Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống

Chương 215: Chương 215: Động phòng!




Khăn voan được vén lên, phía dưới Hoàng Dung ngậm lấy một tấm khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ, tăng thêm phấn sáp son đỏ tô điểm, biểu hiện pha chút ngại ngùng xấu hổ khiến cho hai gò má của nàng dâng lên một đám hồng vân, đặc biệt mê người.

Thấy hắn đối với dung nhan của mình mê luyến, Hoàng Dung trong lòng không nói hết vui sướng, cũng rất ngượng ngùng, giọng như muỗi kêu khẽ gọi lấy:

“Tướng công!”

Lý Thiên Ngọc như bừng tỉnh, trong lòng có chút mắng bản thân lão khóm hoa vậy mà suýt chút nữa cũng tâm hồn điên đảo, đi tới bên cạnh chiếc bàn trải lấy khăn phủ đỏ thắm, từ trong khay bưng lấy hai chén rượu cầm tới.

“Nương tử, cuối cùng ta cũng có thể gọi nàng một tiếng nương tử, nào, chúng ta cùng uống một chén!”

Hoàng dung nhanh tay tiếp lấy, sau đó hai người mỉm cười nhìn nhau, hai tay vòng qua, một hơi uống cạn.

Sau đó, Lý Thiên Ngọc vòng tay nhẹ nhàng ôm lấy thân thể nhu nhuyễn của nàng, ghé vào tai khẽ thầm thì:

“Nương tử, sắc trời không còn sớm, chúng ta có phải nên nghỉ ngơi không?”

Hoàng Dung nghe vậy cực kỳ e thẹn, gật đầu không nói, sau đó giả trang đà điểu ghé vào trong lòng hắn, hai mắt nhắm chặt, một dạng mặc quân hái.

Lý Thiên Ngọc buồn cười, nhưng cũng không trách được, dù sao cũng là nữ nhi gia, thẹn thùng cũng là bình thường, chứ chẳng lẽ còn muốn người ta phải chủ động sao? Cho nên đương nhiên là hắn tới rồi.

Bàn tay nhanh chóng giải khai quần áo trên thân của nàng, hắn quen tay hay việc, chỉ thoáng một cái, Hoàng Dung liền bị lột thành tiểu bạch dương, từ đầu tới cuối hai mắt vẫn một dạng nhắm chặt tùy ý hắn hành động.

Nhanh chóng tự thoát lấy y phục, hai người thân thể chập chùng đè lên nhau, môi hắn ngậm lấy đôi môi của nàng khẽ nhấm nháp, sau đó đầu lưỡi như linh xà xuất động, chui tọt vào bên trong bắt đầu khuấy động, đuổi bắt chiếc lưỡi đinh hương của nàng.

Hoàng Dung muội tử ban đầu còn có chút rụt rè, mặc kệ hắn tùy ý khiêu khích, có điều theo thời gian trôi đi, nàng cũng thích ứng lấy, thiếu đi chút rụt rè, ngược lại thân thể bắt đầu nóng lên, bắt đầu đáp lại.

Hai đầu lưỡi nhu nhuyễn tận tình quấn vào nhau đòi lấy, không biết từ bao giờ hai cánh tay ngọc đã vòng qua ôm chặt lấy cổ của hắn, một bên Lý Thiên Ngọc gắng sức môi lưỡi khiêu khích, một bên bàn tay đã nhanh chóng trèo lên đỉnh ngọc nhũ, bắt đầu thỏa sức xoa nắn.

Một xúc cảm mềm mịn trơn trượt lại không kém co giãn từ lòng bàn tay truyền tới, hai tòa thánh nữ phong luân chuyển qua lại trong tay biến thành muôn hình vạn trạng, cực kỳ mỹ diệu.

Hoàng Dung thân thể hừng hực, trong khi cùng hắn hôn môi, mỗi khi ngọc nhũ bị bàn tay nóng hôi hổi như bàn ủi giày vò là một tiếng ngâm nga từ trong cổ họng không kìm được vang lên.

Không dừng ở đó, bàn tay hắn sau khi nắn bóp xung quanh, bắt đầu trọng điểm chiếu cố hai viên hồng đậu vì bị hắn chơi đùa tứ phía vô kỵ mà cứng lại.

Hai ngón tay kẹp lấy hạt hồng đậu từ từ nhu niết, khẽ gẩy, Hoàng Dung thân thể như bị điện giật, càng là ngâm nga không ngừng, chỉ tiếc miệng nàng đôi môi nhỏ đã bị miệng hắn ngậm lấy, âm thanh vì thế bị ứ đọng để cho nàng không có chỗ phát tiết ra bên ngoài, ham muốn cũng theo đó kích phát càng lúc càng thịnh vượng.

Cuối cùng hai đôi môi cũng tách rời xen giữa lấy là một sợi tơ trong suốt, còn chưa hết thòm thèm, hắn khẽ liếm môi một cái, nhìn thấy cái cổ trắng ngần khiêu gợi, hắn không tránh được lại một trận loạn hôn, khí tức nam tử nóng bỏng phả vào, cái miệng nhỏ mọng nước đã tự do không còn bị cầm cố, Hoàng Dung chính là mê người tiếng rên.

“A…ân…Tướng công…!!!”

Tiếp tục trượt xuống là cái bụng nhỏ bằng phẳng không dính lấy chút mỡ thừa, trợn nhuận như ngọc, xúc cảm khi vuốt ve cực kỳ tốt, sau đó hắn tiến quân thần tốc trượt tới phần u cốc bởi vì một loạt khiêu khích nên đã có chút ướt át.

Ánh măt hắn cũng từ từ dời xuống, để cho hắn niềm vui bất ngờ chính là Hoàng Dung muội muội vậy mà lại là loại bạch hổ, từng đường nét hiển lộ rõ mồn một đập vào mắt để cho hắn hô hấp càng dồn dập, bên dưới căn thiêu hỏa côn cũng đã dựng đứng thẳng tắp vươn cao, từng đường gân guốc đan xen nổi lên cực kỳ dữ tợn.

Lật người một cái, Lý Thiên Ngọc cùng Hoàng Dung vị trí biến thành đầu dưới chân trên, không chút nào chân chừ hôn lấy.

Đầu lưỡi hắn một lần nữa thể hiện bản lĩnh của nó, vẩy qua đá lại không ngừng, đôi khi trượt vào bên trong âm khẩu như linh xà vào động, Hoàng Dung nào đã bao giờ trải qua việc này, khi đầu lưỡi hắn tiến quân chiếm đóng lấy âm thành, nàng chính là một trận mãnh liệt phún xuất, kém chút để cho Lý Thiên Ngọc sặc chết, may mắn hắn nội công thâm hậu, chứ không hắn một đời anh danh lại thiếu chút sặc chết bởi âm thủy nữ nhân, để người khác biết được vậy thì không cười ngất sao? Bảo hắn làm sao còn mặt mũi hành tẩu giang hồ.

Vừa mới tiết một lần, Hoàng Dung có chút hư thoát, thế nhưng con nhà võ nào có yếu đuối như vậy, cho nên chỉ thở gấp một hồi một lần nữa tình dục lại bị hắn cho khiêu lên.

Đối với Lý Thiên Ngọc phục vụ, Hoàng Dung hết sức hưởng thụ, tình lang vậy mà liếm nàng chỗ đó, không phiền toái dơ bẩn để nàng cực kỳ cảm động, cho nên khi nhìn thấy khí cụ dữ dằn của hắn, nàng khẽ đỏ mặt, mím môi một cái, sau đó vươn tay bắt lấy, chậm rãi mà tuốt.

Đang hăng hái làm việc, đột nhiên cảm nhận được tiểu huynh đệ bị nắm cổ, bàn tay mềm mại nhu nhuyễn có một chút lạnh lẽo của nàng chậm rãi lên xuống vuốt ve, để cho hắn suýt thì hô to một tiếng sảng khoái, ánh mắt nhìn về phía nàng mang lấy một tia cưng chiều.

Hoàng Dung nhu tình mật ý nhìn lại, cuối cùng mỉm cười vũ mị, sau đó môi nhỏ đột nhiên hé mở, ngậm lấy.

Hít sâu một hơi để cho bản thân bình tĩnh lại, bởi lẽ hắn nhìn thấy hình ảnh đang diễn ra trước mắt này quả thực quá có kích thích thị giác, nếu không kiềm chế lại thì chắc chắn đây sẽ là vết nhơ của hắn, thử nghĩ xem, vừa mới chạm vào hàng họ đã phọt hết cả sữa ông thọ ra rồi, không phải sỉ nhục thì là gì? Tính toàn còn chưa có được ba phút đâu.

Đôi khi không phải kỹ thuật cao bao nhiêu là đủ, Hoàng Dung ngây ngô vụng về biểu hiện, không phải cũng là một loại cực kỳ hưởng thụ đó sao? Lý thiên Ngọc có một loại tà ác thỏa mãn trong lòng hiện ra, bởi vì động tác của Hoàng Dung, lại thêm khuôn mặt tươi non sau khi sử dụng Duyên thọ đan khiến người ta có lại cảm giác đamg phạm tội.

Hai người sử dụng môi lưỡi thỏa mãn lẫn nhau, cuối cùng thân thể Hoàng Dung cũng không thể chịu được kích thích cường độ như vậy, khẽ cong lên sau đó phát tiết khiến cho chăn nệm một lần nữa ẩm ướt lên, Lý Thiên Ngọc cũng không kìm nén nữa, mở ra tinh quan, hàng loạt tôn tử tinh binh thừa thắng vọt ra tràn ngập khoang miệng của Hoàng Dung muội muội.

Khi Hoàng Dung đang muốn kiếm thứ gì để nhổ ra cái thứ trong miệng lúc này thì Lý Thiên Ngọc cười khẽ thì thầm vào tai nàng nói một lần, Hoàng Dung nghe được đầu tiên con ngươi tỏa sáng, sau đó xấu hổ trợn mắt quăng cho hắn một cái bạch nhãn, một bộ “Ta không tin ngươi” lộ rõ trên mặt.

Lý Thiên Ngọc cười hì hì nói:

“Nương tử, ngươi phải tin tướng công, bảo đảm có hiệu quả!”

Hờn dỗi liếc hắn một cái Hoàng Dung cuối cùng cũng nhẫn nại nuốt xuống, sau đó lè lưỡi nói:

“Vị đạo cũng không thế nào tốt, tướng công, ngươi cũng đừng có đem cái bộ này lừa Dung nhi, ta mới không tin đâu!”

Ôm trầm lấy nàng, Lý Thiên Ngọc cười cười nói:

“Hắc hắc, tướng công ta cũng thật không có lừa muội, cái thứ này đều là trong cơ thể ta tinh hoa, nữ nhân ăn vào có tác dụng gia tặng một loại nội tiết tố, bôi lên mặt có tác dụng như mặt nạ dùng để dưỡng da, còn nếu là ở bên trong cơ thể muội, như vậy có thể phòng một số bệnh phụ khoa”.

“Lại nói tướng công ta lúc nãy còn suýt nữa bị muội cho sặc chết, cũng đâu có oán trách gì đâu nhỉ?” Lý Thiên Ngọc cười dâm tiện nói.

“Không cho nói…huynh cái người xấu này, không cho nói nữa, xấu hổ chết ta rồi!” Hoàng Dung gắt một tiếng hai tay bưng bít miệng hắn quẫn bách nói.

Sau đó, hắn quả thực bé ngoan im miệng, không tiếp tục trêu đùa Hoàng Dung, ngược lại đè nàng xuống, mỉm cười đối với nàng:

“Dung nhi, chuẩn bị xong chưa, lần này ta muốn tới!”

Trải qua mấy việc xấu hổ vừa rồi, Hoàng Dung cũng không còn ngại ngùng như lúc đầu, hai tay quàng qua ôm chặt lấy cổ hắn, bên tai thì thào:

“Tới đi tướng công, để cho Dung nhi chính thức trở thành người đàn bà của huynh!”

Nghe thế, hắn làm sao còn có thể chần chừ được nữa, tay nắm lấy tiểu huynh đệ căn chuẩn tiểu muội muội của nàng, eo gấu di động, đẩy tới phía trước một cái:

“Ừm,…!!” Hoàng Dung mặc dù cô bé đã cực kỳ ẩm ướt sau hai lần phát tiết, thế nhưng vẫn có chút đau nhói, không kìm được một tiếng hừ khẽ trầm thấp, đôi chân mày anh khí có chút nhíu lại, răng ngà cắn lấy môi, điệu bộ khiến người ta thương tiếc, Lý Thiên Ngọc biết kiểu gì lần đầu tiên của nữ nhân cũng có chút đau đơn, cho nên sau khi đưa vào bên trong nàng, hắn cũng không gấp gáp chuyển động mà lặng yên để ở bên trong, bàn tay vuốt ve nhũ câu, hôn lấy đôi môi của nàng, bắt đầu lại một vòng khiêu khích ra tình dục bên trong nàng.

Không mấy mà Hoàng Dung lại một lần nữa bắt đầu toàn thân phát nhiệt, cơn đau cũng đa dịu đi chỉ có một chút hơi nhói hoàn toàn không còn ảnh hưởng, trái lại thiếu đi một loại cần vận động ma sát cảm giác.

“Tướng công, Dung nhi có thể rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.