Tiếng còi cứu thương kêu inh ỏi. Một nhóm người chậy hối hả theo cán cứu thương. Từng bước đối với họ là cuộc chạy đua với thời gian. Cô ấy đã mất máu quá nhiều!
“Kikyo! Cô không được chết!”
Chiếc rèm kéo qua mặt họ, che đi người con gái đang hôn mê bất tỉnh trên giường.
“Xin quí vị tránh sang một bên để bác sĩ làm việc!” Cô y tá vừa chạy vào trong vừa yêu cầu.
Cả nhóm Inu đứng sững lặng im. Không ai còn nói thêm được lời nào! Mọi nghi ngờ, lo lắng cho Kagome giờ đã không còn quan trọng nữa! Bây giờ họ chỉ còn có thể nghĩ đến việc liệu Kikyo có vượt qua khỏi đêm nay không ...
Không gian âm u bao trùm tất cả. Tất cả đều im lặng...im lặng cùng bóng tối đang bắt đầu nuốt lấy họ. Sự ồn ào xung quanh đã không còn hiện hữu trong họ. Đối với nhóm, giờ đây tất cả đều tĩnh mịch đến đáng sợ. Họ đứng đó trông vào từng giây của đồng hồ.
Ngoài trời sét vẫn cứ đánh... mỗi ngày một lớn hơn...lớn hơn...
Sét đang trừng phạt ai?
~~~~~~~~~
“Chào ngài Taiyoukai!”
“Chào ngài Higurashi!”
Hai người đàn ông quyền lực của 2 tập đoàn bắt tay nhau. Cuối cùng thì cuộc gặp gỡ cũng bắt đầu.
“ Đây là con trai tôi : Sesshoumarru!”
Kagome nhìn tại anh. Cô thừ người ra, cố suy nghĩ về khuôn mặt quen thuộc này. 'Lạ thật! Hình như mình đã gặp anh ta ở đâu đấy!'
“Còn đây là con gái tôi: Kikyo!” Ông Higurashi quay sang Kagome. Cô không chút phản ứng nào .
“Kikyo!” Ông gọi khẽ
Kagome giật bắn mình “Ơh.. ah.. chào ngài Taiyoukai!” Kagome cúi đầu lễ phép.
Ông Taiyoukai bật cười “Không cần khách sáo thế! Ta đã bế con từ hồi còn trong nôi, con không cần phải hình thức thế đâu”
“Không được! Phải có nghi lễ chứ!”
“Anh khiêm nhường quá đấy!” Nói rồi hai ông cùng bật cười.
Kagome cảm thấy thật khó chịu với cái giọng cười nhát gừng đó, những lời nói giả tạo. Đúng là doanh nghiệp! Không biết đằng sau cái bắt tay ấy hai người này đang toan tính gì. Kagome nhướng mày định thở dài nhưng cô chợt nghĩ đến thân phận của mình hiện tại nên thôi. Dù sao cô cũng không muốn quan tâm đến mấy chuyện này .
Nhưng nói thế nào thì cô vẫn cảm thấy ngột ngạt.... Đó là do không khí của căn phòng hay.. là do ánh mắt của người con trai đứng trước mặt cô? Nó cứ nhắm vào cô như muốn thọc sâu vào lục lọi từng suy nghĩ .
Anh ta hình như chỉ lớn hơn cô có vài tuổi. Kagome quan sát anh. Mái tóc bạc cùng đôi mắt vàng. Anh ta quả thật rất điển trai, có thể nói là người con trai đẹp nhất mà cô từng gặp nhưng.. lạnh lùng quá!
Kagome không cảm nhận được gì đằng sau khuôn mặt đó! Trong đầu cô vẫn còn lởn vởn ý nghĩ đã gặp anh ta ở đâu đó. Mà sao cô lại chú tâm đến việc này?? Anh ta quen hay không quen thì có giúp ích gì cho cô? Nhưng sao cái ý nghĩ đó cứ quanh quẩn trong đầu Kagome.
Kagome thở dài. Mệt quá! Cô không suy nghĩ nữa! Những chuyện lúc này đã đủ làm cô chóng cả mặt, cô không muốn quan tâm đến những con người toan tính này nữa.
“Xin mời !” Vị bồi bàn mang một chén soup đến. Là soup măng tây kiểu Pháp. Kagome nhìn chằm chằm tại nó. Chả có gì đặc biệt.. mùi vị của nó thua xa thức ăn do Sango nấu. Hơn nữa cô chẳng còn tâm trí để thưởng thức. Giờ đây, cô như ngồi trên lửa. Trong thâm tâm luôn có một cái gì đó chực đợi để bùng thoát ra.
'Đã leo lên lưng cọp thì khó mà xuống được!' Kagome tự nói với mình. Cô còn lựa chọn nào khác sao? Không! Chẳng có gì! Cô giờ như một con rối làm theo sợi dây điều khiển. Liệu việc làm của cô có đúng không? Có việc gì nghiêm trọng sẽ xảy ra khi cô dám giả mạo Kikyou?? Nhưng nếu không thì sao? Cô còn con đường khác ư? Họ cho cô à? Vậy thì cớ gì cô phải lo lắng chứ? Cô chỉ muốn bảo vệ bạn cô. Điều đó có gì là sai?
Kagome hít một hơi thật sâu. 'Không có gì cần phải lo lắng! Tất cả sẽ ổn thôi'
Kagome khẽ nhìn xuống chén thức ăn “Món soup...” Kagome lầm bầm. 'Món soup...nhà hàng... bồi bàn...'
'Ahh!Đúng rồi! Mình đã gặp anh ta ở nhà hàng của mình!'
'Không ngờ lại trùng hợp đến thế! Hy vọng là anh ta không nhớ mình! Nếu không thì nguy to!' Kagome quay sang Sesshoumaru đang ngồi bên cạnh. Lần này là cô nhìn anh.... nhìn thật lâu...
Seshoumaru ngồi như một bức tượng. Đối với anh, bữa tiệc hôm nay chẳng có gì là thú vị. Đơn thuần nó chỉ là một cuộc giao dịch. Giao dịch bằng chính con của họ. Anh đã thấy những cảnh như thế này rất nhiều. Anh giờ đây đã chai sạn rồi! Từ sau cái chết của mẹ anh đã không còn gì bận tâm ngoài sự nghiệp. Kết hôn lần này cũng là một lợi thế! Nếu có sự trợ giúp từ tập đoàn Higurashi, công ty anh sẽ có thể tiến ra ngoài thị trường Châu Âu.
Nhưng hình như.. anh đang mong chờ điều gì đó!! Cô gái này.. không giống những tiểu thư sống bám vào thế lực của cha. Ánh mắt cô ta quả thật rất giống phu nhân Higurashi- người bạn thân nhất của mẹ anh. Bà là người duy nhất anh kính trọng sau mẹ. Ánh mắt cương nghị đó không thể lầm được! Trong lòng anh cũng dần mở ra một sự hứng thú về cô gái này- Kikyou Higurashi.
Anh liếc nhìn xuống cô. Cô ta đang nhìn chằm chằm tại anh, không phải ánh mắt 'trìu mến' như những người khác mà là một ánh nhìn dò hỏi. Nó khiến anh bực bội.
“Có chuyện gì không?” Anh buột miệng.
Kagome giật bắn mình lập tức cúi đầu xuống “Không...” Cô lí nhí. Tim cô muốn thoát ra ngoài.... 'Xem ra anh ta không nhớ gì!'
~~~~~~~~~~