Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống

Chương 197: Chương 197: Một đêm triền miên!




Tiểu Long Nữ sau khi từ trong tu luyện tỉnh lại đã thấy Lý Thiên Ngọc ngồi ở bàn đang chăm chú nhìn lấy, khiến cho nàng nhịp tim có chút gia tốc, mặt cũng dâng lên một tầng hồng vân.

Phải nói rằng sau khi nàng tu luyện Hỗn nguyên thôn khí công, trên người tự nhiên toát ra một loại khí chất rất đặc biệt giống như Lý Thiên Ngọc khi trước, lại thêm công hiệu do công pháp mang lại, khiến cho nàng đã xinh đẹp mỹ lệ nay lại càng thêm siêu phàm thoát tục, để cho hắn có chút không dời nổi mắt.

“Ngươi tỉnh rồi, mau lại đây, ta vừa nấu mấy món, cũng vừa kịp lúc!” Lý Thiên Ngọc mỉm cười nói.

Tiểu Long Nữ tuy đã không còn thanh tâm quả dục nhưng từ nhỏ sống trong cổ mộ, ngoài sư phụ của nàng, và Tôn bà bà ra thì cũng chỉ có sư tỷ là Lý Mạc Sầu làm bạn bên người, rất ít tiếp xúc với người ngoài cho nên cũng không biết nhiều ít nhân tình thế thái cũng như cách ứng xử, thành ra cũng chỉ khẽ gật đầu với hắn một cái rồi tiền tới ngồi vào bàn.

Đúng lúc này thì Tôn bà bà cũng tỉnh lại, đồng dạng bị Lý Thiên Ngọc mời vào dùng bữa, hắn tay nghề đầu bếp cũng rất tốt bởi chức nghiệp Trù sư mang tới hiệu quả, Tôn bà bà tuy thường xuyên làm bếp nhưng so với hắn kém quá xa, Tiểu Long Nữ thì trước kia quá lãnh đạm cũng không yêu cầu cao, chỉ cần no bụng, cho nên hai người ăn đặc biệt ngon miệng.

“Chậc, thiên hạ nam tử hiếm ai như công tử đây, tay nghề khiến lão thân cũng phải nói một tiếng phục, cô nương đi theo công tử là có lộc ăn!” Tôn bà bà đối với Lý Thiên Ngọc nói.

Tôn bà bà nói không phải cho có lệ, mà thực sự là vậy, thời buổi bây giờ có được mấy người đàn ông có thể xuống bếp nấu cơm, không luyện võ thì cũng lo đại sự, nào có ai như hắn, hơn nữa nàng cũng để ý thấy Lý Thiên Ngọc đối đãi với Tiểu Long Nữ rất tốt, cho nên mặc dù lúc đầu cho dù có được hắn truyền cho thần công đi chăng nữa trong lòng vẫn khúc mắc việc hắn đánh chủ ý với Tiểu Long Nữ, nhưng hiện giờ nàng ngược lại thấy rằng Tiểu Long Nữ cho dù có gả cho hắn cũng là phúc phận.

Lý Thiên Ngọc bề ngoài tuấn tú lịch sự, khí chất bất phàm, thực lực như thần tiên, lại còn biết chăm sóc, ân cần với nữ nhân, nếu hắn không xứng thì còn ai có thể chứ.

Đến tối, Tôn bà bà trên mặt treo lấy tiếu ý nhìn lấy hai người, sau đó xin phép cáo lui trở về tu luyện, chỉ còn lại Lý Thiên Ngọc và Tiểu Long Nữ, tuy Tiểu Long Nữ đối nhân xử thế không thông nhưng nhân nghĩa lễ giáo bình thường cũng hiểu, cho nên tình cảnh lúc này trở nên lúng túng, vì cơ bản là chính miệng nàng nhận thua trở thành nữ nhân của hắn, tuy trước kia vì thành tâm quả dục đoạn đi thất tình lục dục, nàng đối với việc này không quá cảm thấy thế nào, nhưng khi tâm cảnh đã phá, trùng tu công pháp mới, hiển nhiên là nàng đã trở thành bình thường, thành ra khi chỉ còn hai người ở chung một chỗ, cô nam quả nữ, nàng cũng biến thành một cô nương bình thường, mặt đỏ tai hồng, có chút xấu hổ, lại không dám mở miệng từ chối.

Lý Thiên Ngọc nhìn dáng vẻ lúng túng của nàng có chút buồn cười, trên mặt tà tiếu nở rộ, chậm rãi tiến tới.

Tiểu Long Nữ thấy hắn tiến về phía mình, hô hấp bắt đầu trở nên gấp gáp, lồng ngực như hưu con chạy loạn, đầu óc thì rối bời hoàn toàn mất khả năng suy nghĩ.

Vòng tay qua bờ eo thon gọn, khẽ kéo lấy, thân hình mềm mại của Tiểu Long Nữ như không có trọng lượng tiến vào trong ngực, Lý Thiên Ngọc nâng lên cái cằm nhỏ nhắn của nàng, con ngươi đen nhánh như tinh không sâu thẳm nhìn thẳng, miệng hắn từ từ hạ xuống…

Tiểu Long Nữ thấy vậy xấu hổ đến nhắm chặt hai mắt, môi khẽ mím lại, cũng hơi nhếch lên, có lẽ trong suy nghĩ của nàng cũng nhớ lại nụ hôn lúc trước, nhớ lại cảm giác mỹ diệu đó.

Chỉ là chờ một lúc lâu cũng không thấy hắn có hành động gì, Tiểu Long Nữ ngạc nhiên mở mắt ra, đập vào mắt nàng chính là khuôn mặt hắn đang nhìn lấy nàng nở một nụ cười trêu tức khiến nàng đặc biệt chán ghét.

“Ha ha ha…!” Lý Thiên Ngọc cười dài một tiếng rất cao hứng, ngược lại làm Tiểu Long nữ thẹn quá hóa giận.

“Ngươi…!!!”

Còn chưa đợi nàng nói hết câu, đôi môi Lý Thiên Ngọc đã áp xuống hai cánh môi anh đào của nàng, khiến cho Tiểu Long Nữ chợt ngẩn người.

Lý Thiên Ngọc bắt đầu nhấm nháp cánh môi hồng nhỏ xinh, sau đó đầu lưỡi hắn như linh xà chui vào bên trong đuổi cuốn lấy cái lưỡi đinh hương ướt át của nàng.

Tiểu Long Nữ đầu lưỡi nhỏ bị chạm tới, khiến nàng từ trạng thái ngẩn người tỉnh lại sau đó một lần nữa cảm nhận được sự mỹ diệu giống như lần đầu tiên hắn hôn nàng, không những nàng không dời ra ngược lại hai tay quàng qua eo gấu của hắn ôm chặt lấy, tận tình nghênh tiếp, nguyên một dạng mặc quân hái.

Bàn tay của hắn cũng bắt đầu không an phận, từ trên hông nhỏ trượt thẳng xuống nắm lấy bờ mông của nàng, từ từ xoa nhẹ, tay còn lại thì giải khai đai lưng như một con cá trạch chui tọt vào bắt lấy đỉnh thánh nữ phong.

Tiểu Long Nữ lúc nào đã bị tấn công cùng lúc hai nơi cấm địa như vậy bao giờ, cho dù là trước đó cũng từng bị hắn nắm lấy phong nhũ, nhưng cuối cùng nàng bất tỉnh còn chưa kịp cảm nhận được, còn bây giờ không những cảm nhận rõ mồn một.

Miệng lưỡi công thành, hai tay chiếm đất, từng đợt cảm giác trùng kích mãnh liệt khiến thần kinh non nớt chưa từng trải qua sự đời của Tiểu Long Nữ đạt đến cực hạn…

Khi bàn tay hắn từ hai bờ mông nhẵn mịn trượt xuống chui tọt vào dải đất thần bí cũng là lúc trong đầu nàng như sao hỏa cùng địa cầu va chạm lẫn nhau mà nổ tung.

“Ân…” Khẽ rên một tiếng, Tiểu Long Nữ cả người xụi lơ hoàn toàn không còn chút sức lực nào mà tựa vào lồng ngực của hắn, Lý Thiên Ngọc ôm ngang lấy người ngọc trong lòng hướng phía trên giường đi tới, nghĩ đến cho dù là giường hàn ngọc lạnh băng băng cũng không dập tắt nổi dục hỏa của hai người lúc này.

Đặt mông ngồi lên phía trên giường hàn ngọc, Lý Thiên Ngọc để Tiểu Long Nữ ngồi trong lòng mình, bắt đầu giải khai quần áo trên người nàng, cho đến khi toàn thân Tiểu Long Nữ bị lột thành một con tiểu bạch dương, thân thể dụ hoặc trần truồng hiện ra trước mặt hắn.

Lý Thiên Ngọc dục hỏa càng lúc càng thịnh vượng, hắn đã có chút không thể kiềm chế mà cũng không muốn kiềm chế, vì trước mặt là nữ nhân của hắn.

Thân ảnh hai người đè lên nhau, cho đến khi eo gấu của hắn khẽ đấy tới một cái…

“A…!” Tiểu Long Nữ khẽ hừ một tiếng, hai chân mày cũng cau lại vì cơn đau bất chợt, nàng cảm thấy hạ thể bị một khối lửa nóng xé toạc, vừa nhức lại vừa trướng, từng giọt tiên huyết đỏ tươi theo vị trí hai người kết hợp mà chảy ra rơi xuống mặt giường hàn ngọc trắng tinh cực kỳ bắt mắt, điều này cũng đánh dấu cho việc nàng, chính thức từ thiếu nữ biến thành phụ nữ.

Lý Thiên Ngọc cũng không vội mà động, bàn tay vuốt ve khuôn mặt của Tiểu Long Nữ, lau đi mồ hôi thơm trên trán của nàng, thì thầm bên tai nói:

“Long nhi, không sao chứ?”

Tiểu Long Nữ chân mày qua chút thời gian liền giãn ra, dù sao cơn đau cũng không dài lắm, thêm nữa âm động của nàng cũng bắt đầu co dãn cho nên trướng đau cũng biến mất thay vào đó là một cảm giác cực kỳ khó nói.

“Phu quân, ta không sao, có thể động!” Tiểu Long Nữ lúc này nhìn lấy gương mặt tuấn mỹ của hắn bàn tay khẽ vuốt ve lấy, mỉm cười dịu dàng nói.

“Long Nhi, ta sẽ mãi mãi thương yêu nàng!” Nói xong, Lý Thiên Ngọc eo gấu bắt đầu chuyển động.

“Ưm…ân…”

“Thế nào, Long nhi, có thoải mái không?”

“A…ân…ư…thoải mái….!”

“…phu quân…nhanh lên..a.aa…!”

“Long nhi…”



“Ân…ân…aa..!”

“Phu quân…Long nhi…Long nhi sắp…không được…sắp tới rồi…!”

“Long nhi, chờ chút, chúng ta cùng nhau…”

Lý Thiên Ngọc như một chiếc máy cầy, cực lực tăng tốc, từng tiếng động do nhục thể va chạm vang vọng toàn bộ gian thạch thất.

“Ba ba ba…đùng!”



Từ trong miệng hắn gầm khẽ, Tiểu Long Nữ cũng ngâm lên một tiếng kiều thanh, vị trí nơi hai người kết hợp cũng theo đó cực lực co rút, cuối cùng, từng đợt suối phun cùng hàng loạt tinh binh hòa quyện lấy nhau.

Lý Thiên Ngọc toàn thân sảng khoái, xoay người nằm ngửa sang một bên, tay cũng thuận thế kéo lấy ngọc thể của Tiểu Long Nữ ôm vào lòng, khẽ ve vuốt lưng ong, giúp nàng thoải mái sau cao triều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.