ông mà, làm người ta to bụng không nói câu gì đã chạy mất, mẹ cậu mấy năm nay chắc cũng chẳng dễ dàng gì.”
Trì Ý cũng không ngắt lời Lương Tịnh, đều là mấy chuyện cũ rích, từ nhỏ nàng đã nghe chán chê, chưa đến mức tức giận vì mấy lời này của cô ta.
Chờ đến khi Lương Tịnh ba hoa chích chòe xong, Trì Ý mới chậm rãi mở miệng: “Nghe nói?”
Khẽ buông mắt, sau đó Trì Ý buồn cười hỏi Lương Tịnh một câu: “Cậu nghe ai nói, Tưởng Nhất Minh?”
Thái độ thẳng thắn khác thường của nàng làm Lương Tịnh có chút bất ngờ cũng có chút đắc ý, xem đi xem đi, cô ta biết là Trì Ý đã sớm biết rõ mọi chuyện mà, còn giả bộ không phải việc của mình chứ, đúng là tâm cơ sâu nặng!
Nhìn lên, cô ta ghét nhất là cái dáng vẻ lãnh đạm này của Trì Ý: “Đúng vậy, hắn nói cho ta biết đấy, mà còn nói nhiều thứ lắm.”
“Vậy à?” Trì Ý nhíu mày, tiếp tục chẳng chút e dè hỏi Lương Tịnh: “Làm với Tưởng Nhất Minh sướng không?”
Lương Tịnh sững sờ, không nghĩ Trì Ý sẽ hỏi trực tiếp như vậy, có điều nàng hình như căn bản cũng không cần biết đáp án, chuyển đề tài đột nhiên lại hỏi cô ta: “Vậy bệnh của hắn đã nói với cậu chưa?”
Bệnh? Mí mắt Lương Tịnh giật giật, ngay cả nụ cười trên mặt cũng có chút cứng ngắc, chuyện này cô ta chưa từng nghĩ tới, Trì ý đột nhiên lôi ra cô ta lập tức không kịp ứng phó.
Ánh mắt nặng nề liếc qua Trì Ý, cô ta còn đang cân nhắc thật giả trong câu nói ấy: “Hắn thì có bệnh gì chứ......”
“Cũng không phải bệnh nguy hiểm quá, hai người cứ mang bao thì có chuyện gì được chứ.”
Câu trả lời rất hàm xúc nhưng vẫn mịt mờ, ngữ khí vẫn giống ngày thường, nhẹ như mây gió, lại làm cho tâm trạng của Lương Tịnh chìm xuống, không khỏi nghĩ đến trường hợp xấu nhất ấy.
Môi mím chặt, sắc mặt cũng dần dần trắng bệch, nhưng dù vậy Lương Tịnh cũng không muốn mất mặt với Trì Ý.
“Trì Ý, muốn dọa tôi cũng đừng tìm loại lý do này, Tưởng Nhất Minh......”
“Dọa cậu?” Trì Ý nở nụ cười, vừa cười vừa tỏ vẻ không thể cứu chữa: “ Cậu không nghĩ à, vậy sao bao nhiêu năm quen nhau mà tôi không bao giờ lên giường với hắn?”
- ---------------------------------
Thu: Halo, halo mọi người, mình xin lỗi nha mình đã lạc lối mất một lúc, huhu, tự dưng lại vơi vơi bớt động lực í:( nhưng mà đọc cmt động viên của nhiều bạn làm mình vui lắm nhé, cảm ơn mọi người nhiều nhiều <3 <3 và sẵn spoil luôn là chương sau anh chị sẽ thịt nhau nhóe, hihihihihihihi, dê!