Sát Đấu Truyền Kỳ

Chương 64: Chương 64: Vị trí tông phó




Trận quyết đấu giữa Lãnh Mạc và Hồng Tử đã ngã ngũ, người chiến thắng chính là Lãnh Mạc. Cả trận đấu mà Hồng Tử đưa ra, cũng không có thể thực hiện. Chỉ với 6 bước chân mà đã đem 1 Đấu Vương gục ngã tại chỗ, thật là khiến người khác kinh sợ. Đại trưởng lão cùng tam trưởng lão sau khi nhìn thấy thế cuộc liền hảo hảo gật nhẹ đầu hài lòng. Địa vị của cậu trong lòng những người ở đây đã có chỗ, công nhận cậu xứng đáng làm tông phó nhất.

‘Tông phó uy vũ!!’

Tất cả đều ôm quyền kính nể nói với Lãnh Mạc khiến cậu có chút choáng váng. Chứng kiến thực lực này của cậu, không ai không công nhận cậu, trong mắt họ hiện lên vài tia vui mừng. Có 1 tông phó thực lực khủng bố thế này mà chỉ 12 tuổi, sau này khi trưởng thành, ắt có thể chấn hưng Bích Ngân tông, khiến cho thanh danh nổi khắp đại lục.

Lấy lại bình tĩnh, cậu đảo mắt nhìn những người xung quanh 1 vòng, sau đó búng ngón tay, liền hiện ra trước mặt mỗi người 1 bình ngọc trắng.

‘Tất cả bình ngọc này, đều chứa đựng tứ phẩm đan dược Dưỡng Hồn Đan, có thể giúp các vị bồi dưỡng linh hồn lực, có thể gia tăng thực lực. Coi như quà ra mắt các vị. Sau này, ta sẽ tận trung vì tông môn’

Cầm bình ngọc trong tay, nghe được những lời Lãnh Mạc nói, những người ở đây như hít phải 1 hơi khí lạnh, nội tâm chấn run lên. Không chỉ là Đấu Hoàng, mà còn lại là luyện dược sư, có thể tùy tiện đưa ra vài chục bình tứ phẩm đan dược làm quà ra mắt người khác. Như vầy cũng quá khoa trương rồi.

‘Xin hỏi tông phó….ngài là luyện dược sư?’

‘Đúng vậy, tứ phẩm luyện dược sư, 1 đường nữa sẽ thành ngũ phẩm luyện dược sư’

1 vị lão nhân đứng lên ôm quyền hỏi. Vừa nhận được câu trả lời, ai nấy cũng đều chấn kinh, cả Linh Khởi, Diệp Tu, Linh Nhi và 2 vị trưởng lão kia. Lúc trước tiếp xúc qua cũng không biết được rằng cậu lại là tứ phẩm luyện dược sư, khi biết được liền lộ ra vẻ kính phục. Cũng có 1 số người không thể tin được. Nhưng còn chưa hết, chỉ 1 đường nữa là trở thành ngũ phẩm luyện dược sư, không phải là quá biến thái? Đem cái thiên phú luyện dược này so với toàn bộ đại lục, ai có thể sánh bằng cậu, có khi còn có nhiều tông môn lớn cũng phải thèm khát. Đến cả đan vương hiện tại là Cổ Hà cũng không có lấy cái thiên phú như thế này. Thu được người như thế này làm tông phó, thì đã là cực kỳ tiện lợi cho tông môn.

Linh Nhi nghe đến đây liền minh bạch. Vào tối hôm qua, khi Lãnh Mạc chữa trị cho cô, liền cảm nhận được có chút khác biệt đối với cậu, không ngờ rằng cậu lại là luyện dược sư. Điều này cũng hoàn toàn đúng, vì ngoại trừ 1 vài người thì luyện dược sư mới có thể khống chế Dị hỏa thuần thục như thế. Nghĩ đến đây, cô không khỏi tự tránh mình 1 tiếng vì vụ việc xảy ra lúc đó.

‘Tỷ tỷ! Căn bệnh của muội, tối qua đã được Lãnh Mạc chữa trị hoàn toàn’

‘Cái gì?!’

Linh Nhi quay người nói với Linh Khởi về căn bệnh đã được chữa của mình, khiến cô và những người xung quanh kinh ngạc 1 phen. Đến cả căn bệnh tai quái mà Linh Nhi mắc phải, mà không ai có thể tìm ra, cũng được Lãnh Mạc đây chữa trị triệt để. Thật sự là quá mức để cho mọi người ở đây tiếp nhận được.

Cậu khá ngạc nhiên khi Linh Nhi lại nói chuyện này ra.

‘Thực lực của muội bây giờ là tứ tinh Đấu Linh, có thể trở thành thế này là do Lãnh Mạc đệ đây đã giúp đỡ’

‘Tứ tinh….Đấu Linh……là thật…….?’

‘Ân, tỷ tỷ, đúng thật là vậy’

Nghe Linhh Nhi nói ra, Linh Khởi không thể tin được vào mắt mình. Chuyện mà bao lâu nay bản thân ước muốn cũng trở thành sự thật, Linh Nhi đã chữa trị bệnh, có thể tu luyện lại và hiện giờ đạt đến Đấu Linh. Không có gì hạnh phúc hơn. Cô liền rời khỏi chỗ của mình, tiến đến ôm lấy Linh Nhi, nước mắt lưng tròng. Thấy cảnh này, ai cũng đều cay cay mũi 1 chút, mừng thầm cho 2 người họ.

‘Lãnh Mạc đệ, ta thay mặt Linh Nhi và mọi người ở đây, cảm tạ đệ rất nhiều’

Buông tay khỏi Linh Nhi, cô bước đến chỗ Lãnh Mạc, cúi đầu cung kính nói, làm cậu có chút xấu hổ.

‘Tỷ đừng làm vậy, giúp người là việc nên làm, cũng chỉ là đệ có thể chữa trị nên chữa cho tỷ ấy thôi, không cần làm quá như vậy’

‘Nếu đệ nói vậy, ta cũng không nói gì thêm nữa. Sau này nợ đệ 1 cái ân tình, nếu muốn làm gì đệ cứ bảo ta 1 tiếng là được’

‘Ân, đệ biết rồi’

Lãnh Mạc đỡ Linh Khởi lên, rồi cười cười nói nói. Những người xung quanh cảm thấy được rằng cậu rất cao thượng, có thể giúp đỡ những người gặp khó khăn, quả là tâm địa nhân hậu.

‘Theo lệnh của ta! Truyền xuống tất cả các đệ tử, từ nay Bích Ngân tông chúng ta đã có tông phó! Mở yến tiệc ăn mừng 2 ngày 2 đêm’

‘Rõ!’

Linh Khởi bỏ qua mọi thứ trước mắt, liền truyền lệnh cho toàn bộ những người ở đây, mở yến tiệc chào đón cậu 2 ngày 2 đêm. Lãnh Mạc có chút khó xử, nhưng đành chấp nhận, vì đây không phải là lần đầu cậu có được 1 yến tiệc cho riêng mình.

Đến tối, Bích Ngân tông trở nên cực kỳ náo nhiệt, không khí này chưa từng thấy trong 20 năm qua. Có nhiều người có địa vị được Linh Khởi mời về đây, trong đó có 1 số người còn có ảnh hưởng đến những thế lực lớn trên Đế quốc.

‘Kính chào tông phó!’

‘Không ngờ tông phó lại trẻ trung như vậy a’

Ngoài ra, Lãnh Mạc phải tiếp đón vô số người, tuy có chút khó xử nhưng đành phải chào qua tiếng lại để chứng minh mình là tông phó. Lúc đầu còn có người không tin được, nhưng nhờ Linh Khởi giải thích, liền kinh ngạc mà tin cậu là tông phó.

Chào hỏi được 1 hồi cậu mới có được thời gian nghỉ ngơi, đành ra ngoài để hít thở không khí 1 chút.

‘Không ngờ, làm tông phó lại cực nhọc đến thế’

‘Hắc hắc, con nên cảm thấy vui đấy, vì đột nhiên vừa đến đây đã làm tông phó tông môn người ta’

‘Sư phụ ngưng trêu con đi’

Nghe được tiếng than thở của cậu, Nguyệt My liền hiện ra, trêu chọc cậu.

‘Hừm, sau này con còn vất vả hơn nữa kìa a, phải giải quyết nhiều việc của tông môn, rất vất vả’

Nghe được những lời này từ Nguyêt My, Lãnh Mạc ngẫm nghĩ 1 lúc rồi gật đầu thay cho câu trả lời. Đúng thật là khi làm tông phó, cậu phải giải quyết nhiều việc cho tông môn, đồng thời cũng phải tìm hiểu 1 số việc liên quan đến Hắc Ám Công Hội, và cả tên Lâm Ma kia. Tuy việc dính dáng đến Hắc Ám Công Hội rất nguy hiểm, nhưng không còn cách nào khác. Và cậu sẽ cố gắng không để Bích Ngân tông liên quan gì đến chuyện này.

‘Ra vị tiểu huynh đệ đây là tông phó Bích Ngân tông a, trông thật tuấn tú’

Đột nhiên từ phía sau vọng ra 1 tiếng nói của nữ nhân, Nguyệt My ngay lập tức biến mất. Cậu quay người lại, liền nhìn thấy 1 nữ nhân nóng bỏng, thân thể uyển chuyển, đầy đặn, mặc 1 bộ xích bào cực kỳ lộng lẫy, mái tóc dài đến đỉnh đồn, gương mặt có chút ma mị, nhưng lại vô cùng thanh thoát, hấp dẫn vạn lần.

‘Cho hỏi, tiểu thư là…….’

‘A, thất lễ rồi, ta là Nhã Phi, Nhã Phi Mễ Đặc Nhĩ từ phòng Đấu giá hội Mễ Đặc Nhĩ’

Nghe vị này giới thiệu danh tính, khiến cậu có chút quen tai, liền cố nhớ lại cái tên Mễ Đặc Nhĩ này. Sau vài giây cậu cũng đã nhớ lại, Mễ Đặc Nhĩ là tên của 1 Đấu giá hội cực kỳ nổi tiếng ở đại lục, ngoài ra đây cũng là 1 gia tộc, là gia tộc Mễ Đặc Nhĩ. Cường giả ở đây nhiều vô số, và đặc biệt nhất là những đồ vật đấu giá đều không phải hạng tầm thường. Điều này cậu biết được là do trước đây khi còn ở căn nhà đó, Khinh Doanh đã kể rất nhiều về nơi này, khiến cậu có ấn tượng rất lớn. Bây giờ trước mặt lại là 1 người của gia tộc lẫn Đấu giá hội này, cậu phải cực kỳ kiên nể.

‘Ra là Mễ Đặc Nhĩ tiểu thư. Nghe danh gia tộc Mễ Đặc Nhĩ đã lâu, bây giờ mới có dịp gặp 1 người trong gia tộc, thật là quý phái’

‘Hắc, tiểu huynh đệ đây quá khen rồi’

‘Ân’

Người này nói chuyện cực kỳ khách khí, khiến cho người khác cảm thấy thoải mái. Và đây cũng là phong cách của Đấu giá hội, để khiến đôi bên khi giao dịch, sẽ tốt hơn rất nhiều.

‘Lúc nhận được thư mời, ta liền nghĩ rằng tông phó sẽ là 1 lão nhân, hay 1 trung niên. Ai nhờ được là 1 vị còn chưa 16 tuổi, thật khiến người ta bất ngờ’

‘Tiểu thư khách khí rồi, chẳng qua tại hạ đây có cái thiên phú hơn người mà thôi’

‘Thiên phú hơn người…..Chính là cái mà ta rất thích, vậy tiểu huynh đệ muốn thành người của Mễ Đặc Nhĩ hay không?’

Khi trò chuyện 1 lúc, vị Nhã Phi này liền đưa ra 1 điều kiện cực kỳ mê người. Cậu không hiểu tại sao y lại đưa ra điều kiện này, như vậy có phải hơi vô sỉ không? Lôi kéo tông phó của tông môn thì mọi chuyện đã đi quá xa rồi, đằng này lại là lôi kéo cậu.

‘Xin thứ lỗi tiểu thư, 1 lòng vì tông môn, hết lòng vì tông môn, tại hạ không thể gia nhập Mễ Đặc Nhĩ được’

Lãnh Mạc thẳng thừng từ chối, kèm theo ngữ điệu có chút đe dọa. Nhã Phi đơ người 1 lát, có hơi ngạc nhiên, rồi sau đó mỉm cười, gật nhẹ đầu.

‘Hắc hắc, đúng là 1 vị chính nhân quân tử, ta rất thích. Lúc nãy, ta cũng chỉ là thử các hạ, nếu có động chạm gì xin thứ lỗi’

‘Không sao, việc này cũng không ảnh hưởng gì đến tại hạ lắm’

Đối với vị Nhã Phi này, cậu phải dè chừng dù thực lực của y chỉ là tam tinh Đấu Linh, nhưng do chính cái sắc sảo của y làm cậu khá đau đầu. Phải tìm những lời thích hợp để nói, không thể để lộ bất cứ thứ gì.

‘Hay để ta kể cho tiểu đệ 1 câu chuyện thay cho lời xin lỗi được chứ?’

‘Tiểu thư cứ nói’

‘Chuyện là thế này, gia tộc Mễ Đặc Nhĩ chúng ta, luôn tìm kiếm và phục tùng 1 người. Người này có thể hô mưa, gọi gió, khiến cho trời đất rung chuyển, thần linh sợ sệt……’

Nhã Phi nói đến đây, Lãnh Mạc đột nhiên cảm thấy có chút giống với thân phận của mình.

‘Người này, chính là Sát Thần trong truyền thuyết’

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.