Sáp Kiện Vô Địch

Chương 158: Chương 158: Thân phận của Tửu quỷ




Trước mắt mọi người, Tinh Kiếm nháy mắt bị Du Dương cách không bóp nát thành máu mà chết, sau đó lại bị phân giải, cuối cùng Du Dương dùng một phần máu trong làm lại cánh tay mới cho Phong Cuồng Sa.

Du Dương sở dĩ thể hiện thực lực của mình đã hoàn toàn vượt qua bọn người Tinh Chiến làm cho bọn chúng hiểu được sau đó bọn chúng sẽ phải chết. Tinh Chiến lấy làm kinh hãi, uy phong trước đó không còn sót lại chút gì, vội vàng kêu lên:

- Bắn hắn! Nhanh bắn hắn, dùng súng điện từ bắn chết hắn cho ta!

Bọn người Tinh Chiến mang đến hơn 300 tinh phỉ. Mỗi tên tinh phỉ đều cầm trong tay một cây súng điện từ. Ba trăm tên tinh phi nghe được mệnh lệnh của Tinh Chiến, tất cả nòng súng của bọn chúng đều chĩa cả vào người Du Dương, khi bọn chúng còn chưa kịp nổ súng, đột nhiên súng trong tay 300 tên tinh phỉ nổ tung, vô số linh kiện tan rã văng xuống đất.

“A!” Những người ở đây đều chấn kinh. Đặc biệt là Tinh Chiến. Dùng lĩnh vực làm vỡ súng điện từ hắn cũng có thể làm được, nhưng dưới tay hắn ba trăm tên tinh phỉ hình thành vòng vây, cự ly cách Du Dương ít nhất phải có 200m. Hắn cũng luyện đến « Lực trường lĩnh vực », biết « Lực trường lĩnh vực » mức cao nhất Thập Trọng Thiên, phạm vi lực trường mới có 100m, nhưng trước mắt Du Dương, phạm vi lực trường lĩnh vực của hắn ít nhất cũng phải hơn 200m!

- “Hắn” “hắn” hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy!

Tinh Chiến cả kinh nói.

Du Dương hiện tại tu luyện tới « Tế Bào Trọng Tổ » đệ tam trọng thiên. Đến cảnh giới « Tế Bào Trọng Tổ », lực lượng mỗi khi đề thăng nhất trọng thiên, lực trường lĩnh vực phạm vi không phải tăng hơn mười thước, mà là tăng 100m, cho nên hiện tại phạm vi lực trường lĩnh vực cura Du Dương đã đạt đến 300m. Lấy Du Dương làm trung tâm, trong phạm vi 300m, Du Dương chính là “Thần” .

- Mười vạn thất lực lượng! Kinh thế cấp vũ kỹ, Tử Điện Phong Bạo!

Du Dương hô to một tiếng.

« Tử Điện Phong Bạo » là kinh thế vũ kỹ Du Dương cướp được từ Thương Thành trong Mạo Hiểm đảo. Bên trong phạm vi 300m lĩnh vực của Du Dương, không khí phân tử cao tốc cọ xát, xuất hiện vài tia điện màu lam bay tán loạn.

“Rầm” “rầm” “rầm”

Bên trong lực trường lĩnh vực của Du Dương không ngừng có điện quang chớp động, cứ một đạo lại một đạo. Hướng vào trên người 300 tên tinh phỉ mà bổ vào.

Du Dương sử dụng một chiêu khiến hơn 300 tên tinh phỉ toàn bộ bị điện nướng cháy, vô số cỗ thi thể phả ra khói xanh té ngã trên mặt đất.

Vài giây trước, Tinh Chiến ngũ huynh đệ vẫn còn lấy được ưu thế tuyệt đối, nhưng từ khi Du Dương vừa xuất hiện, một người thực lực kinh thiên làm tình thế đại nghịch chuyển! Hơn 300 tên tinh phỉ thủ hạ, không chỉ súng điện từ không phát huy được tác dụng, còn bị Du Dương một chiêu « Tử Điện Phong Bạo» làm toàn quân bị diệt!

Du Dương xuất hiện, làm cho mọi người ngoài kinh hỷ thì nhiều hơn là chấn động! Chấn động không gì sánh được, trước nay chưa từng có!

Du Dương giải quyết 300 tên tinh phỉ, nhưng không có vội vã giết bọn người Tinh Chiến!

Du Dương hướng Tinh Chiến đi tới, trên người hắn tản ra khí thế, quân lâm thiên hạ làm cho bọn người Tinh Chiến hít thở không thông. Tinh Kiếm đã bị Du Dương giết chết, hiện tại trừ Tinh Chiến còn thừa lại 3 người Tinh Cuồng, Tinh Trần, Tinh Nhãn. Ba người bọn họ thực lực cùng Du Dương so sánh như tiểu hài tử vậy, lúc này bọn họ đối mặt với khí thế cường đại của Du Dương, sớm đã bị áp chế quỳ trên mặt đất.

- Các người là ai? Vì cái gì muốn tới đoạt xích tinh quáng của ta?

Du Dương hừ lạnh nói.

Đối mặt với áp lực thật lớn từ phía Du Dương, Tinh Chiến hai tay nắm chặt, muốn tránh thoát khỏi ràng buộc của Du Dương, nội tâm của hắn lại điên cuồng gào thét:

- Ta là Võ Thần! Ta là Võ Thần, ta sẽ không thua, không có khả năng thua! Ở trước mặt hắn cơ hội hoàn thủ cũng không có? Ta không phục, không phục! Ta không phục! ! !

Oanh! Trước áp lực cực lớn từ phía Du Dương, Tinh Chiến lâm trận đột phá, từ « Lực Trường Lĩnh Vực » nhất trọng thiên tiến nhập đến đệ nhị trọng thiện!

Y phục Tinh Chiến bì kình khí cường đại nứt vỡ, hắn ngửa mặt lên trời rống giận, trừ phát tiết sự tức giận trong lòng, một phần cũng là muốn hướng Du Dương thị uy!

- Quỳ xuống!

Trong miệng Du Dương thở khẽ hai chữ, tuy rằng chỉ có hai chữ, nhưng chỉ vẻn vẹn là hai chữ này, đã đem « Lực Trường Lĩnh Vực » đệ nhị trọng thiên sơ cấp Võ Thần áp chế quỳ rạp trên mặt đất.

- Ta không cho các ngươi cử động. Ta cho ngươi cơ hội, nếu muốn chết thống khoái, thì ngoan ngoãn trả lời câu ta vừa hỏi.

- Ta! Chúng ta là tinh phỉ, chúng ta là nghe hoàng đế Xích Long đế quốc mệnh lệnh, tiến hành cướp bóc các thế lực vây quanh Vô Dạ Minh! Ở đây chỉ là đi ngang qua!

Tinh Chiến run rẩy đáp. Hắn sợ, bây giờ chính là thực sự sợ. Không còn là một Võ Thần cao cao tại thượng, ánh mắt ngước lên trời nữa.

- Lại là Xích Long đế quốc! Các ngươi có thể chết! Thủy Hỏa Phong Lôi tứ tượng tuyệt sát không gian.

Du Dương quay lại hướng Tinh Chiến bốn người vung tay lên, đem bốn người cuốn vào giữa Thùy Hỏa Phong Lôi tứ tượng tuyệt sát không gian, đem bốn người xoắn chết trong Thủy Hỏa Phong Lôi tứ tượng không gian.

« Thủy Hỏa Phong Lôi tứ tượng tuyệt sát không gian » của Du Dương, hắn đã từng dùng qua để miểu sát bốn gã Võ Thần, giết bốn người Tinh Chiến, quả thực là đại tài tiểu dụng, bốn người trực tiếp chết đi tại tứ tượng tuyệt sát không gian. Như chưa từng xuất hiện ở cái thế giới này!

Du Dương vỗ vỗ bụi bặm, nhìn Lăng Yêu Nhiêu nói:

- Mỹ nữ xinh đẹp, ca ca ta đã về rồi, đến đây, cho ca ca ôm một cái!

Lăng Yêu Nhiêu vẫn còn ở trong sự khiếp sợ chưa tỉnh lại, cho nên lời Du Dương nói nàng chưa tiếp thu được, trước đây nàng nhìn tận mắt Du Dương tu luyện thành « Niệm Lực Thôi Động », trở thành cường giả, nhưng hắn mới chỉ đi có ba tháng, dĩ nhiên có thể giết chết Võ Thần, điều này cũng quá biến thái đi mất! Coi như là thần cũng không thể luyện với tốc độ như thế a!

- Bọn họ đều..đều chết hết rồi sao?

Lăng Yêu Nhiêu có chút không tin vào sự thực trước mắt mình, nếu như không có 300 cỗ thi thể kia làm chứng, Lăng Yêu Nhiêu tuyệt đối không tin sự việc vừa rồi đã phát sinh.

- Trên cơ bản bọn họ đều đã hóa thành tro. Anh nghĩ là em không thể nhận ra được nữa đâu!

Du Dương phóng đãng không kềm chế được nói.

- Anh như thế nào lại mạnh biến thái như vậy? Chẳng lẽ anh đã tu luyện thành Võ Thần?

Lăng Yêu Nhiêu nói.

- Ha ha, tất nhiên. Nếu kể hết ra thì sự tình tương đối phức tạp, chờ buổi tối trên giường, anh chậm chầm nói cho em nghe!

Du Dương đùa giỡn Lăng Yêu Nhiêu.

Du Dương xử lý 300 thi thể sạch sẽ, sau đó cùng Lăng Yêu Nhiêu đang đỡ Phong Cuồng Sa tới phòng y vụ trong khu mỏ. Du Dương đã từng ở phòng y vụ qua.

Trên người Du Dương có rất nhiều thuốc của Y Tiên Lý Thi Bạch lúc trước hắn lấy được, sau đó hắn được làm đảo chủ. Lý Thi Bạch sợ Du Dương chỉnh hắn, nên cố ý chạy đến phủ đảo chủ, biếu Du Dương rất nhiều thứ tốt, từ thuốc chữa thương, thuốc kích dục nữ nhân đến thuốc tráng dương bổ thận, cái gì cần là có! Sau khi Du Dương cho Phong Cuồng Sa ăn một viên « Đại Nguyên Khí Đan », sắc mặt Phong Cuồng Sa lập tức trở lên hồng nhuận.

Sau khi thương thế Phong Cuồng Sa đã ổn thảo, Du Dương mới hỏi rõ nguyên nhân sự tình!

Du Dương nghe xong mới biết, bọn người Tinh Chiến là tinh phỉ đứng thứ nhất trên bảng xếp hạng tinh phỉ, Xích Long đế quốc cho bọn họ chỗ tốt. Được Xích Long đế quốc chiêu hàng, sau đó giúp Xích Long đế quốc mở rộng phạm vi ra những vùng ngoài của Vô Dạ Minh. Trước đó bọn họ đã chiêu hàng không ít thế lực nhỏ gần đó, mà khu mở xích tinh quang lại có thực lực yếu hơn nữa còn là nơi tốt rất đáng giá. Bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Phong Cuồng Sa xuất hiện ở chỗ này. Do trước đó hắn đã nghe được phong thanh. Cho nên hắn mang theo tinh anh của Cuồng Phong thành cố ý tới trợ giúp Lăng Yêu Nhiêu bảo vệ khu mỏ.

- Nếu như lần sau lại có sự việc nguy hiểm như thế này phát sinh. Không được thấy chết mà bảo vệ nó, giữ mạng quan trọng hơn! Khu mỏ có đáng giá, cũng không quan trọng bằng sự an toàn của em được!

Du Dương nói.

- Du Dương, em thaays không chỉ công phu anh tăng mạnh mà bản lĩnh hoa ngôn xảo ngữ so với trước cũng tăng lên không ít a!

Lăng Yêu Nhiêu hừ nói.

- Ha ha, anh không chỉ có bản lĩnh hoa ngôn xảo ngữ đề cao, mà ngay cả công phu trên trường cũng đề cao, tỷ tỷ xinh đẹp có muốn hay không tí nữa thử một chút a!

Du Dương khiêu khích nói.

Hai gò má Lăng Yêu Nhiêu ửng hồng, trầm mặc nửa ngày, cuối cùng nói:

- Du Dương, em có chuyện muốn nói với anh. Nếu như không nói, tảng đá lớn trong lòng em không thể nào bỏ xuống được.

- Ách, nghiêm trọng không? Nếu như rất nghiêm trọng, hay là em không cần nói, không lại làm cho lòng anh đau nhức!

Du Dương nói.

- Anh nói nghiêm trọng là chỉ cái gì?

Lăng Yêu Nhiêu nói.

- Chính là..chính là ngươi trước ở chung với rất nhiều nam nhân!

Du Dương nói.

- Anh đi chết đi! Anh mới ở chung với nhiều nam nhân!

Lăng Yêu Nhiêu tức giận mắng.

Du Dương tránh thoát phấn quyền của Lăng Yêu Nhiêu, ngẩng đầu ưỡn ngực dõng dạc nói:

- Thông cúc hoa à. Anh tương đối phản cảm, nhưng nếu như là tỷ tỷ xinh đẹp đến sắm vai “Thụ”, ta sắm vai “Công”. Nếu như vậy mà nói, thử một chút, cũng không phải là không thể được!

- Anh tại sao lại không đi chết đi! Người ta muốn cùng anh nói chuyện đúng đắn. Anh lại nói những chuyện không đứng đắn như vậy.

Lăng Yêu Nhiêu bị Du Dương làm cho tức giận.

- Được rồi, được rồi, em nói đi, anh chăm chú nghe đây! Nhưng mà phải kể thật tình ý mới được!

Du Dương nói.

Nếu như không phải Lăng Yêu Nhiêu trong lòng có tâm sự, nàng thật muốn một quyền đem Du Dương đánh lên trời, khiến cho hắn bị vỡ mặt mới thôi.

Lăng Yêu Nhiêu kể cho Du Dương nghe một ít cố sự của mình, nguyên lai Lăng Yêu Nhiêu cũng là người địa cầu, vốn là cô nhi không có nhà, lưu lạc khắp nơi, sau lại được một vị cường giả thiên tài thu nhận, vị cường giả này chính là một trong hai người nghĩa huynh của nàng. Tuy rằng lúc đó nàng còn rất trẻ nhưng lại len lén thích vị nghĩa huynh này, bất quá vị nghĩa huynh này thích một nữ tử họ Lam trên mặt trăng.

- Thiên tài cường giả của địa cầu! Trên mặt trăng có họ Lam nữ tử! Vân vân, vị nữa tử họ Lam kia không phải gọi là Lam Vũ Đình đấy chứ?

Du Dương vội vàng hỏi. Chẳng lẽ, sẽ không trùng hợp như thế chứ!

- Làm sao anh lại biết được tên của đại tẩu?

Lăng Yêu Nhiêu ngạc nhiên nói.

- Ách! Vị nghĩa huynh kia của em có phải tên là Trương Thúy Tiên?

Du Dương lại nói.

- Đúng vậy a! Anh làm sao lại biết!

Lăng Yêu Nhiêu trừng hai mắt nhìn Du Dương.

- Vậy bọn họ kết hôn. Nữ nhi của bọn họ là Trương Vũ Thiến, em có biết không?

Du Dương lại hỏi.

- Đương nhiên biết, đại tẩu lúc sinh Vũ Thiến bị khó sinh nên qua đời! Em lúc đó còn chiếu cố Vũ Thiến nữa mà!

Lăng Yêu Nhiêu nói.

- Ách, tại sao lại có sự tình trùng hợp như vậy chứ!

Du Dương lại đem chuyện của Trương Vũ Thiến kể cho Lăng Yêu Nhiêu nghe một lần.

- Tại sao có thể như vậy? Là ông trời đùa giỡn ta sao? Đại tẩu, năm đó cướp đi nghĩa huynh của ta. Hiện tại ta thật vất vả mới quên đi hình bóng của nghĩa huynh, nhưng ta lại yêu thích bạn trai của con gái đại tẩu!

Lăng Yêu Nhiêu cay đắng nói, hai mắt cùng lúc đều trở lên ướt át.

- Ha ha. Tỷ tỷ xinh đẹp ngươi đừng khóc nha. Nếu mọi người là thân thích thì càng dễ làm, mọi người vốn chính là người một nhà, sau đó thân càng thêm thân không phải là xong sao!

Du Dương vô sỉ nói.

- Ta sẽ không cùng Vũ Thiến tranh đoạt ngươi!

Lăng Yêu Nhiêu nói.

- Ha ha, các em không cần tranh dành, yên tâm đi. Cho dù là nhiều hơn mười tám nữ nhân cũng đủ phân!

Du Dương vô sỉ nói. Làm phân tán tâm tình Lăng Yêu Nhiêu, Du Dương lại nói:

- Đúng rồi, nghe nói em có hai nghĩa huynh, một vị đại ca là phụ thân của Vũ Thiến, vậy một vị nghĩa huynh khác có địa vị gì?

- Là Nhị ca của ta gọi là Dương Toái Thần, tên hiệu là tửu quỷ!

- A! Tửu…Tửu quỷ?

Du Du Dương cả kinh nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.