Sáp Kiện Vô Địch

Chương 153: Chương 153: Dã tâm của Du Dương




Vết thương của đám người Lý Long sau khi được Lực trường lĩnh vực của Du Dương chiếu vào, dùng mắt thường cũng có thể thấy được rõ ràng tốc độ tế bào trọng tổ.

Số huyết nhục bị phân giải lúc trước, đã được gây dựng lại thành huyết nhục mới.

Bây giờ Du Dương đã hiểu vì sao khi lão tửu quỷ nhắc tới võ thần lại xem thường như vây. rõ ràng lão cũng là tồn tại siêu việt võ thần sơ cấp.

Nhờ Niếp Thiên Phong chỉ điểm, dù Du Dương tuy vừa lĩnh ngộ tế bào trọng tổ không lâu nhưng đã có thể giúp người khác trọng tổ tế bào, bất quá Du Dương bây giờ chỉ có thể trọng tổ vết thương ngoài da. Còn các bộ phận phức tạp khác, đừng nói là Du Dương, ngay cả Niếp Thiên Phong cũng không thể trọng tổ được , đặc biệt là tim và não bộ.

Dùng hơn 10 phút, Du Dương đã trọng tổ hoàn hảo mười ba vết thương, ngoài lỗ thủng trên y phục ra, thì không còn nhìn thấy chỗ nào thương tích nữa.

Trên sân thi đấu, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, bị lực lượng của Du Dương làm cả kinh. Loại lực lượng này tuyệt đối siêu việt lực lượng của võ thần!

- Được rồi, vết thương của các ngươi ta đã chữa lành! Đây là Dưỡng Khí Đan, các ngươi ăn vào điều dưỡng một đêm ngày mai sẽ khỏi hẳn!

Noi xong, Du Dương từ trong tay bắn ra mười ba viên đan về phía đám người.

- Đây,..đây… đây là đan dược của ta mà!

Lý Thi Bạch thấy Du Dương tặng đan được, đau lòng kêu lên. Dưỡng Khí Đan đối với tu luyện giả có hiệu quả chữa thương rất tốt! Mạo hiểm giả phổ thông căn bản không thể mua nổi, bình thường hắn bán mười vạn mạo hiểm tệ một viên đấy.

Bọn Lý Long Cơ sau khi phục dụng đan dược của Du Dương, khí sắc đã tốt hơn rất nhiều. Lý Long Cơ dẫn đầu hướng về Du Dương thần phục.

- Cảm ơn đảo chủ đã thủ hạ lưu tình. Ta đại biểu cư dân trên Mạo Hiểm Đảo hướng ngài thuần phục, kiếp này nguyện đi theo đảo chủ, vĩnh viễn không phản bội!

Lí Long Cơ đã chính thức thừa nhận thân phận đảo chủ của Du Dương. lấy thực lực của Du Dương, hiện tại tuyệt đối có thể đảm nhiệm chức vụ đảo chủ này.

- Ta tuy rằng không thể đại biểu mạo hiểm giả ngoại lai trên đảo, nhưng ta cũng nguyện ý đi theo đảo chủ đại nhân, vĩnh không phản bội!

Tám gã mạo hiểm Vương đồng thời nói.

Tám gã mạo hiểm giả này không chỉ có người của Đông Thắng thần châu còn có mạo hiểm giả địa vực Hỏa Tinh.

Du Dương nhìn mười ba vị mạo hiểm vương gật đầu, rồi nói:

- Phía dưới còn có ai muốn khiêu chiến ta nữa không, có thể cùng tiến lên!

Chúng nhân dưới đài nghe được lời của Du Dương, không ai dám đáp lời, ai bảo đảo chủ đại nhân quá cường hãn a!

Lúc này, Du Dương giơ tay trái lên, một trận bạch sắc quang hoa hiện lên, một bóng người xuất hiện trên Vẫn Thần Thai.

- Ha ha! Không nghĩ tới đời này ta còn có cơ hội thấy lại ánh mặt trời!

Bóng đen được thả ra từ đồng hồ huy chương trên tay Du Dương sung sướng hét to.

- Cổ lão ca, chúng ta bây giờ đang tiến hành thi đấu khiêu chiến đảo chủ, nếu như ngươi muốn làm đảo chủ chỉ cần nói với ta một tiếng!

Du Dương hướng bóng đen nói.

- Mạng của ta là do ngươi cứu. Ta báo đáp ngươi còn chưa kịp. Sao có thể tranh vị trí đảo chủ với ngươi được!

Bóng đen đi tới trước đài, hắn hướng phía dưới đài nói:

- Các ngươi ai muốn khiêu chiến với ân nhân cứu mạng của ta, trước hết phải qua ải của Cổ Lãng ta!

- Cổ Lãng? Đây không phải là người chiến thắng cuối cùng trong trận thi đấu tuyển chọn đảo chủ lần trước sao. Hắn trong khi tiếp nhận khảo nghiệm cuối cùng đã mất tích hai mươi năm năm. Sao tự dưng lại xuất hiện ở đây.

Những mạo hiểm vương đang ngồi ở đây, cũng có người đã tham dự cuộc thi đấu tuyển chọn đảo chủ lần trước. Người khác không biết Cổ Lãng là ai, nhưng bọn họ lại thập phần rõ ràng

Hai mươi lăm năm trước, Cổ Lãng là nhân vật đứng đầu Mạo Hiểm Đảo, hắn quét sạch tất cả các tuyển thủ dự thi, đạt được tư cách khảo nghiệm đảo chủ cuối cùng

Hai mươi lăm năm trước, Cổ Lãng cũng đã quét ngang Mạo Hiểm Đảo! Vậy hai mươi năm sau đó thì sao? Cũng sẽ kinh khủng giống Du Dương trên đài chứ?

Một Du Dương đã đủ vô địch! Giờ lại còn thêm cả Cổ Lãng nữa, vừa rồi còn có mấy người ý định muốn liên thủ xông lên đài, vừa nhìn thấy Cổ Lãng xong, ngay lập tức từ bỏ đi ý định ban đầu.

- Ta Nam Cung Ngạo Thiên, đại biểu mười tám người Nam Cung gia, tuyên thệ thuần phục đảo chủ, kiếp này vĩnh không phản bội!

Nam Cung mập mạp cùng gia chủ đứng lên, mang theo mười tám người Nam Cung gia tuyên thệ hướng Du Dương thuần phục.

Nam Cung gia là một thế lực lớn nhất trong số những cư dân ngoại lai, hắn thừa nhận thân phận đảo chủ của Du Dương, cũng tuyên thệ thuần phục về sau, tiếp đó các đoàn thể, các thế lực đều thừa nhận Du Dương là đảo chủ, cũng tuyên thệ hướng Du Dương thuần phục.

- Đ-A-N-G...G!

Đồng hồ huy chương bắn ra tin tức nhắc nhở.

- Mạo Hiểm Đảo đảo chủ khiêu chiến thi đấu kết thúc, Du Dương chính thức trở thành đảo chủ Mạo Hiểm Đảo!

Du Dương chính thức trở thành đảo chủ Mạo Hiểm Đảo, đồng hồ huy chương cũng phát sinh biến đổi lớn, biến thành một đạo quang ảnh vờn quanh cổ tay Du Dương, chỉ cần một ý niệm của Du Dương , lúc cần phải xuất hiện nó sẽ xuất hiện, không cần thì giấu ở cổ tay trái Du Dương nữa.

Từ đồng hồ huy chương có rất nhiều tin tức dũng mãnh tràn vào não hải Du Dương, đều là phương pháp thao tác điều khiển hệ thống trung ương, là quyền hạn đặc thù của đảo chủ! Du Dương rốt cuộc nắm được quyền hạn chí cao trên Mạo Hiểm Đảo.

Du Dương trở thành Mạo Hiểm Đảo đảo chủ, đảo chủ khiêu chiến thi đấu cũng chính thức kết.

Du Dương nhanh chóng ban bố ba đảo quy :

Thứ nhất: Phàm là mạo hiểm gia được xưng hào mạo hiểm gia, đều là công dân của Mạo Hiểm Đảo, công dân phải thực hiện nghĩa vụ công dân, đồng thời cũng nhận được quyền lợi công dân của Mạo Hiểm Đảo.

Thứ hai: Công dân có trách nhiệm bảo vệ Mạo Hiểm Đảo an toàn, giữ gìn hình tượng của Mạo Hiểm Đảo, không được khiến bất luận kẻ nào ức hiếp công dân Mạo Hiểm Đảo.

Thứ ba: Quyền lợi của công dân Mạo Hiểm Đảo, tất cả công dân trên đảo đều được Mạo Hiểm Đảo che chở.

Du Dương ban bố ba điều đảo quy mục đích chính là để mạo hiểm giả hình thành một chỉnh thể, trong đó ba điều đảo quy ý tứ là, ngươi là người của Mạo Hiểm Đảo, nếu như bị người khi dễ, Mạo Hiểm Đảo sẽ ra tay giúp ngươi! Đồng dạng. khi đảo dân bị người khi dễ, ngươi cũng có nghĩa vụ đi hỗ trợ.

Trên Mạo Hiểm Đảo, số Võ Thần dùng hàng trăm để tính toán, tổng hợp lại chính là một lực lượng khổng lồ, nói cách khác, chỉ cần trở thành công dân Mạo Hiểm Đảo, vậy sau này sẽ không sợ người khác bắt nạt!

Du Dương lại ban bố mấy cái chế độ mới:

Thứ nhất, hạ thấp giá vé tàu rời đảo, khuyến khích công dân Mạo Hiểm Đảo phát triển sự nghiệp ngoài đảo. căn cứ vào thành tích sự nghiệp ngoài đảo. Cũng sẽ thu được điểm tích lũy tương ứng!

Thứ hai, đề cao giới hạn ngoại lai muốn lên đảo. Thực lực đạt đến mức độ yêu cầu, vẫn phải mua vé tàu lên đảo, mỗi vé mười vạn mạo hiểm tệ. Không có mạo hiểm tệ người có thể sử dụng Hỏa Tinh tệ để trao đổi, một mạo hiểm tệ bằng mười Hỏa Tinh tệ.

Thứ ba, đối với những nhân tài đứng đầu các nơi trên Hỏa tinh, Mạo Hiểm Đảo sẽ phát thư mời miễn phí, lên đảo không cần bất kỳ phí dụng nào.

Thư tư, mạo hiểm giả cấp càng cao, địa vị càng cao, quyền lực càng lớn.

Đằng sau bốn điều trên, còn nói rõ ràng tất cả các chi tiết liên quan.

Du Dương ban bố ba điều đảo quy cùng bốn chế độ ban bố sau đó, nếu như làm tốt, thế lực Mạo Hiểm Đảo sẽ nhanh chóng mở rộng, thời gian tới thống nhất Hỏa Tinh cũng không phải không có khả năng.

Thải Hồng Thành cũng có đảo chủ phủ, nhưng trước giờ vẫn một mực để không, rốt cuộc đã được nghênh đón chủ nhân đầu tiên.

Mạo hiểm giả trên đảo vây quanh Du Dương , đem Du Dương mời đến đảo chủ phủ, những người này đều không phải người ngu, bọn họ thấy Du Dương vừa ban bố mấy cái đảo quy cùng chế độ thì nhìn ra dã tâm của Du Dương, bọn họ đi theo Du Dương, Vậy sau này Du Dương quả thật nhất thống Hỏa Tinh, thành lập đế quốc, vậy bọn họ chính là khai quốc công thần a. Những người này vây quanh nịnh nọt, chỉ mong có thể tạo ấn tượng tốt trong lòng Du Dương.

Du Dương phí sức chín trâu hai hổ, mới đuổi được đám người này đi. Đảo chủ phủ chỉ còn lại có hai người, Du Dương cùng Thiện Nhược Thủy!

- Nhược Thủy, mẹ em đâu?

Du Dương hỏi.

- Mẹ về nhà trước rồi!

Thiện Nhược Thủy cắn môi nói.

- Đêm nay lưu lại, không đi có được hay không!

Hai mắt Du Dương bắn ra dâm quang .

- Không được. Nếu như em không quay về, mẹ sẽ biết!

Hai gò má Thiện Nhược Thủy đỏ bừng, nói thêm:

- Hầu hạ anh xong, em mới đi!

- Ha ha, vài ngày không gặp, lại nhu thuận hơn không ít a! Xem ra ca ca phải hảo hảo khen thưởng em mới được!

Nói xong, Du Dương như sói đói hướng Thiện Nhược Thủy nhào tới.

Thiện Nhược Thủy cuối cùng vẫn ở lại đảo chủ phủ, bởi vì nàng bị Du Dương lăn qua lăn lại, toàn bộ khí lực tiêu hao hết, cả người mềm nhũn, không còn sức về nhà!

Ngày thứ hai, mặt trời đã chiếu đến mông, Du Dương vẫn chưa rời giường, hắn đã rất lâu rồi không được ngủ thoải mái như thế, trước ở trong lực trường địa lao hắn vẫn ở vào trạng thái tu luyện, tối hôm qua lại cùng Thiện Nhược Thủy đại chiến một phen, cho nên vẫn chưa thức dậy.

Lúc Du Dương rời giường thì Thiện Nhược Thủy đã dậy. Lúc này không biết chạy đi đâu.

Du Dương trần truồng nhảy xuống giường. Võ Thần phân thân biến hóa thành chiếc quần dài hắc sắc.

Du Dương ra khỏi phòng, tới trước buồng vệ sinh xả nước, sau đó đi tìm Thiện Nhược Thủy! Du Dương vừa rời giường, tiểu Du Dương đã nhất trụ kình thiên, hắn muốn tìm Thiện Nhược Thủy đến phục vụ bản thân một chút, khiến huynh đệ mình ngoan ngoãn nghe lời trở lại .

Đảo chủ phủ rất lớn, rất rộng. Hơn nữa cũng có rất nhiều gian phòng, Du Dương tìm một gian phòng không có, lại tìm một gian còn không có, Du Dương tìm thêm ba gian phòng nữa, cũng không có. Hắn thất vọng ra khỏi phòng, lại trông thấy bóng lưng quen thuộc đứng trước cửa.

Du Dương lắc mình vọt tới phía sau nàng, tay trái trảo mông, tay phải bắt được hai ngọn núi rắn chắc! Du Dương lại dùng như ý long đầu côn cọ khắp nơi trên kiều đồn mềm mại .

- Lão bà à, chúng ta quay về giường đại chiến 300 hiệp nữa nào.

BA~! Du Dương lời còn chưa nói hết, phía sau hắn đột nhiên truyền đến thanh âm đồ sứ vỡ nát!

Du Dương nhìn lại phía sau, lại bắt gặp Thiện Nhược Thủy đang đứng tại phía sau mình, một chén thập toàn đại bổ canh trong tay nàng đã rơi xuống mặt đất, vỡ vụng.

- Nhược Thủy, em thế nào lại ở chỗ đó? Ác, vậy thì, vậy thì đây là ai?

Trên đầu Du Dương xuất hiện vô số mồ hôi lạnh!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.